CHAP 79: NGƯỜI LIÊN LẠC
Buổi họp phân công nhiệm vụ của các giáo sư tại Witchard đã nhanh chóng kết thúc.
Nó và hắn cùng tay trong tay bước ra khỏi phòng hiệu trưởng, Gin và Kai đi ngay ở phía sau và các giáo sư khác cũng nhanh chóng rời khỏi. Bốn người nó, hắn, Gin và Kai cùng nhau bước đi và dừng chân tại một khu vườn của Witchard. Bốn người cùng ngồi xung quanh chiếc bàn tròn đặt trong khu vườn và cùng nhau trò chuyện.
Nó thở dài, mở đầu cuộc trò chuyện:
Gin gật đầu tán thành:
Nó hoàn toàn tán thành với lời Gin nói.
Nghĩ lại lúc nãy ở trong phòng phân công công việc cho các giáo sư, nó cảm thấy có chút ớn lạnh với người phụ nữ này. Nó không muốn tin, cũng chẳng muốn nghĩ vậy chút nào nhưng sự thực là nó nhìn thấy rõ ràng hiệu trưởng mới Rebecca đó suốt buổi không hề rời mắt khỏi hắn lại còn không ngừng liếc mắt đưa tình, nói chuyện thì nhão nhoét, nghe mà muốn nổi gai óc.
Ấy vậy mà nó cũng chẳng hiểu sao hiệu trưởng Rebecca đó đối với nó thái độ lại hoàn toàn ngược lại, toàn nhìn nó bằng nửa con mắt, giọng nói có phần chanh chua hơn hẳn.
Kai lúc này lên tiếng cắt ngang dòng hồi tưởng của nó:
Nó khẽ cười, nhún vai đáp lời:
Hắn khẽ cười nhìn nó rồi cũng tham gia vào cuộc trò chuyện:
Nó quay sang nhìn hắn, nở nụ cười thật tươi. Rồi, nó chống cằm lên tiếng:
Rồi nó quay sang nhìn hắn, vờ bĩu môi:
Hắn chỉ khẽ nhún vai không đáp lời, Kai thì cũng chỉ biết cười trừ. Gin thì nhìn nó rồi lại quay sang nhìn hắn, lắc đầu:
Kai gật đầu tán thành, hắn khẽ nhíu mày:
Kai liền lên tiếng:
Hắn khẽ hừ lạnh rồi vô cảm lên tiếng:
Gin và Kai nhìn hắn lắc đầu. Nó lúc này mới lên tiếng:
Nhưng sao cô ta lại ác cảm với tớ chứ, quá khó hiểu.
Chỉ cô ta mới biết.
Gin và Kai đồng thanh. Bốn người bọn nó cùng nhau trò chuyện thêm một lát nữa rồi cũng mau chóng ai trở về nhà nấy. Dù sao cũng là giáo sư của Witchard, ít nhiều cũng nên chuẩn bị bài giảng dạy cho buổi dạy đầu tiên vào ngày mai của mình.
Nó và hắn trở về phòng kí túc xá của mình. Vừa đẩy cửa bước vào phòng, hình ảnh một cô bé đang ngồi thưởng thức tách trà trong phòng khách đã ập ngay và mắt của nó và hắn. Nó vội vã nhìn ngó xung quanh, sau đó cẩn thận khóa chặt cửa lại cùng hắn tiến đến bên bàn. Hắn còn cẩn thận hơn tạo một kết giới và hiệu cho bé Pi trông chừng đề phòng có người nghe lén.
Người kia nhanh chóng đặt tách trà xuống, gập người cúi chào nó và hắn đầy cung kính. Hắn đã ngồi xuống ghế đối diện người kia, nó cũng ngồi xuống lên tiếng:
Claudia, con ngồi đi.
Vâng, thưa Nữ hoàng!
Claudia cung kính đáp lời rồi cũng ngồi xuống. Phải! Người nãy giờ ngồi trong phòng đợi nó và hắn chính là Claudia.
Claudia vừa lên tiếng đã bị nó ra hiệu dừng lại. Nó khẽ nhíu mày tỏ vẻ không thích rồi cất lời:
Claudia, ta không phải nữ hoàng gì cả, đừng gọi ta như vậy.
Nhưng...
