Bước vào là một người đàn ông anh tuấn bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp khoác tay đi vào.
Hai người họ hôm nay mặc đồ cùng màu , anh mặc trên mình bộ vest màu nâu còn cô mang chiếc đầm chữ A màu nâu.
Không ai khác đó là Lãnh Phong và Lam Tuyết :
Vẻ mặt lạnh lùng của anh không kém Lục Dương là mấy :
Mọi người bàn tán xôn xao không biết lai lịch người đàn ông này như thế nào bởi cả thành phố A này chưa thấy anh ta bao giờ cả.
Có phải là nhà giàu mới nổi không đây .
Đám phóng viên thì thích thú vì ngày hôm nay thu được khá nhiều tin hot đây .
Cảnh sát bên ngoài đi vào lôi gia đình Thẩm gia tới đồn cảnh sát .
Cứ tưởng mọi chuyện xong xuôi rồi ai ngờ chưa xong nha.
Lý Mai thấy vậy bèn tiếp tục diễn khóc lóc :
Lão Từ ông khuyên con bé tha cho tiểu Vy đi mà .
Cha cô tới giờ này không muốn nói gì nữa bởi mọi chuyện là sự thật cô không sai :
Đã để các vị chê cười là tôi quản con không nghiêm , mọi chuyện tới đây thôi sau này sẽ tạ lỗi với các vị sau.
Mọi người chuẩn bị ra về cô lại cất giọng lạnh lẽo hơn :
Nghe tới cô nói mà bà ta run rẩy mặt không còn giọt máu nào bà ta cố trấn an bản thân nhìn qua cô .
Cố Thành bước vào bên cạnh có hai tên vệ sĩ lôi một người đàn ông vào mặt bầm tím chi chít vết thương nhìn mặt ông ta thật thảm .
Lý Mai nhìn thấy người đàn ông này đã đổ mồ hôi lạnh cả sống lưng.
Bà ta có chết cũng không thể ngờ cô vừa về chưa bao lâu mà đã tìm ra được chân tướng sự việc nhưng dù như vậy cô ta chắc cũng sẽ không biết được chuyện con gái bà ta không phải con ruột của Từ Nam.
Đến giờ phút này Tố Nhu đôi mắt sắc lạnh nhìn kĩ còn có thể thấy được tơ máu trong mắt cô.
Ngày hôm nay cô cũng đã có thể trả thù cho mẹ cho chính bản thân mình.
Không uổng những năm cô đã khổ cực bán mạng mình cho tổ chức để có được ngày hôm nay.
Cô bước tới gần Lý Mai nắm lấy tay bà ấy nhẹ giọng nói:
Tôi không biết mẹ tôi đã động chạm gì đến dì vậy mà dì lại đoạt đi mạng sống của mẹ tôi.
Cũng không biết tôi từng đắc tội gì với dì mà dì lại cướp đi hạnh phúc của gia đình tôi.
Mẹ tôi mất , cha tôi không hiểu cho tôi suy cho cùng cũng là món quà đặc biệt mà dì ban cho tôi.
Dì nói tôi nghe xem tại sao .
Người đàn ông máu me kia đang quỳ nghe thấy câu nói này của bà ta mà ngẩng mặt lên la hét :
Lý Mai bà thật khốn nạn , năm xưa bà nói với tôi bà vào Từ gia tiếp cận Từ Nam sau này sẽ lấy hết tài sản cùng tôi và con sống một cuộc đời sung sướng ba người vậy mà giờ bà nói như vậy sao , cũng chính bà kêu tôi gây tai nạn giết Tố Hoa, bà kêu bà ta cản chân bà bây giờ bà lại đổ hết cho tôi sao.
Ông nói láo ai là con của ông mà ông giám nói như vậy.
Từ Nam đứng một bên tai ông ù ù không dám tin đây là chuyện mà Lý Mai làm ra.
Hoá ra chính bản thân ông là người dẫn sói vào nhà làm gia đình hạnh phúc của ông tan nát .
Tố Nhu lên tiếng:
hahaha..
Từ Vy một bên cũng đang hoảng sợ khi nghe được chuyện này.
Không thể nào cô ta không thể sống như vậy được mặt mũi cô ta biết để vào đâu chứ.
Cô ta chạy ôm lấy tay Từ Nam:
Tố Nhu nói với giọng cực kỳ đáng sợ :
Còn nữa cô thả đôi bàn tay dơ bẩn của cô ra khỏi cha tôi.
Đó không phải cha cô đâu cha cô đang quỳ kia kìa hahahaa..
Từ Vy lắc đầu nguầy nguậy :
Tố Nhu bước tới cạnh Từ Vy chế giễu:
Tất cả mọi người ở đây đều cả kinh.
Nhìn xem một cô gái diễm lệ, đoan trang, xinh đẹp.
Lúc hiền dịu thì hiền dịu lúc độc ác thì phải nói máu lạnh còn hơn cả Lục tổng .
Lục Dương với Trần Niên đứng bên cạnh cũng khinh hồn bạc vía một phen.
Thân phận thật sự của cô là gì...!là một dấu hỏi chấm to đùng với tất cả mọi người kể cả anh.
Sau ngày hôm nay những người này ở đây chắc chắn không ai dám đụng vào một cọng lông chân của cô nữa .
Cô lên tiếng kêu cảnh sát bước vào đem Lý Mai đi trước khi đi không quên tặng bà ta vài viên đạn làm phế một chân của bà ta để bà ta phải nhớ đến hết cuộc đời này.
Cô dặn dò cảnh sát trưởng cho tất cả mọi người cùng nghe :
Tất cả mọi người nghe được không rét mà run.
Lục Dương là một tay giết người không gớm tay bây giờ bên cạnh anh ta xuất hiện một người phụ nữ còn đọc ác hơn anh ta nữa.
Bảo sao cô ấy lọt được vào mắt anh ta đúng là trời sinh một cặp.
Trước khi giải tản cô còn không quên nhắc nhở :
Tất cả mọi người đều vâng dạ , gật đầu lia lịa không ai dám phản kháng nửa lời .