Sau một lúc do dự liền gật đầu cười nói:
Ngươi nếu nhất định giết Huyết Anh đại đế thì ta sẽ liều mạng với ngươi.
Như thế thì còn gì bằng.
Long Vũ cười nói.
Thiên Hậu tỏ ra khó hiểu hỏi.
Long Vũ nói:
Nói xong liền đem phân tích của mình cùng Ti Ti nói lại một lần.
Vừa nghe Long Vũ nói thế, tâm tình Thiên Hâu cũng tốt hơn nhiều. Nói như vậy thì hẳn là có thể bảo vệ tánh mạng của Huyết Anh được.
Thiên Hậu nói cám ơn.
Thiên Hậu cám ơn Long Vũ, đồng thời còn nói thêm:
Long Vũ im lặng.
Thiên Hậu rất thông minh, thấy Long Vũ mãi không có tỏ thái độ nên cũng biết hắn khó xử, hỏi dò:
Long Vũ cười nói:
Thiên Hậu cười nói:
Long Vũ xấu hổ, mẹ vợ này đúng là có chút phiền phức.
Long Vũ chỉ nói sau này đừng cười hắn mà thôi:
Thiên Hậu biết hắn hiểu lầm mình, bèn giải thích nói:
Dừng lại một chút, Thiên Hậu lại quay trở lại chủ đề chính:
Sắc mặt Long Vũ trầm xuống, thấp giọng nói:
Thiên Hậu nghe vậy, nhất thời kinh hãi:
Long Vũ hơi do dự nói:
Thiên Hậu vội gật đầu:
Long Vũ đột nhiên cười nói:
Thiên Hậu nghe vậy liền ngẩn ra, trên mặt lộ vẻ thẹn thùng há hốc mồm nhưng lại không nói ra, tâm sự trong long nữ nhân sao có thể đem thổ lộ hết trước mặt nam nhân được.
Long Vũ mỉm cười nói:
Rất bình thường, nếu nhớ tới hắn thì nghĩ tới hắn cũng là chuyện bình thường thôi. Người yên tâm đi, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì ta sẽ không làm hại hắn đâu. Ngươi cũng biết, ta cũng đã hứa với Ti Ti, hiện tại hứa với ngươi thêm một lần nữa vậy.
Chuyện này Thiên Hậu nhất định sẽ ghi nhớ đại ân của ngươi.
Long Vũ không cho là đúng cười nói:
Thiên Hậu liếc Long Vũ một cái cười nói:
Mặt Long Vũ đỏ lên, xấu hổ nói:
Thiên Hậu trầm mặc một lúc mới thở dài nói:
Thiên Hậu ha ha cười:
Ba ngày sau, Long Vũ tìm được Huyết Anh đại đế trong sào huyệt của nhóm sát thủ Huyết Long. Đây là một tinh vực hoang vu, dựa bảo biểu hiện của tư liệu thì tại tinh vực này không khí cực loãng, không thích hợp cho nhân loại tồn tại. Khắp tinh vực không có một ngọn cỏ, mặt đất đều là núi non trùng điệp.
Long Vũ thả ra thần niệm, vừa đi vừa để ý động tĩnh xung quanh.
Hắn cố ý phát ra khí thế cường đại để dụ đối phương xuất hiện.
Đi tới một tinh cầu có diện tích lớn gấp ba lần Địa cầu, ánh mắt Long Vũ chợt dừng lại, âm trầm nói:
Dứt lời, ánh sáng bốn phía nhấp nháy, lập tức lộ ra mầy thân ảnh, người cầm đầu chính là sát thủ lão nhị Hắc Phong. Giờ đây, hắn nhìn Long Vũ với thần tình cảnh giác quát:
Long Vũ cười mà như không cười nói:
Hắc Phong biến sắc, bộ dáng hắn như vậy thật quá mất mặt, thẹn quá hóa giận, hắn bèn quát:
Sau khi ra lệnh, mấy đạo nhân ảnh ở bốn phía liền gầm lên giận giữ nhất loạt phóng đến công kích, thế công chồng chất nháy mắt hòa thành một kích kinh thiên.
Sắc mặt Long Vũ bình thản trước sự vây công của đám người này, lãnh khốc cười. Trong tay cầm Thiên Sư pháp kiếm chém ra. Mà quanh thân lại tạo một vòng phòng ngự ngăn cản đợt công kích thứ nhất của bọn họ.
Thân ảnh Long Vũ nhoáng lên một cái đã xuyên qua tiến hành công kích.
Tiếng kinh hô từ miệng sát thủ Huyết Long phát ra cực kỳ kinh ngạc đối với phản kích sắc bén của Long Vũ.
