Sáng hôm sau, Thiên Đức rời khỏi bệnh viện từ rất sớm. Suốt cả đêm anh đã suy nghĩ rất nhiều, lý do gì khiến Tuyết Vũ nhanh chóng từ bỏ anh, anh không tin cô không còn cảm giác gì với mình, biểu hiện của cô suốt những ngày vừa qua khiến anh tự tin vào điều đó. Còn có nguyên nhân hai năm trước cô bị tai nạn, tất cả phải làm rõ mà chỉ duy nhất một người biết được mọi chuyện.
…
Hiểu Khiết đang chuẩn bị ăn tối bên bờ biển lãng mạn thì có điện thoại gọi tới. Cô lầm bầm: “Không biết mình đang trong tuần trăng mật sao? Ai mà vô duyên thế không biết?”
Vương Khánh Quân ngồi đối diện nhìn cô cười cười. Hiểu Khiết bực bội lên tiếng:
Alo!
Tôi là Đồng Thiên Đức!
Hiểu Khiết phải mất mấy giây mới tiêu hóa được câu nói của Thiên Đức, giọng cô đầy vẻ giễu cợt:
Thiên Đức bỏ qua câu nói mỉa mai của Hiểu Khiết, anh vào thẳng việc chính:
Hiểu Khiết im lặng một lúc lâu, anh ta biết rồi. Lẽ nào đã tìm tới Tuyết Vũ, như vậy chỉ khiến cô ấy thêm đau khổ hơn thôi. Hiểu Khiết lạnh giọng:
Thiên Đức nắm chặt tay, anh cố nén cơn giận:
Hiểu Khiết cười nhạt:
Thiên Đức lặng người, sao Hiểu Khiết lại nói vậy? Chẳng phải trước đây cô luôn giúp đỡ anh về lại bên Tuyết Vũ hay sao? Còn bảo anh là mặt dày trơ tráo, thật nực cười. Thiên Đức gằn giọng:
Hiểu Khiết cũng không hề kém cạnh, bây giờ chắc Tuyết Vũ cũng đã đến Đà Nẵng được mấy ngày rồi, tất cả mọi chuyện cũng nên bày ra cho anh ta biết tội lỗi của mình. Cô hừ lạnh:
Thiên Đức cảm thấy thật hoang đường, anh vội hỏi lại:
Hiểu Khiết cảm thấy kỳ lạ, cô cau mày:
Thiên Đức không tin nổi vào tai mình, hóa ra tất cả mọi chuyện đều từ Bạch Băng mà ra, chẳng trách Tuyết Vũ không muốn quay về bên anh. Là cô tưởng anh đã có gia đình sao? Thiên Đức cười cay đắng, vậy mà hai năm qua anh luôn sống trong thù hận với cô, chẳng tìm hiểu kỹ mọi chuyện. Cả đời anh vốn luôn cẩn thận trong mọi chuyện vậy mà lần này lại mắc một sai lầm lớn đến vậy.
Hiểu Khiết cũng cảm thấy có gì đó kỳ lạ, nghe giọng Thiên Đức thì hình như mọi chuyện đang lệch đi hướng nào đó. Chưa kịp để cô hỏi rõ, Thiên Đức đã lên tiếng:
Tôi không hề kết hôn với Bạch Băng, cô ta rời đi ngay sau khi Tuyết Vũ đi khỏi. Cả hợp đồng cũng chấm dứt từ hai năm trước.
Cái gì? Hiểu Khiết lắp bắp – Con khốn, vậy mà nó lại dám…
Thiên Đức cắt ngang lời cô:
Sau giây phút tức giận, Hiểu Khiết cũng trở nên bình tĩnh hơn, giọng cô dịu lại:
Giọng Thiên Đức trầm xuống: