Sau khi biết được chuyện này, Minh Nhân cùng Lý Bát Dạ giảng hòa.
Trải qua bao nhiêu lần bày mưu tính kế, cuối cùng, tên cường địch của Minh Nhân cũng bị làm thịt.
Về sau, Lý Bát Dạ hao tốn bao nhiêu tâm huyết mới tìm được Tô Nữ trở lại, nhưng mà, vị muội muội kia biết được tình nhân chết liền tự sát, chính bởi vì việc này, khiến cho Tô Nữ ân hận, không những thế, nàng còn bị chúng bạn xa lánh.
Sau khi phát sinh chuyện này, Lý Bát Dạ đối với Tô Nữ một mực áy náy, Tô Nữ bỏ ra nhiều như vậy, cuối cùng lại chỉ có thể buồn bã rời đi.
Lúc ấy, Âm Nha cách thời gian ngủ say không nhiều lắm, cho nên, bằng vật tư phong phú, bằng điều kiện nghịch thiên, Lý Bát Dạ vì Tô Nữ chế tạo chỗ an thân cho nàng cùng với tộc nhân Tô gia.
Mặc dù như thế, Tô Nữ vẫn đem Tô gia khai chi phồn diệp, truyền thừa tời bây giờ.
Ở đời sau, thế nhân đều biết Minh Nhân Tiên Đế cả đời không lập gia đình, không có hậu nhân, nhưng không ai biết, gia tộc Minh Nhân Tiên Đế y nguyên truyền thừa xuống! Bí mật này ngoại trừ Tô gia lịch đại truyền nhân ra, cũng chỉ có Lý Bát Dạ biết.
Ngay thời điểm Lý Bát Dạ thất thần nhớ lại, Tô Ung Hoàng ngồi phía đối diện kêu một tiếng.
Lý Bát Dạ lấy lại tinh thần, nhìn nhìn Tô Ung Hoàng, nói ra:
Em Gái Quyết, chính là do chính Lý Bát Dạ sáng tạo, Âm Nha từng đem công pháp này truyền cho Tô Nữ cùng Minh Nhân.
Từ khi Tô Nữ bỏ đi, Em Gái Quyết một mực thành tuyệt học gia truyền của Tô gia!
Tô Ku Đa cười khan một chút, nói:
Bẩm sư huynh, ta là đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, chỉ bất quá tình huống của ta có chút đặc thù, sau khi ta bái nhập môn phái, ta rất ít ở bên trong tông môn, một mực phiêu bạt bên ngoài, còn Em Gái Quyết, là về sau mới tu luyện.
Ngươi một mực tìm kiếm Tô gia?
Lý Bát Dạ nhìn Tô Ku Đa, hỏi.
Tô Ku Đa lúng túng cười khan một tiếng, đành phải nói ra sự thực:
Năm đó, Thái thượng trưởng lão từng từ điển tịch cổ xưa bên trong tông môn tìm được một ít dấu vết, ngài cho rằng tổ sư có hậu nhân trên đời. Đúng lúc ta bái nhập Tẩy Nhan Cổ Phái, liền bị chọn trúng. Từ đó về sau, ta một mực phiêu bạt bên ngoài, tìm kiếm hậu nhân và Đế thuật của tổ sư. Chuyện này ngay cả đám người trưởng lão cũng không biết.
Tô gia không có Đế Thuật!
Lý Bát Dạ lắc đầu.
Tô Ku Đa nhẹ nhàng thở dài một tiếng:
Nghe Tô Ku Đa nói như vậy, Lý Bát Dạ không khỏi nhìn nhiều hắn một cái. Một người già muốn hủy toàn bộ tu vi luyện lại từ đầu, phải cần chịc tâm rất lớn.
Lúc này, Lý Bát Dạ nhìn Tô Ung Hoàng, nói:
Ngươi là truyền nhân của Tô Nữ.
Làm sao ngươi biết?
Lý Bát Dạ liếc qua một cái liền nói rõ thân phận của nàng, khiến Tô Ung Hoàng động dung, chuyện này, ngay cả bên trong Tô gia cũng khó có người biết.
Lý Bát Dạ chậm dãi, nói:
Tô Ung Hoàng không khỏi biến sắc, đôi mắt đẹp mở to, nàng trầm giọng nói:
Trú Nhan Thánh thể do Minh Nhân Tiên Đế từ Trú Nhan Tiên thể sáng tạo, những người tu luyện thuật này, có khí chất, đặc điểm tương tự nhau. Năm đó, ngoài Minh Nhân chỉ có Tô Nữ biết tiên thuật này.
Lý Bát Dạ thong dong cười nói.
Lúc này, Tú mục Tô Ung Hoàng phát lạnh, mi cong như lợi kiếm, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào Lý Bát Dạ, chuẩn bị động thủ bắt người.
Nhưng, Lý Bát Dạ thản nhiên ngồi im, hắn nhẹ nhàng lắc đầu nói:
Nha đầu, đừng động thủ với ta, coi chừng ta ăn sạch toàn thân nàng.
Ngươi!
Tô Ung Hoàng bị tức đến run rẩy cả người, khuôn mặt nàng đỏ lên. Nhưng, nghĩ tới những gì Tô lão kể về Lý Bát Dạ, nàng hít sâu vài hơi, nén giận thu hồi hàn quang.
Một lúc sau, Lý Bát Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói:
Trú Nhan Thánh thể đại thành, có thể tu thành Trú Nhan Tiên thể trong Thể Thư, đây là một trong hai đại thể chất chí cương chí dương nhất!
Tô Ung Hoàng lạnh giọng nói. Lý Bát Dạ lại dễ dàng thăm dò chi tiết của nàng, mà nàng đối với hắn lại hoàn toàn không biết gì cả, chuyện này khiến nội tâm nàng sợ hãi.
Lời này của Tô Ung Hoàng, để Lý Bát Dạ không khỏi phì cười. Đàm luận về thể thuật, phóng nhãn toàn bộ cửu thiên thập địa, hắn nói thứ hai, chỉ sợ không người nào dám nói thứ nhất.
Nhìn Lý Bát Dạ đang cười, Tô Ung Hoàng trầm giọng nói.
Lý Bát Dạ lắc đầu nói.
Nhìn Lý Bát Dạ không hề giống như là dựng trò vui, Tô Ung Hoàng trầm giọng nói.
Lý Bát Dạ bình tĩnh, nói:
Sắc mặt Tô Ung Hoàng đại biến, tình huống này của nàng, ngoại nhân căn bản không có khả năng biết, nhưng mà, Lý Bát Dạ lại một câu nói ra bí mật thể phách của nàng.
Lý Bát Dạ cười, tiếp tục nói:
Nếu như ta không có đoán sai, ngươi cho rằng mình trời sinh là Dưỡng Nhan Hoàng thể. Ngươi dựa vào công pháp sư tổ, muốn tu thành Trú Nhan Thánh Thể.
Chẳng lẽ không đúng sao?
Tâm thần Tô Ung Hoàng hơi dao động, nàng động dung nói.
Lý Bát Dạ lắc đầu nói ra:
Sai, ngươi trời sinh Chu Dâm Thánh thể.
Chu Dâm Thánh thể…
Tô Ung Hoàng ngây ngốc một chút, nói ra:
Tiên Thiên chi thể, có bốn mươi tám loại Hoàng Thể, hai mươi bốn loại Thánh thể, mười hai loại Tiên Thể.
Rất nhiều tu sĩ chỉ biết có mười tám Thánh thể chính, mà bỏ qua sáu loại Thánh thể đặc thù khác.
Lý Bát Dạ nhẹ gật đầu, nói ra:
Trong lúc nhất thời, thần thái của Tô Ung Hoàng âm tình bất định, quản chi nàng ung dung quý phái, lúc này cũng có chút không thể tự chủ, tin tức như vậy, đối với nàng mà nói, vừa là một chuyện tốt, dù sao, trời sinh Thánh thể so với trời sinh Hoàng thể mạnh rất nhiều rất nhiều, nhưng mà, đây cũng là một chuyện xấu, bao năm qua nàng tu luyện thể thuật, coi như vô ích.
Hiện tại nàng là trời sinh Chu Dâm Thánh thể, vậy thì ý nghĩa nàng vĩnh viễn không có khả năng luyện thành Trú Nhan Thánh Thể.
Tô Ung Hoàng hoảng hốt hỏi.
Lý Bát Dạ lắc đầu, nói:
Thái Dương thể, chính là một trong hai đại Tiên thể chí dương cực dương, cùng Trú Nhan thể xuất phát từ chữ "Dương".
Tô Ung Hoàng không khỏi hỏi, nàng không muốn đánh mất bản thân của mình.
Lý Bát Dạ liếc mắt nhìn Tô Ung Hoàng, nói:
Nghe nói như thế, Tô Ung Hoàng vì đó tâm thần chấn động, Tiên thể thuật mạnh nhất đỉnh phong nhất sơ khai nhất, chỉ có xuất từ《 Thể Thư 》, nhưng mà thế gian không người biết Thể Thư ở nơi nào!