Hắc Phong quát to trong hỗn loạn:
Lãnh ngạo nhìn Hắc Phong, Long Vũ cười nhạo nói:
Ngươi chỉ được cái khuấy động nhân tâm, sao không thấy người xung phong?
Huyết Anh đại đế, ta biết ngươi núp trong bóng tối, hiện tại ta sẽ cho ngươi biết, cái gọi là Huyết Long sát thủ cũng không phải đối thủ của ta.
Long Vũ quát lên.
Hắc Phong âm trầm nói:
Thủ thế sau khi nói xong, bóng người chớp động, chỉ trong nháy mắt đã có gần trăm đạo thân ảnh vây quanh bốn phía Long Vũ.
Ý niệm vừa động, Long Vũ nhìn tình huống xung quanh nói:
Hắc Phong cả giận nói:
Sau lời ra lệnh, bóng đen bốn phía chớp động, công kích đan xen bốn phía Long Vũ, vây kín hắn không hé ra chút khe hở nào.
Nghiêng người tránh khỏi tiến công của một ngươi, tay Long Vũ cầm Thiên Sư pháp kiếm chỉ thiên, khí thế cường đại hóa thành một cơn lốc lấy thân hắn làm trung tâm.
Long Vũ khinh thường quát lên.
Hắc Phong gầm lên một tiếng, công kích chung quanh nhất tề hướng Long Vũ mà đánh tới.
Một tiếng sấm sét chấn động thiên địa, công kích khổng lồ như muốn đem Long Vũ hoàn toàn chôn vùi. Nhưng chỉ sau một chút thời gian, sau khi thế công của họ tan hết lại lộ ra thân ảnh Long Vũ bên trong.
Đứng ngạo nghễ giữa không trung, Long Vũ nhìn sát thủ Huyết Long phân bố bốn phía, trong ánh mắt lộ vẻ cảnh giác. Tuy hắn biểu hiện mười phần tự tin, nhưng tình huống thế nào hắn hoàn toàn hiểu rõ, sát thủ Huyết Long này đích xác không tầm thường.
Nhất là máu Ma Long, đối với hắn luôn có một hạn chế nhất định.
Cho nên, trong quá trình đánh nhau Long Vũ không dám lơi lỏng chút nào.
Hắc Phong chú ý đến vẻ mặt Long Vũ, thấy ánh mắt hắn cảnh giác, liền âm hiểm cười nói:
Quát lên một tiếng, công kích cường đại lại lần nữa hướng Long Vũ quét tới.
Long Vũ phát giác những kẻ này hết sức giảo hoạt, khí mạch bọn họ tương liên. Từ đó, nếu một mình công kích một phương nào đó thì chẳng khác nào đối mặt với mấy trăm người liên thủ, kết quả dĩ nhiên là không ổn.
Nhưng mà Long Vũ vẫn cứ là Long Vũ, lực lượng của hắn vẫn có thể áp đảo. Đối mặt với thế công cường đại của sát thủ Huyết Long, hắn chỉ là chống đỡ hờ hững, trên mặt lộ vài phần tà ác.
Lúc này, Long Vũ không có ý định bị động phòng thủ mà sẽ chủ động xuất chiến. Công kích chính là cách phòng ngự tốt nhất.
Thân thể Long Vũ cứ như ảo mà thật, thân ảnh trong nháy mắt chuyển động mấy trăm lần, không đếm được trải rộng đến đâu, mỗi lần như vậy, mũi nhọn của kiếm lại đâm một nhát, ánh kiếm phát sáng như sao trời.
Tất cả phát sinh trong nháy mắt, phân thân Long Vũ cung giao thủ với sát thủ Huyết Long khiến bọn họ nhất thời truyền ra tiếng kêu thảm thiết, thân thể lập tức bị phá hủy, nguyên thần bị hủy diệt biến thành bụi phấn theo gió tán đi.
Sau một phen chiến đấu, số lượng sát thủ đã giảm đi một nửa.
Hoảng sợ nhìn Long Vũ, Hắc Phong giận dữ hét:
Nói xong, thân ảnh nhoáng một cái xuất hiện trước người Long Vũ, hai tay mang theo hắc vụ cuồn cuộn hướng Long Vũ đánh tới.
Bên cạnh, lão đại Bạch Hạc cũng xuất hiện, hắc nhận trong tay vung lên, mang theo ma khí không thể chống đỡ chém về phía Long Vũ.
Đồng thời, những ngươi khác cũng tăng cường độ công kích lên mức độ cao nhất.
