Đã giữa trưa 12:30.
Nếu như không phải bụng Tân Duyệt ục ục vang lên, hai người đoán chừng còn không cảm thấy mệt mỗi.
Trần Thương có chút xấu hổ:
Tần Duyệt nhẹ gật đầu, khuôn mặt tươi cười ngẩn lên trời, không có một chút mệt nhọc cùng mệt mỏi, ngược lại có chút kích thích, cười hì hì nói
Trần Thương nhịn không được nói:
Tần Duyệt vỗ ngực một cái:
Trần Thương không nhịn cười được:
Tần Duyệt nghe xong, cười nói
Trần Thương mỉm cười, như có điều suy nghĩ nói một câu:
Tần Duyệt không nói chuyện, thế nhưng trong lòng thầm đắc ý.
Hai người vừa đi ra ngoài vừa nói, trò chuyện liên quan tới thiết kế gian phòng, liên quan tới lựa chọn đồ dùng trong nhà.
Nơi này không có chỗ ăn cơm, căn đi một đoạn đường không gần.
Bỗng nhiên đối diện trông thấy một nam một nữ tay cầm tay đi tới.
Trần Thương sững sờ, không nhịn cười được.
Người quen!
Chính là người con trai khâu trên mặt kia.
Người con trai cầm tay một người phụ nữ mặc quần áo thời thượng đắt tiền, rất thân mật.
Trần Thương nhịn không được lắc đầu, cuộc sống của người có tiền chính là không giống, hai ngày trước còn nói hối cải để làm người mới muốn theo đuổi Tân Duyệt, hiện tại đã lập tức đổi một mỹ nhân khác!
Ái chà, ao ước!
Tân Duyệt cũng vừa vặn nhìn thấy, trong lòng cười lạnh một tiếng, Trương Phàm này thật sự là chó không đổi được đớp cứt, vừa mới thổ lộ với mình, ngay sau đó lập tức đã mang theo cô gái khác đến xem phòng ở.
Thật sự là có thể!
Bất quá Tân Duyệt cũng không quan trọng, dù sao không có quan hệ gì với mình, người ta lựa chọn cách sống không có quan hệ gì với mình cả?
Tần Duyệt cùng Trần Thương nghĩ như vậy.
Thế nhưng Trương Phàm không nghĩ như vậy!
Anh ta ngẩng đầu cũng vừa mới trông thấy Tân Duyệt cùng Trần Thương kết bạn mà đi, lập tức trợn tròn mắt.
Sắc mặt biến đổi, anh ta bất động thanh sắc vội vàng buông tay cô gái ra, vội vàng đi tới, nói ra:
Tân Duyệt nhẹ gật đầu, cười cười, không có xen vào việc của người khác, mà tiếp lời:
Trương Phàm nhìn thoáng qua Trần Thương, hơi sững sờ, sau đó ánh mắt nhìn về phía Tân Duyệt:
Tần Duyệt lắc đầu:
Trương Phàm hơi sửng sốt một chút, cười cười, ra vẻ hào phóng nói ra:
Trần Thương thấy thế, lắc đầu:
Anh đổi với Trương Phàm không có một chút ấn tượng tốt.
Bây giờ nói lời đơn giản này là muốn giả vờ ở trước mặt Tần Duyệt, Trần Thương mới sẽ không cho hắn cơ hội này.
Mà Tân Duyệt không nghĩ như vậy!Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ! Tân Duyệt lập tức cười nói:
Trương Phàm sững sờ, cô cho rằng đi mua quần áo à?
Chiết khấu bao nhiêu...?
Ngay sau đó Trương Phàm mỉm cười, nhìn Trần Thương:
Cái khác không dám nói, nhưng căn hộ hai phòng nhỏ bên kia, tôi cảm thấy bạn tôi vẫn rất có quyền nói chuyện, dù sao tòa nhà này anh ta cũng tham gia xây dựng.
Tôi cảm thấy nếu như bác sĩ Trần cần, trước tiên có thể mua một tòa nhà hợp kinh tế, nhưng căn hộ nhỏ này sẽ rất thích hợp, hơn nữa bên này phòng ở giá cả cũng không thấp.
Trương Phàm nói nhìn như cực kỳ khách khí, nhưng nghe vào tai Trần Thương lại không khách khí.