Claudia một lần nữa bị nó cắt ngang câu nói:
Nó đưa ánh mắt chờ đợi nhìn Claudia, Claudia mím môi suy nghĩ, nó mỉm cười nhẹ rồi đưa bộ mặt nghiêm túc nói:
Claudia vội vã lắc đầu, xua xua tay:
Nó hài lòng gật đầu:
Hắn lúc này mới lên tiếng:
Lời nói của hắn đã đưa tất cả mọi người trở lại trọng tâm của câu chuyện. Nét mặt Claudia nghiêm túc hẳn, Claudia gật đầu đáp:
Nó và hắn đều nghiêm túc nhìn Claudia gật đầu, ra hiệu cho Claudia cứ tiếp tục nói. Claudia bắt đầu:
Nó hơi tò mò khi Claudia hỏi câu này, một ý nghĩ vụt qua trong đầu nó và hắn lúc bấy giờ, nó gật đầu khẳng định:
Claudia nghiêm túc gật đầu:
Ngừng một lúc, Claudia tiếp tục:
Có một lần trong khi con nhận lệnh từ người thủ lĩnh giấu mặt kia, con... đã thấy sư xuất hiện của cô ta. Theo con quan sát thì hai người đó có vẻ rất thân thiết, vị chủ nhân đó... rất cưng chiều cô ta.
Cô ta là người của tổ chức sao?
Hắn lạnh lùng lên tiếng hỏi. Claudia lắc đầu:
Không ạ. Chắc chắn không phải. Cô ta đến... chỉ để đưa cho người đó món đồ gì đó bỏ quên không mang theo thôi. Con nghĩ tuy không là thành viên của tổ chức nhưng quan hệ của cô ta với thủ lĩnh là không đơn giản.
Từ cô ta có thể tìm ra thủ lĩnh.
Hắn không nhanh không chậm nhìn thẳng vào Claudia nói lên suy nghĩ của mình. Claudia gật đầu:
Ngừng một lúc, Claudia tiếp tục:
Nó trầm ngâm suy nghĩ:
Claudia khẽ thở dài lắc đầu:
Claudia cúi đầu, thoáng buồn:
Nó mỉm cười, củng cố tinh thần cho Claudia:
Claudia nhìn nó, nở nụ cười dịu dàng.
Rồi, Claudia lên tiếng:
Lúc này đây, từ đâu bé Pi đã đem một cô gái bước vào trong căn phòng rồi nhanh chóng thực hiện tiếp nhiệm vụ. Claudia tươi cười tiến lại cô gái mới đến, cất tiếng giới thiệu cho nó và hắn biết:
Nó nhìn cô gái bé nhỏ xinh xắn ở trước mặt, trông thật là đáng yêu và cũng rất hiền lành.
Crystal cúi người cung kính chào nó và hắn:
Nó gật đầu:
Hắn chỉ lặng yên nhìn Crystal, không nói gì cũng chẳng có chút biểu cảm.
Claudia lên tiếng:
Nhìn qua Crystal, Claudia mỉm cười:
Crystal tươi cười gật đầu:
Nó mỉm cười gật đầu. Hắn lên tiếng hỏi:
Crystal ngượng ngùng gãi đầu rồi nhanh chóng đáp lời:
Sợ nó và hắn từ chối cho mình làm người liên lạc, Crystal nhanh chóng lên tiếng:
Nó nhìn qua hắn rồi mỉm cười với Crystal:
Hắn cũng lên tiếng:
Ryu nói đúng. Ta không có ý kiến gì về con.
Thật sao?
Crystal tươi cười hạnh phúc ra mặt, Claudia cũng vui mừng không kém:
Nói rồi, Claudia lại lên tiếng:
Vậy là ổn. Giờ con phải đi sớm để tránh bị phát hiện.
Khoan đã.
Claudia toang bước đi thì đã bị hắn chặn lại. Hắn tiến đến, nắm lấy cổ tay Claudia rồi lẩm nhẩm câu thần chú gì đó, một ngôi sao nhỏ màu đen xuất hiện rồi nhanh chóng biến mất như chưa từng có. Claudia nhìn cổ tay mình đầy tò mò rồi lại nhìn hắn. Hắn hiểu ý nhanh chóng trả lời:
Claudia tươi cười nhìn cổ tay rồi nhìn hắn, cúi đầu:
Nói rồi, Claudia cúi chào nó và hắn, ngay lập tức dịchchuyển đi mất. Crystal cũng nhanh chóng cúi chào rồi lập tức trở về phòng đểkhông bị chú ý.
==============================ENDCHAP79====================
p/s: hình trên là Crystal nhé!!!