Lúc này, công kích của bọn hắn cải biến rất nhiều, làm cho người ta có cảm giác như là muốn tự bạo, hoàn toàn giống như muốn tự bạo vậy. Nhận thấy khí tức có phần khác lạ, Long Vũ đang muốn tránh đi thì lại bị Bạch Hạc cùng Hắc Phong kiềm chế, cuối cùng hơi chậm lại. Bị lực lượng tự bạo của bốn cao thủ đánh trúng khiến tình hình hắn có chút không ổn.
Sắc mặt Long Vũ trầm xuống, quay đầu nhìn bốn phía, vội vàng suy nghĩ đối sách.
Mà lúc này, gần trăm tên sát thủ Huyết Long tự bạo, lực lượng công kích cuồn cuộn nổi lên như muốn hoàn toàn đem Long Vũ thôn phệ.
Đối mặt với hoàn cảnh đó, Long Vũ ngồi xếp bằng giữa hư không, hai tay kết ấn trước ngực, toàn thân toát ra khí thế thần thánh mà mạnh mẽ, thần anh trong cơ thể phóng thích ra hỗn độn nguyên lực.
Chỉ trong nháy mắt, quanh thân hắn đã dày đặc các tầng phòng ngự.
Công kích cùng phòng ngự đụng vào nhau, bốn phía xảy ra một tiếng bạo liệt thật lớn.
Sau một hồi nổ mạnh, cuối cùng cũng ngừng lại.
Bạch Hạc kinh hô, biểu tình trên mặt hiện vẻ không thể tin nổi. Long Vũ lại có thể hoàn toàn không tổn thương gì sau vụ tự bạo đó. Kết quả như vậy dường như thật khó có thể tin.
Nhưng trong khi hắn đang kinh sợ, hai mắt Long Vũ chợt mở ra, khóe miệng nổi lên một nụ cười thản nhiên, đầy vẻ thần bí và quỷ dị.
Nói xong, Long Vũ lại hóa thân thành ngàn hàng vạn, nháy mắt công kích lên toàn bộ địch nhân còn lại.
Biến cố xảy ra bất ngờ như vậy khiến những sát thủ Huyết Long còn sống đều khó có thể thích ứng, nhưng chỉ trong nháy mắt Long Vũ đã phát động công kích, đối tượng chính lại là Bạch Hạc và Hắc Phong.
Tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng bọn hắn phát ra
Từ miệng Bạch Hạc truyền ra tiếng kêu vô cùng đau đớn, tức giận. Nhưng nó liệu có thể vãn hồi? Sự phẫn nộ của hắn chẳng có là gì.
Long Vũ dùng hành động chứng minh lời nói lúc trước của mình.
Chỉ chớp mắt Long Vũ đã khôi phục hình dạng ban đầu, ảo ảnh bốn phía toàn bộ biến mất.
Một lát, chỉ một chút thời gian mà toàn bộ sát thủ Huyết Long đã bị giết sạch sẽ.
Mà lúc này, bọn họ còn chưa kịp tung ra huyết độc của Ma Long.
Đây chính là sự chênh lệch về thực lực.
Hắc Phong nổi giận đùng đùng, quát:
Ánh mắt Long Vũ âm lãnh, hờ hững nhìn đối thủ:
Bạch Hạc âm trầm nhìn Long Vũ nói:
Khóe miệng khẽ nhếch, Long Vũ cười tà mị nói:
Không thèm nhìn địch nhân trước mắt, Long Vũ âm hiểm nói:
Nghe được ý tứ của hắn, Hắc Phong giận dữ, điên cuồng nói:
Dứt lời, hai người phát động Ma Ảnh Thiên Huyễn công kích.
Đối với việc này, ánh mắt Long Vũ khẽ biến, thân thể hơi mơ hồ một cái đã thoát khỏi vòng công kích của bọn hắn. Sau đó, Long Vũ khẽ quát một tiếng, thân ảnh hóa thành hai, phân biệt đánh với Hắc Phong và Bạch Hạc. Lúc này chỉ biến thành hai người nên lực lượng cường đại hơn trước rất nhiều.
Chỉ trong vòng mười chiêu mà Bạch Hạc và Hắc Phong đã bị giết
Đại đế, nanh vuốt của người tất cả đã chết. Ngươi còn không hiện thân? Chẳng lẽ ngươi còn không biết, ở trước mặt ta, ngươi không hề có một chút cơ hội nào sao?
Hừ!
Một tiếng quát nhẹ, nháy mắt Huyết Anh đại đế đã hiện ra.
