Trong sân bỗng có thêm một người thân hình thon dài thẳng tắp, tóc dàin hư suối. Dưới ánh trăng người đó cao to, có khí chấn tiêu sái.
Nam nhân mặc áo trắng, dường như ánh trăng trong thiên địa đều tập trung vào người gã, như ánh sáng bạc di động.
Xung quanh có tiếng bước chân vang lên.
Mấy chục bóng người xuất hiện trong hàng rào sân bao vây bốn phía, mỗi người mặc trường bào màu trắng phát ra khí thế cường đại. Trong đó hai võ giả áo trắng mỗi người xách một đứa trẻ. Một nữ nhân khuôn mặt bình thường bị trói run cầm cập ở một bên.
Dương đại ca biến sắc mặt nói:
Thân hình thon dài mặc trường bào trắng cười to bảo:
Dương đại ca vẫn cứng miệng nói:
Thân hình thon dài mặc trường bào trắng đạp từng bước, cười nói:
Thân hình thon dài mặc trường bào trắng nháy mắt ra hiệu.
Một võ giả áo trắng kiềm giữ đứa trẻ năm tuổi giơ tay lên chặt uống.
Dương đại ca hồi hộp hét to:
Thân hình thon dài mặc trường bào trắng ngăn thuộc hạ lại, lạnh lùng cười:
Dương đại ca hít sâu, đáy mắt lộ tia thống khổ.
Dương đại ca khẽ thở dài:
Thân hình thon dài mặc trường bào trắng ra khỏi nhà gỗ lộ khuôn mặt điển trai vô cùng.
Thân hình thon dài mặc trường bào trắng khoảng ba, bốn mươi tuổi, mày kiếm mắt sáng, da trắng như ngọc. Lúc Thân hình thon dài mặc trường bào trắng còn trẻ chắc chắn là mỹ nam làm đảo điên ngàn vạn thiếu nữ, năm tháng không để lại nhiều dấu vết trên người gã. Dưới cằm Thân hình thon dài mặc trường bào trắng có lũ râu dài màu đen tăng thêm phần hấp dẫn trưởng thành.
Người này chính là Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, gia chủ hiện tại của Nạp Lan thế gia.
Nếu người ngoài trông thấy sẽ kinh ngạc kêu ra tiếng. Giờ là nửa đêm, Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức đường đường là gia chủ Nạp Lan thế gia, cao thủ số một của Nạp Lan thế gia lại xuất hiện trong khu bần dân.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức mỉm cười nói:
Dương đại ca tức Nê Bồ Tát lắc đầu, nói:
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cười to bảo:
Trong thiên hạ có ai không biết Nê Bồ Tát kỳ nhân đệ nhất thiên hạ chưa đến mười tuổi dùng Phong Vân Kim Lân Bàn trong vòng mười ngày tính khắp huyền cơ thiên hạ, đoán được tuổi thọ Thần Đế của Thần Đình năm đó. Người được gọi là đệ nhất nhân dưới thiên cơ sao có thể ngượng tay?
Bất cứ tài nghệ nào đều như võ đạo một ngày rời tay là sẽ lùi bước, huống chi là thấy rõ thiên cơ?
Nê Bồ Tát khẽ thở dài:
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức mỉm cười nói:
Nê Bồ Tát hỏi ngược lại:
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nghiêm mặt, nói:
Năm đó các hạ hào tình biết mấy, hôm nay lại bó tay bó chân. Nếu ngươi không muốn thê nhi tử nữ của mình bị gì hãy ngoan ngoãn phối hợp ta, Nạp Lan thế gia không cầu gì khác, chỉ cần một quẻ của Nê Bồ Tát.
Bọn họ chỉ là người thường, Nạp Lan gia chủ cần gì phải làm khó họ?
Nê Bồ Tát cười khổ nói:
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức lắc đầu, nói:
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhìn ra được tuy trong cơ thể nữ nhân, hai đứa trẻ không có lực lượng hay tư chất siêu đẳng nhưng không ảnh hưởng quyết tâm của gã. Khống chế ba người thường này mới điều khiển được Nê Bồ Tát, để gã làm việc cho Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngẫm nghĩ, hơi nhường bước:
Nê Bồ Tát cười to.
Trong lòng Nê Bồ Tát biết rõ lúc này Nạp Lan thế gia tìm đến gã làm uốn lợi dụng gã bói toán cái gì, Nê Bồ Tát càng biết con người tham lam vô hạn. Nạp Lan thế gia tìm được Nê Bồ Tát tuyệt đối sẽ không thả gã đi, gã đã gặp chuyện này rất nhiều lần.
Nê Bồ Tát chân thành nói:
Nê Bồ Tát móc một cái bàn nhỏ hai màu vàng và bạc ra khỏi ngực, hình dạng rất tinh xảo, khắc đầy hoa văn. Nê Bồ Tát vuốt ve cái bàn nhỏ nhiều lần sau đó giơ tay ném qua.
Nê Bồ Tát nói:
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngẩn ra nhận lấy vòng tròn màu vàng trắng, phân biệt kỹ càng.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cảm nhận được hơi thở kỳ dị giống như hỗn độn, một lúc sau gật đầu, khẽ thở dài:
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nói đến đây giơ tay lên ném trả Phong Vân Kim Lân Bàn cho Nê Bồ Tát.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức mỉm cười nói:
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cười nanh tranh.