Dịch: lieu
Trong hư không loạn lưu.
Từng khối thiên thạch khổng lổ lơ lửng giữa không trung, có khối kích thước lên tới hơn mười dặm, thậm chí là trên trăm dặm. Những khối thiên thạch này tựa như chuyển động không ngừng, điên cuồng đâm vào nhau, bộc phát ra những màn ánh sáng chói mắt cũng những ngọn lửa hừng hực, từng luồng khí tức nóng rực tràn ngập hư không khiến cho ngay cả quỷ tiên cũng phải lạnh tim.
Chúng Thánh Điện khổng lồ trôi nổi trong hư không loạn lưu, xung quanh có những luồng kim quang liên tục lưu chuyển, từng vòng từng vòng pháp lực dao động cường đại từ trong điện phủ truyền ra, cho dù là những tảng thiên thạch có hung mãnh hơn đi chăng nữa cũng bị những vòng pháp lực này chấn động, vỡ tan thành bột phấn.
Có một số thiên thạch, bên trong ẩn chứa những loại thần thiết kỳ dị, hay một loại khoáng thế dược tài nào đó, thì lại được màn kim quang trực tiếp sục sạo tìm kiếm, thu vào trong điện phủ.
Đây cũng là do thằng bé Vô Cực Kim Đan thao túng một phần lực lượng của Chúng Thánh Điện để tìm kiếm dược liệu trong hư không loạn lưu.
Trong các bản thảo của thánh nhân, khoáng thách cũng là một hệ thống dược liệu khổng lồ, nhất là đối với những đạo sĩ luyện chế kim đan, một phần dược liệu rất lớn bên trong đều là thủy ngân, chì, kim loại, bạc, ngọc, đá vân mẫu, vân anh, vân vân.
Vô Cực Kim Đan đồng tử bản thân được luyện từ hàng nghìn hàng vạn loại linh dược mà thành, cực kỳ mẫn cảm đối với các loại dược liệu, quả thực còn tinh thông y thuật hơn rất nhiều so với các Dược Vương của Đại Thiện Tự, một khi thu thập dược liệu, nó còn nhanh tay hơn bất luận kẻ nào.
Chúng Thánh Điện chỉ lượn lờ trong hư không loạn lưu một lúc vậy mà trong kho dược liệu đã có hơn mười loại kim loại quáng thạch thượng cổ, hơn nữa tất cả đều được gắn nhãn phân biệt rõ ràng.
Chưa nói đến thứ khác, chỉ riêng về vấn đề này thôi thì có thể nói Vô Cực Kim Đan quả thực là một đồng tử trông điện phủ cực tốt.
Nhất là gần đây nó vừa tu luyện vừa đọc được một lượng lớn điển tịch trong kho sách của Chúng Thánh Điện, khiến cho tri thức tăng lên không ít, tâm trí cũng thành thục hơn rất nhiều.
Thật ra những động tác nho nhỏ này của Vô Cực Kim Đan cũng không khiến ai chú ý.
Nhóm người Hồng Dịch vừa từ trong mộ địa long tộc cổ đại phá vỡ hư không rời đi, đối với trận đại chiến vừa rồi trong lòng vẫn còn sợ hãi, thậm chí ngay cả Hồng Dịch cũng cảm thấy bản thân vừa rồi thực sự là cửu tử nhất sinh. Lực lượng của Nguyên Khí Thần, sự cường đại của Con Thuyền Tạo Hóa, lực lượng huyền ảo của Lang Tiêu Vạn Linh Khí, Bích Lại Đại Hóa Khí, Trung Ương Mậu Kỷ Không Động Đại Chân Khí, quả thật là kinh thiên động địa, ngang ngửa với sự thần kỳ của tạo vật chủ.
Hồng Dịch cũng biết được rằng, bản thân nếu như không phải bằng vào ba kiện pháp khí Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, Như Lai Cà Sa, Diêm Phù Đại Trận, thì chỉ sợ lần này sẽ cực kỳ thê thảm, còn đối với nhóm người Vân Hương Hương e rằng khó tránh khỏi tử vong.
Tuy nhiên hiện giờ cũng chiếm được rất nhiều lợi ích.
Năm trăm linh một cây long trụ, tuy rằng Hồng Dịch không dự định mang chúng luyện chế pháp khí, khôi giáp, thế nhưng đặt chúng trong điện phủ khiến cho Chúng Thánh Điện càng có thêm căn cơ. Còn loại gạo long nha kia cũng là một thứ kỳ trân khoáng thế, càng quan trọng hơn chính là Hồng Dịch hiểu thêm về sự thần kỳ của Con Thuyền Tạo Hóa. Những điều này rất có lợi đối với hắn, khiến cho mô hình cấu trúc của Chúng Thánh Điện càng lúc càng hoàn thiện hơn trong lòng hắn.