Đúng như Long Vũ dự liệu, Huyết Anh đại đế căn bản vẫn ở đây, chỉ là hắn luôn ẩn thân mà thôi. Hắn muốn quan sát rồi tìm ra nhược điểm của Long Vũ.
Nhưng mà xem ra tình hình không có tý lạc quan nào.
Khóe miệng Huyết Anh đại đế cười lãnh khốc, thái độ âm trầm nói:
Long Vũ biết được Huyết Anh đại đế muốn quyết sống chết, không chết không thôi. Tâm niệm hắn nhanh chóng suy nghĩ tìm đối sách làm sao không làm tổn thương mà vẫn có thể bắt lấy hắn.
Thời gian càng lúc càng cấp bách, Long Vũ không thể tìm được biện pháp nào dưới tình huống hiện tại. Ánh mắt hắn lộ tia tàn nhẫn, dù thế nào hắn cũng không thể mặc người chém giết.
Suy nghĩ đến đây, hai tay Long Vũ đột nhiên gập lại thành hình chữ thập trước ngực, nhanh chóng biến đổi thành một thể cổ quái, khí tức trong cơ thể biến đổi, một cỗ khí tức hủy diệt từ trong thân thể hắn phát ra.
Tuy nói thì chậm nhưng thật ra lại rất nhanh. Trước khi Huyết Anh đại đế công kích tới người Long Vũ, hai mắt Long Vũ chợt trợn lên, ám quang màu vàng trong phút chốc bạo phát.
Từ xa nhìn lại giống như Chiến thần niết bàn.
Đột nhiên, một đạo kiếm quang xông thẳng lên trời, chỉ trong phút chốc đã mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa đánh úp về phía Long Vũ.
Cùng một thời gian, sắc trời bỗng nhiên hôn ám, chỉ một khắc mà toàn bộ thế giới dường như lâm vào hắc ám.
Huyết Anh đại đế dùng pháp quyết cực mạnh của mình để đánh trả Long Vũ.
Trước mắt, hắn nhất định phải bảo toàn tính mạng của mình, rồi sau đó mới tới lời hứa hẹn với nữ nhân.
Lúc này, Long Vũ cũng thi triển toàn lực cùng Huyết Anh đại đế đánh một kích phân thắng bại.
Trong bầu trời tối đen, công kích hai người gắt gao đối kháng lẫn nhau cùng một chỗ, làm cho người ta có cảm giác rung động. Từ xa nhìn lại, có hoa lửa bắn ra tung tóe, làm cho người ta cảm giác như mộng như ảo.
Sấm sét trên bầu trời gầm lên giận dữ, tia chớp chằng chịt. Biến hóa không ngừng của hai luồng lực lượng ở tốc độ cao khiên ảnh lửa lóe lên không ngừng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai cỗ lực lượng nổ tung, trong lúc đó, hai tay Long Vũ kết ấn trước ngực, trên mặt gắt gao nhìn về phía trước.
Huyết Anh đại đế gầm thét rung trời, lực lượng toàn thân cuồn cuộn phát động. Trước đây hắn đã ăn máu của Ma Long trong hắc động, giờ phút này mới có một thân lực lượng ma tính thuần khiết. Sau một kích không có kết quả, hắn đạp không mà đi, từng bước một tiếp cận Long Vũ. Mà Long Vũ cũng xuất ra uy thế cường đại, cùng khí tức quanh thân Huyết Anh đại đế đối kháng.
Trong giằng co, Huyết Anh đại đế điên cuồng gào thét, đem lực lượng trong cơ thể tăng lên đến cực hạn, tuy một kích kia có thể làm thân hình Long Vũ hơi run rẩy nhưng không hề có hiệu quả rõ ràng.
Huyết Anh đại đế giận dữ muốn điên, hắn không tin rằng hắn không thể đánh chết được Long Vũ.
Chỉ trong thời gian ngắn suy tư, giao chiến giữa hai người đã xảy ra biến đổi thật lớn, quang mang của Thiên Sư pháp kiếm trong tay Long Vũ phát ra càng ngày càng thịnh.
Trong nguy cơ, Huyết Anh đại đế đã không còn đường lui, sự cường đại của Long Vũ khiến hắn khó có thể quên, khiến hắn không nắm chắc một chút thắng lợi nào trong trận chiến này, cuối cùng sẽ lâm vào trong tuyệt cảnh.
Huyết Anh không cam lòng, ngẩng đầu lên gầm thét:
Trong lúc nói, hắc khí âm trầm trong thân thể Huyết Anh đại đế tỏa ra mãnh liệt.
Long Vũ nhìn quanh, hắn hiểu rõ, chuyện đã tới nước này thì không còn có thể vãn hồi được nữa rồi.