Lãnh Bá Siêu sau khi rửa mặt lấy lại tỉnh táo vội mở điện thoại lên nhìn vào cái tên hiện trên màn hình khẽ thở dài tự hỏi:
Dứt lời, anh lại một lần nữa nhìn vào ba chữ "Lạc An Tâm" cái tên liên lạc mà khi trước anh vẫn thường hay gọi là "người trong tim" thoáng chốc đã được anh đổi lại về đúng với tên gọi vốn có kể từ sau khi quay trở về từ suối nước nóng.
Mãi một lúc sau, Lãnh Bá Siêu quay trở về phía giường thì người con gái đã chìm vào giấc ngủ.
Chiếc váy lụa khi nãy bị anh làm rách đi một mảng, lộ ra chiếc đùi nõn nà.
Nhìn vào đôi mắt đã nhắm nghiền, có chút sưng đỏ vì bật khóc trong hoảng sợ lúc nãy của cô khiến anh cảm thấy bản thân có hơi quá đáng.
Liền lập tức, anh khẽ đưa tay lau nhẹ giọt nước mắt còn đọng lại trên khóe mi, cẩn thận dùng tay chỉnh lại tà váy giúp cô.
Cuối cùng không quên đắp chăn che chắn lại cơ thể người con gái mà trầm giọng nói thầm:
Sau này, những việc mà cô không đồng ý, tôi nhất định sẽ không làm."
Sáng hôm sau, ngay khi Vệ Ngữ Đồng vừa mở mắt đã cảm nhận sự thoáng mát bên trong căn phòng.
Bóng hình hiện ra đầu tiên sau khi cô tỉnh dậy không ai khác chính là Lãnh Bá Siêu.
Anh hiện tại đang leo lên một cái thang xếp mà chăm chú làm chuyện gì đó ở một góc phòng.
Vệ Ngữ Đồng đưa tay dụi dụi đôi mắt vẫn còn mơ ngủ của mình mà vô thức bước khỏi giường, chậm rãi đi về phía Lãnh Bá Siêu.
Ngay khi nhìn thấy thứ mà cô hằng ao ước, liền lập tức, cô tròn xoe mắt mà cất giọng cảm thán:
Anh cuối cùng cũng chịu lắp nó rồi sao?"
Nghe cô hỏi, người đàn ông lập tức xoay mặt lại, sau đó chậm rãi bước xuống thang mà phủi phủi tay, gỏn gọn đáp:
Xem như đó là món quà xin lỗi chân thành vì chuyện tối hôm qua."
Sắc mặt cô lập tức trở nên tươi tỉnh mà lao đến ôm chầm lấy người Lãnh Bá Siêu, hai tay còn không quên cưng nựng đôi đồng điếu ở khóe môi của anh, hạnh phúc nói:
Đáng yêu quá đi mất."
Chụt...
Dứt lời, cô lập tức hôn vào một bên má của người trước mặt khiến anh có chút bất ngờ mà đứng lặng.
Khóe môi bất giác cong nhẹ.
Chưa bao giờ anh có cảm giác muốn được nuông chiều một người như thế.
Phía bên dưới nhà, đám gia nhân không ngừng bàn tán mà túm lại to nhỏ với nhau:
Nữ hầu khác khẽ đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, lúc sau mới lên tiếng nói:
Ngay cả việc trước đây không thích dùng máy lạnh, thế nhưng kể từ khi thiếu phu nhân gả về đây, chuyện lạ ngàn năm có một này mới xảy ra."
Tiểu Lan đúng lúc đi ngang qua nghe được mọi người bàn tán mà góp vui, thì thầm to nhỏ:
"Cũng có thể thiếu gia lắp máy lạnh để xua đi cơn nóng bức của hai người vào mỗi đêm."
"Có chuyện đó sao?"
Cả đám xúm lại, thắc mắc hỏi.
Ngay lập tức, Tiểu Lan ngẩng cao mặt, tỏ vẻ am hiểu nhiều thứ mà nhỏ giọng đáp:
Mỗi lần đi ngang qua phòng của thiếu gia và thiếu phu nhân, tôi luôn nghe âm thanh r3n rỉ phát ra từ bên trong.".