Mông Sơn Minh chỉ muốn dò hỏi Ngưu Hữu Đạo có hậu chiêu gì không, không có tin xác thực thì bên mình không yên. Nhưng Ngưu Hữu Đạo rất kín miệng không chịu để lộ nội tình, Mông Sơn Minh đành phải thôi.
Lam Nhược Đình thừa dịp nhắc nhở một tiếng:
Ngưu Hữu Đạo hiểu ý của Lam Nhược Đình ám chỉ mình đã đâm Phượng Nhược Nam vài câu, hắn nói:
Lam Nhược Đình hỏi:
Ngưu Hữu Đạo dửng dưng nói:
Nghe thế Lam Nhược Đình và Mông Sơn Minh liếc nhau. Chỉ sợ vị này kiêng kị Thiên Ngọc môn không chịu nhúng tay vào,Thương Triêu Tông bị nắm trong tay Thiên Ngọc môn, nếu vị này mặc kệ thì bên mình không còn đường chống cự chỉ đành nghe theo. Giờ thấy vị này đã chuẩn bị ngáng chân Phượng Lăng Ba, lên kế hoạch rồi mới hành động, biết hắn có một bụng tính toán thế là Lam Nhược Đình, Mông Sơn Minh yên lòng rất nhiều.
Chốc lát sau Phí Trường Lưu, Hạ Hoa, Trịnh Cửu Tiêu với thân phận chưởng môn cao quý chào từ biệt cũng đi tới, Phong Ân Thái đại biểu Thiên Ngọc môn tiễn ba người.
Tiễn ba người ra sơn môn xong Phong Ân Thái kéo Ngưu Hữu Đạo san một bên, nói vài câu đưa tiễn đơn giản, như ba ngàn đại thế giới giờ khoảng cách gần sau này tiện qua lại.
Khách sáo qua đi Ngưu Hữu Đạo cười tủm tỉm hỏi:
Phong Ân Thái than thở nói:
Ngưu Hữu Đạo gật đầu nói:
Phong Ân Thái cười khổ lắc đầu, xua tay không muốn nói nhiều về chuyện này. Có một số việc làm đệ tử của Thiên Ngọc môn thật sự không tiện giúp đỡ người ngoài, nói nhiều vô ích.
Chờ chốc lát Thương Triêu Tông, Phượng Nhược Nam cũng trở lại. Phượng Lăng Ba, Bành Ngọc Lan phu phụ tự mình tiễn ra.
Đến trước mặt mọi người Bành Ngọc Lan dõng dạc dặn dò nữ nhi phả inghiêm ngặt tuân theo phụ đạo, phải chăm sóc tốt cho trượng phu.
Người ngoài nghe thế đoán là họ biết mình âm mưu giành quyền hơi quá đáng, nói vài lời bùi tai coi như xin lỗi an ủi Thương Triêu Tông?
Phu phụ Phượng Lăng Ba cũng biết bên mình tỏ rõ liên hợp chèn ép ăn hiếp y, mà nữ nhi đã gả cho y, về nhà lỡ Thương Triêu Tông trút giận lên nữ nhi thì cuộc sống sau này sẽ khốn khổ. Nhưng có một số việc không thể băn khoăn nhiều, cần lấy hoặc bỏ. Nữ nhi là gả đi, còn tiền đồ của hai nhi tử ngay trước mắt, phải giành lấy bằng được.
Họ chỉ có thể tự an ủi nhà mình tốt thì có thể chăm scó cho nữ nhi tốt chút.
Lòng Phượng Nhược Nam đắng chát, nhà mẹ đẻ làm như thế khiến nàng biết đút mặt vào đâu? Phượng Nhược Nam thật sự không biết làm sao đối diện Thương Triêu Tông, nếu y muốn muốn nuôi thêm mấy tiểu thiếp thì nàng có thể mạnh miệng phản đối sao?
Phượng Lăng Ba đứng trước mặt Ngưu Hữu Đạo cười nói:
Ngưu Hữu Đạo cười đáp lại:
Phượng Lăng Ba hỏi:
Ngưu Hữu Đạo giải thích rằng:
Ngoài miệng Phượng Lăng Ba cười trong bụng thì rủa thầm. Lúc gả nữ nhi đúng là lão thấy vui vô cùng, quay đầu lại phát hiện mình bị hố, giờ tên này còn có mặt mũi nhắc tới?
Lúc trước Phượng Lăng Ba nghĩ đó là chuyện tốt Lam Nhược Đình bày mưu tính kế ra, sau này loáng thoáng nghe các loại sự tích của Ngưu Hữu Đạo mới nhận ra mình bị hắn lừa bịp. Chuyện đó không phải Lam Nhược Đình làm mà rõ ràng là việc tốt một tay tên này tạo ra.
Hai người nhìn nhau người, mắt tràn đầy ẩn ý.
Đám người từ Thanh Sơn quận đều xuống núi, Phong Ân Thái nể tình đi theo đến chân núi.
Ba vị quận thủ khác không rời đi nhanh vậy, họ ở lại Thiên Ngọc môn khá lâu mới đi.
Khi mấy người đi đã là lúc hoàng hôn, phu phụ Phượng Lăng Ba không đi, sẽ ở lại mấy ngày. Có một số việc cần chờ bên Thiên Ngọc môn làm phối hợp cuối cùng, bàn bạc xong mới bắt tay vào kế hoạch.
Ráng chiều non nước một màu.
Phu phụ Phượng Lăng Ba đi theo sau lưng Bành Hựu Tại cùng lên đỉnh núi ngắm cảnh đẹp.
Bành Hựu Tại nhìn mặt trời đỏ nửa ẩn sau chân trời, nói:
Bành Ngọc Lan nói:
Bành Hựu Tại nghiêng đầu liếc bà:
Bành Hựu Tại nhìn sang Phượng Lăng Ba:
Hai mươi vạn người ngựa trong tay Thương Triêu Tông nếu để ngươi nhận hết ngay thì ngươi có thể khống chế được sao?
Cái đó...
Phượng Lăng Ba hơi do dự sau cùng nói:
Bành Hựu Tại lại nhìn nữ nhi, ánh mắt như đang nói: Ngươi nghe rõ chưa?
Bành Hựu Tại cười khẩy nói:
Bành Ngọc Lan nói:
Bành Hựu Tại nói:
Bành Ngọc Lan đã hiểu ra.
Bành Hựu Tại xoay người nói:
Hai phu phụ gật đầu nói:
Phượng Lăng Ba lại hỏi:
Ánh mắt Bành Hựu Tại lạnh lùng nói:
Đối với Thiên Ngọc môn thì sau trận chiến bắt lấy Thương Triêu Tông, đại cục đã định, Ngưu Hữu Đạo không ảnh hưởng đến đại cục Nam châu thì dẽ giải quyết hắn.