Hồng Dịch nghe đánh giá của Tinh Nhẫn hòa thượng đối với linh hồn qua toàn của mình, còn nói đến môn đạo thuật Chân Không Đại Thủ Ấn này, trong lòng không nhịn được suy nghĩ.
Trong võ công có luyện pháp (dùng để tu luyện) và đả pháp (dùng để công kích). Lôi Ngục đao kinh chính là loại đả pháp thuần túy, lấy việc tiêu hao thể lực của bản thân để bộc phát ra lực sát thương cường đại.
Linh hồn qua toàn cũng giống như Lôi Ngục đao kinh, cũng phải tiêu hao một lượng thần hồn lực khổng lồ, nghiền nát âm ma, lúc đối địch sẽ tung ra một kích mạnh nhất.
Giống như ngươi tu đạo, nếu như không có chút ít pháp môn để bộc phát thần hồn lực, khi cùng người khác đấu pháp sẽ không phát huy được năng lực của bản thân, từ đó mà mà bị đối thủ đánh bại.
Nếu như có được pháp môn bộc phát được toàn bộ thần hồn lực thì có thể thi triển ra sức mạnh tiềm tàng của bản thân, có thể chiến thắng được đối thủ cường đại hơn so với mình.
Tu vi của Hồng Dịch thật ra so với Nạp Lan Hài, Nạp Lan Yên La và Hắc Lang vương không chênh lệch là mấy, đều là quỷ tiên. Thế nhưng có thể nhấc tay đánh bại sự liên thủ của bọn họ, ngay cả pháp khí cũng vứt bỏ lại, chính là dựa vào sự thần thông của một chiêu "linh hồn qua toàn" này.
Hồng Dịch vô cùng tự tin vào một chiêu này của mình. Thậm chí hắn còn ước chừng rằng, sau khi bản thân vượt qua một lần lôi kiếp, khi thi triển chiêu này, chỉ sợ cao thủ cấp bậc như Khổng Tước vương cũng không làm gì được mình.
Vậy mà Tinh Nhẫn hòa thượng lại nói Chân Không Đại Thủ Ấn trong Vị Lai Vô Sinh kinh so với linh hồn qua toàn của bản thân lại còn lợi hại hơn. Như vậy thứ đạo thuật công kích này hung mãnh đến mức nào đây, ngay cả Hồng Dịch cũng khó có thể tưởng tượng nổi.
Tuy nhiên Hồng Dịch cũng không hề hoài nghi vị hòa thượng này thổi phồng, cũng không nghi ngờ ánh mắt của lão. Vị hòa thượng này mặc dù là võ thánh, thế nhưng những hiểu biết về phương diện đạo thuật, so với quỷ tiên thông thường thì nắm rõ hơn nhiều.
Hồng Dịch tự nói một mình.
Tinh Nhẫn hòa thượng cười cười.
Bọn chúng chẳng qua chỉ có một chút tàn bản sao chép mà thôi. Nếu như thật sự có được Vị Lai Vô Sinh kinh, thì đã sớm xảy ra một trận đại loạn rồi. Lão nạp ở Mãng Hoang đã sớm nghe về chuyện hai đại tà giáo này rồi.
Đại sư biết chuyện của hai đại tà giáo Vô Sinh, Chân Không sao?
Hồng Dịch vừa hỏi vừa suy ngẫm trong lòng. Nhớ lại tình huống lần đầu phát hiện ra huyết văn cương châm, lần đó kẻ hắn giết chết trong Võ Ôn Hầu phủ chính là đạo sĩ của hai đạo tà giáo này.
Đối với hai tà giáo thần bí dám cả gan hành thích đại thần vậy mà triều đình vẫn chậm chạp chưa chịu tiêu diệt này, Hồng Dịch cảm thấy vô cùng muốn biết lai lịch bọn chúng.
Từ Ngọc kinh, hắn đi qua mười ba tỉnh Trung Châu. Lộ trình đi qua đến năm sáu ngàn dặm đường, vì thế cũng thu được rất nhiều kinh nghiệm. Trong các thôn trang, nhà nhà thắp hương, người người cung phụng, niệm tám chữ chân ngôn "Vô sinh phụ mẫu. Chân Không gia hương."
Tinh Nhẫn hòa thượng nói:
Vị Lai Vô Sinh kinh mặc dù mấy trăm năm này không có ai tu luyện. Thế nhưng cũng có một vài vị tiền bối cao tăng từng xem qua, vẫn còn lưu giữ trong Tàng Kinh điện, đích thân sao chép lại kinh văn trong đó. Rất có thể một vài cao thủ đạo môn đoạt được những bản kinh văn chép tay này.
Thì ra là như vậy!
Hồng Dịch giờ đã hiểu ra, Vị Lai Vô Sinh kinh vốn còn có những bản sao chép như vậy, tuy nhiên không thể thần kỳ giống như bản nguyên gốc được. Từ Quá Khứ kinh mà nói, Hồng Dịch cũng có thể sao chép kinh văn từ đó xuống, thế nhưng những bản kinh văn được sao chép này rơi vào tay người khác. Cho dù cố gắng tu luyện đến đâu thì vẫn kém xa sự thần thông kỳ diệu khi được tận mắt nhìn thấy Quá Khứ kinh.
Hồng Dịch lại hỏi.
Tinh Nhẫn hòa thượng lắc đầu, dường như không muốn nhớ lại cảnh cũ nữa. Tiếp đó liền hừ lạnh một tiếng:
Triều đình Đại Kiền cấm đạo, cấm võ, biên soạn thứ vũ kinh, đạo kinh chó má gì gì đó. Muốn bịt mắt cả thiên hạ lại. Bọn chúng tưởng rằng đây là chuyện dễ dàng sao. Bây giờ thiên hạ thái bình, những cao thủ, đạo môn đều ẩn tàng cả. Hắc hắc, thiên hạ chỉ cần có chút chao đảo hoặc đại loạn, bảo đảm rằng những kẻ nào sẽ nổi lên như pháo hoa.
Đây là chuyện tất nhiên rồi. Lịch sử nhiều triều đại đều là như vậy. Tuy nhiên chính triều đình mới là nơi các cao thủ đạo môn ẩn tàng thâm sâu nhất.
Hồng Dịch thông thuộc kinh sử, biết được lịch sử nhiều triều đại tới nay, trong hưng thịnh đều có ẩn chứa đại loạn.
Hơn nữa trải qua nhiêu triều đại, xuyên suốt dòng chảy lịch sử năm sáu ngàn năm, những thứ khác thì không nói làm gì, thế nhưng đạo môn lại khá nhiều. Nào là Thái Thượng đạo, Tạo Hóa đạo, Ngũ Hành đạo, Chính Nhất đạo, Phương Tiên đạo, Thần Tiêu đạo, Huyền Âm đạo, Vu Quỷ đạo. Ngoài ra còn có Thanh đạo, Minh Tịnh đạo, Khí Hồn đạo, Long Hổ đạo, Hỗn Nguyên đạo, Cương Đấu đạo, Thư Hùng đạo, Phi Thiên đạo, Huyễn Hình đạo, Thiên Độn đạo , Luân Chuyển đạo, vân vân, vân vân.
Những nghiên cứu trong sử sách có nói rằng, tối thiểu có mấy trăm loại đạo phái. Quả thực là một mớ bòng bong rối tinh rối mù.
Tất nhiên, những đạo môn này có khi chỉ là một đạo sĩ, trong lúc loạn thế, tùy tiện xuyên tạc một cái học thuyết, sau đó nghiễm nhiên thu nạp đệ tự, phát triển môn đồ.
Như vậy cũng được lưu lại trong sử sách một cái tên.
Cũng có đạo môn đã bị hủy diệt, thế nhưng không ai biết còn có truyền nhân ẩn tàng nơi nào đó hay không? Trong thời buổi loạn lạc liền xuất hiện, phát triển thành thế lực lớn mạnh, khuấy đảo thiên hạ.
Vương triều Đại Kiền muốn cấm tất cả đạo môn trong thiên hạ phát triển, muốn diệt trừ tất cả. Thế nhưng trong lòng Hồng Dịch lại hiểu rất rõ rằng, đây là điều không thể. Thiên hạ bây giờ nhìn có vẻ thái bình. Thế nhưng chỉ cần thiên hạ hơi chút đại loạn. Trong nhà của những đám quý tộc, đốc phủ, địa chủ kia e rằng đột nhiên xuất hiện thêm mấy người đạo sĩ, phán ra một câu "trong nhà của ngươi có long khí gì gì đó, ta là cao nhân của đạo phái gì gì đó, đến đây cứu tế nhân thế, phụ trợ ngươi thành tựu nghiệp lớn", vân vân, cổ vũ người khác tạo phản, mưu đồ bất chính. Quả thực nơi nơi nổi dậy, chẳng khác nào pháo hoa.
Trên sử sách, những loại chuyện như vậy nhiều lắm, thậm chí còn có cả dẫn chứng hùng hồn.
Thiên hạ có bao nhiêu cao thủ tu đạo? Không ai biết. Dù sao, chỉ cần thời buổi loạn lạc, bọn họ sẽ giống như măng mọc sau cơn mưa xuân, chen chúc đâm chồi lên.
Còn ở thời thịnh thế, những cao thủ đạo thuật này chẳng khác gì người chết, ngay cả đến cái bóng cũng không có, ẩn núp khắp nơi, nào là ao hồ, đại thụ, núi sâu rừng rậm, vân vân.
Hồng Dịch nghiền ngẫm suy nghĩ trong lòng. Ánh mặt lộ ra một sự ưu tư phức tạp.
Trong lúc nói chuyện với Tinh Nhẫn hòa thượng, Hồng Dịch càng hiểu sâu sắc hơn chân lý Thiên Ý tức Dân Ý.
Thậm chí ngay cả là Thiện Ngân Sa cũng muốn chờ đợi cơ hội, một khi Thiên Châu đại loạn, muốn xuất thế chấn hưng Thần Tiêu đạo. Hiện tại nàng còn chưa dám đến trung thổ Thiên Châu để chấn hưng Thần Tiêu đạo.
Hồng Dịch biết bản thân giết chết khâm sai, đoạt long kỳ, thượng phương bảo kiếm, lệnh bài. Lại còn cướp đoạt Càn Khôn Bố Đại, từ đó có được một lượng tài phú khổng lồ. Bản thân lại càng tu luyện thành quỷ tiên, hơn nữa còn liên thủ với Thiện Ngân Sa. Thực lực như vậy quả thực rất cường đại, thế nhưng đến bây giờ cũng không có ý định tạo phản.
Cũng không có gì kỳ lạ. Chỉ có một nguyên nhân duy nhất, thiên hạ hiện giờ thái bình, thiên thời không có, một khi tạo phản sẽ trở thành mục tiêu công kích của cả thiên hạ, sẽ bị tiêu diệt giống như Đại Thiện tự vậy. Hơn nữa trong thiên hạ còn có rất nhiều cao thủ sẽ đục nước béo cò, chen nhau tiến đến tranh đoạt.
Hồng Dịch cùng Tinh Nhẫn hòa thượng nói chuyện phiếm, nào là về cách suy nghĩ, triều đình, nào là về thiên ý, dân ý, cuối cùng dẫn đến chuyện này. Hắn đang suy nghĩ xem chuyện tập kích giết chết khâm sai nếu như lộ ra ngoài thì nên ứng phó ra sao? Nên tạo phản? Hay đưa ra một cách xử lý khác?
Kế sách mưu phản tất nhiên bị gạt sang một bên.
Như vậy chỉ còn cách tìm đối sách khác mà thôi.
Tuy rằng đầu óc của Hồng Dịch khá minh mẫn thế nhưng vẫn không suy nghĩ được biện pháp nào toàn vẹn cả.
Song, trong tư duy của hắn dần dần trở nên rõ ràng.
Triều đình. Đạo môn. Võ lâm. Gia tộc. Thân sĩ. Đại thế. Cao thủ. Vân vân. Còn có cả xu hướng chung của cả thiên hạ. Tất cả đều liên kết xâu chuỗi lại, sau đó phác họa lên một mô hình thu nhỏ trong tư tưởng của Hồng Dịch.
Vào thời khắc này, Hồng Dịch bỗng nhiên có một cái nhìn vô cùng sâu sắc đối với đại thế của thiên hạ, một cái nhìn trước đây chưa từng có.
Đứng ở chiều cao của một quỷ tiên, tất cả mọi thứ đều trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
Hồng Dịch cười cười.
Vào lúc pháp lực của Hồng Dịch tiến bộ vượt bậc, trong lúc cùng nói chuyện với Tinh Nhẫn hòa thượng, suy ngẫm về đại thế thiên hạ, vạch ra lối thoát cho bản thân sau này. Đại kim chu đang được một cỗ thần hồn lực vô cùng cường đại bao quanh, bỗng nhiên phát sinh biến hóa kỳ quái.
Lôi kiếp cao thủ thánh giả Đồ Nguyên sau khi bị luyện hóa hoàn toàn, thần hồn lực trong lúc chuyển động bay lượn tản ra một cỗ khí tức ấm áp ôn hòa.
Trong khoảng thời gian ngắn, cả gian mật thất thoáng chốc như mùa xuân tràn về, mang theo một cỗ không khí tươi mát.
Máu Tà Thần được chia làm ba phần. Hai phần đã được Thiện Ngân Sa và Hồng Dịch luyện hóa. Phần còn lại cũng bay thẳng vào miệng của đại kim chu, để nàng nuốt vào.
Sau khi nuốt vào, thần hồn của đại kim chu bỗng nhiên bay thẳng lên, trong quá trình từ từ lĩnh ngộ máu Tà Thần, dần dần trở nên ngưng luyện vô cùng.
Đạo ý chí vĩnh viễn không khuất phục của vị chiến thần ẩn chứa trong máu Tà Thần đúng là thứ tốt nhất giúp cho thần hồn của cao thủ đạo thuật ngưng luyện lại.
Trong nháy mắt, thần hồn của đại kim chu dần dần hiện hình, đột phá đến phụ thể. Sau đó từ phụ thể một lần nữa đột phá đến phụ thể đại thành.
Rầm!
Thần hồn của đại kim chu bỗng nhiên phân hóa thành đủ các loại thần niệm, bay múa khắp không trung.
Một tiếng nổ này qua đi, phụ thể đã đạt tới đại thành, bước vào cảnh giới phân thần hóa niệm, chỉ còn cách cảnh giới quỷ tiên một khoảng cách rất ngắn.
Sau khi phân thần hóa niệm, đạt tới phụ thể đại thành, những tia thần niệm của đại kim chu liền chạm vào những luồng thần hồn lực tản ra từ Hám Thiên cung. Sau đó ngốn lấy một cách vội vàng, trông giống như một con heo nhỏ đã bị bỏ đói lâu ngày, thôn phệ nhanh chóng những luồng thần hồn lực ôn hòa, mang theo một tia thuần dương cực kỳ tinh thuần này.
Loại thần hồn này, sau khi được luyện hóa, so với đào thần chi linh còn tốt hơn rất nhiều.
Bởi lẽ dùng Vô Cực tiễn xuyên thủng Vạn Quỷ Lệnh Kỳ phối hợp với Hám Thiên cung, thôi động Âm Dương Hỗn Động đại trận đến cực hạn. Thánh giả Đồ Nguyền cho dù lợi hại hơn đi chăng nữa thì cũng bị tiêu trừ ký ức.
Phương pháp luyện hóa như vậy, so với Ngũ Hành Điên Đảo Luyện Hồn đại pháp của Khổng Tước vương dùng để luyện hóa quỷ tiên thì còn tinh khiết hơn rất nhiều.
Phái biết rằng, Vạn Quỷ Lệnh Kỳ cũng là chí bảo của Vu Quỷ đạo. Mang lực lượng được tế luyện không biết bao nhiêu năm ở trên lệnh kỳ, toàn bộ di dời vào trong Âm Dương Hỗn Động đại trận, thôi động một sự vận chuyển cực lớn. Như vậy đại trận này có thể vận chuyển dữ dội đến mức nào đây? Ngay cả Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa cũng không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ có thể kết luận một điều rằng, Âm Dương Hỗn Động đại trận mượn âm hồn của Vạn Quỷ Lệnh Kỳ này có thể tản ra một thứ uy lực cực kỳ cường đại, so với trong tay Lạc Thiên Nguyệt ngày đó thì mạnh mẽ hơn nhiều.
Chính vì như vậy, thần hồn của thánh giả Đồ Nguyên không hề có một tia thần niệm tạp chất nào cả, trở nên tinh khiết đến dọa người.
Ngân Sa nhìn đại kim chu đang tham lam hút lấy thần hồn lực, mỉm cười rồi thở dài một tiếng.
Hồng Dịch nói:
Huống chi chúng ta còn có cả ý chí bên trong máu Tà Thần. Thần hồn càng trở nên ngưng luyện, cho dù một lần nữa gặp phải cao thủ giống như thánh giả Đồ Nguyên thì cũng không cần phải dùng pháp bảo vẫn có thể chiến thắng hắn.
Ừ.
Thiện Ngân Sa gật đầu một cái:
Trong lúc hai người nói chuyện. Thần hồn ý niệm của đại kim chu đột nhiên thu lại một cách mãnh liệt. Sau đó liền biến thành hình dáng một thiếu nữ. Thiếu nữ thân mặc một bộ y phục màu vàng, trên đầu tết thành hai bím tóc hình sừng dê, gương mặt trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, trông thật giống như mỹ nữ từ trong tranh bước ra. Tuy nhiên hình dáng của thiếu nữ này còn nhỏ hơn cả Tiểu Mục, giống như đang ở thời kì dậy thì vậy.
Hồng Dịch nhìn thấy hình dáng do thần hồn của đại kim chu biến hóa thành, trông không giống thần hồn chút nào, mà y hệt như thân thể xác thịt vậy. Trong lòng không khỏi cảm thán trước sự cường đại của thần hồn lôi kiếp cao thủ.
Phải biết rằng, Pháp Huyết Thần Chưởng do thánh giả Đồ Nguyên ngưng tụ thành, sau khi bị nổ tung, còn có cả xương cốt, máu thịt bắn ra tung tóe. Lấy giả hóa thành thật, đây là đại biểu cho điều này.
Đại kim chu sau khi dùng thần hồn biến hóa thành một tiểu cô nương, hành động vẫn giống y như đúc đại kim chu trước đây. Phốc một cái nhảy lên, giống như một con lười, bám chặt vào người của Hồng Dịch.
Không cần đại kim chu nói, Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa cũng cảm nhận được thần hồn lực ở trong gian mật thất còn thừa lại không ít. Đại kim chu cũng chỉ hấp thụ được một ít mà thôi, sau đó cũng không chứa được nữa.
Thần niệm của hai người vừa động, lập tức gió nổi mây trôi, mang toàn bộ thần hồn lực còn lại quấn chặt lai, thấp thoáng giống như một khối cầu ánh sáng, sau đó hút vào bên trong mi tâm của bản thân.
Trong khoảnh khắc đó, khi hai người Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa thổ nạp, từ mi tâm bắn ra một luồng thần niệm. Cỗ thần niệm này vô cùng mềm dẻo, cũng không phải là thứ âm phong dập dờn, mà là gió mạnh thổi phần phật, mang theo luồng khí ấm áp dào dạt, không hề có chút khí tức âm hàn lạnh thấu xương nào cả.
Thì ra sau khi hấp thụ luồng thần hồn lực còn thừa, thần hồn của hai người một lần nữa tăng lên rất nhiều. Thần niệm cũng mang theo khí tức thuần dương.
Ngân Sa cảm thấy những biến hóa bên trong thần hồn của mình. Tuy rằng chưa độ qua lôi kiếp thế nhưng lại có một tia thuần dương lực của lôi kiếp cao thủ.
Tình huống như thế, thật sự xưa nay hiếm thấy. Trong thế giới tu đạo từ trước tới giờ cũng rất hãn hữu có việc như thế này.
Làm gì có ai bắt được thần hồn của một cao thủ lôi kiếp, mang đi luyện hóa, thậm chí còn thu nạp vào trong cơ thể?
Chính là bởi vì không có tiền lệ như vậy, cho nên mặc dù Thiện Ngân Sa là yêu tiên có kinh nghiệm phong phú như vậy, cũng không biết được bản thân tu luyện đến trình độ thế nào rồi? Chỉ có thể dùng câu "bán lôi kiêp quỷ tiên" để hình dung mà thôi.
Tuy nhiên biến hóa chung quy vẫn là biến hóa. Thực lực của hai người một lần nữa tăng lên rất nhiều, đây là sự thật.
Hồng Dịch nhìn đại kim chu trong hình dáng một tiểu cô nương đang bám chặt lấy thân thể của mình, trông chẳng khác nào một con lười đáng yêu, liền túm lấy tiểu kim chu nhấc lên, sau đó nói.
Mặc dù rất chân thật linh hoạt, thế nhưng thân thể của tiểu cô nương do đại kim chu biến thành lại rất nhẹ. Rốt cuộc cũng không phải là thân thể thực sự.
Đại kim chu bò lên một cái, liền ngồi trên vai của Hồng Dịch, cặp chân vung văng vung vẩy đá ra.
Nếu như đại kim chu đột phá bình chướng quỷ tiên, bằng vào thần hồn khổng lồ của bản thân, thì rất có thể thiên hạ bát đại yêu tiên sẽ xuất hiện thêm một yêu tiên nữa, trở thành thiên hạ cửu đại yêu tiên.
Hồng Dịch nói.
Đại kim chu lắc đầu quầy quậy, đầy vẻ đắc ý nói.
Thần hồn của lôi kiếp cao thủ, cạn kiệt vô cùng chậm. Cho dù rời khỏi thể xác cũng sẽ không bị khô kiệt qua nhanh .
Đối với việc đại kim chu còn không đột phá được bình chướng sinh tử, Hồng Dịch cũng cảm thấy được sự khó khăn trong việc tu luyện.
Phục dụng máu Tà Thần, hấp thụ một nửa lực lượng thần hồn của một lôi kiếp cao thủ, vậy mà vẫn không đột phá được.
Có thể nói rằng, đột phá bình chướng sinh tử là một việc vô cùng khó khăn.
Hồng Dịch thầm nghĩ.
Bỗng nhiên đại kim chu nói một câu văn vẻ.
Hồng Dịch ngẫm lại kinh nghiệm bản thân tu luyện thành quỷ tiên, liền gật đầu.
Đợt bế quan luyện pháp lần này, Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa cuối cùng cũng hoàn thành.
Tại khoảnh khắc khi vừa xuất quan, hai người đều cảm nhận được thu hoạch khổng lồ.
Mặc dù đại kim chu không đột phá đến quỷ tiên. Thế nhưng nàng cũng tiến đến rất gần tấm bình chướng sinh tử kia. Bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá được.
Còn Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa đã trở thành "bán lôi kiếp cao thủ".
Sau khi xuất quan, Thiện Ngân Sa quay sang nói với Hồng Dịch.
Hồng Dịch nghĩ tới phần mộ của mẫu thân, nhất định phải chuyển đi. Lỡ xảy ra chuyện gì, lúc đó muốn thu hồi lại tro cốt của mẫu thân thì cũng đã quá muộn rồi.
Đúng lúc này, đột nhiên một loạt tiếng vó ngựa dồn dập vang lên bên ngoài trang viên. Tiếp đó, mấy võ sĩ tiên thiên cao thủ thân mặc áo giáp màu xám bạc bước vào.
Đây chính là Ngân Sa võ sĩ cường đại nhất trong hoàng cung Xuất Vân quốc.
Ngân sa võ sĩ vừa tiến vào liền lập tức quỳ xuống nói.