Hồng Dịch nhìn Bàn Hoàng Kiếm ở trung tâm đại điện liên tục bắn ra những luồng kiếm quang trảm sát, đạo thần phù do Cát Tường Thiên hóa thành cũng đang liên tục hấp thụ thần lực của Hỗn Thiên Nguyên Khí Xá Lợi, luyện hóa trong cơ thể.
Cùng lúc đó, năm trăm linh một cây long trụ xếp thành một đại trận, đặt tại các điểm khác nhau, khí tượng chúng thánh tự nhiên mà thăng hoa.
Lúc này di sản của mộ địa long tộc cổ đại đã hoàn toàn bị phân chia hết, không còn sót lại chút gì, nơi này đã không còn gì để lưu luyến, Hồng Dịch cũng không dây dưa nhều với Nguyên Khí Thần cùng Con Thuyền Tạo Hóa nữa, chỉ cấp tốc rời đi.
Tạ Văn Uyên trầm tư nói.
Hồng Dịch lẩm bẩm nói.
Giết không được, giam cầm không xong, thả lại càng không ổn.
Vân Hương Hương nói.
Hồng Dịch gật đầu. Sau đó điều khiển Chúng Thánh Điện, phá vỡ hư không, bay khỏi hư không loạn lưu, hướng về phía Tây Vực Đại Kiền mà bay đi.
Trên hành tinh mộ địa long tộc cổ đại, trong nháy mắt khi Hồng Dịch rời đi, trận chiến cũng lập tức chấm dứt.
Ở bên ngoài Viễn Cổ La Sinh Môn, bảy đại hóa thân của Nguyên Khí Thần liên tục phóng ra những cột ánh sáng trắng để chặn lại Trung Ương Mậu Kỷ Không Động Đại Chân Khí của Con Thuyền Tạo Hóa đang không ngừng ép xuống. Bỗng nhiên, một tiếng hét điên cuồng vang lên.
Một âm thanh trầm bổng ngân dài tựa như chú ngữ từ thời viễn cổ hồng mông phát ra từ trong miệng Nguyên Khí Thần. Không một ai biết đây là thứ âm thanh gì, thứ ngôn ngữ gì, thế nhưng chỉ trong nháy mắt, bỗng vô số luồng nguyên khí trong đất trời đột nhiên sôi lên sùng sục, thanh âm của đất, nước, lửa, gió từ bốn phương tám hướng trong hư không liên tục truyền ra.
Loại cảm giác này giống hệt như có rất nhiều thế giới đang đồng loạt hủy diệt, còn Nguyên Khí Thần lại đang tập hợp tất cả năng lượng khổng lồ từ sự hủy diệt của rất nhiều thế giới này.
Ầm ầm, ầm ầm ầm!
Trên bầu trời, lấy Nguyên Khí Thần làm trung tâm, từng cỗ từng cỗ pháp lực dao động khổng lồ truyền ra xung quanh.
Thanh âm băng giá đầy sát khí lần thứ hai truyền ra.
Một cỗ hỗn hợp nguyên khí, chân khí, pháp lực, cương khí vô cùng vô tận tụ hợp lại, kết thành một cơn sóng thần hùng vĩ, hung hăng đổ ập về phía Con Thuyền Tạo Hóa.
Gặp phải đón tấn công này, Con Thuyền Tạo Hóa không ngờ lại chao đảo một cách thật kỳ, hệt như một tòa lâu thuyền giữa biển rộng gặp phải gió to sóng lớn.
Thế nhưng chỉ một khắc ngay sau đó, Con Thuyền Tạo Hóa lại bình ổn trở lại.
Tuy nhiên chỉ trong nháy mắt này, Nguyên Khí Thần đã tiến vào trong Viễn Cổ La Sinh Môn. Sau đó toàn bộ bảy đại hóa thân liền biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, dường như cũng đã rời khỏi mộ địa long tộc cổ đại, chỉ để lại Con Thuyền Tạo Hóa khổng lồ lơ lửng trên bầu trời, trông tựa như một tòa thiên cung của thần vương giữa trung thiên thế giới, một tòa cung điện bất tử bất diệt, bất hủy bất hoại, vận kiếp không mục nát, vĩnh hằng bất diệt.
Ở tầng cao nhất trên Con Thuyền Tạo Hóa, trong một tòa lầu cung điện hoa lệ tinh mỹ đến tuyệt luân, khí vũ dâng trào, Hồng Huyền Cơ mặc một thân cẩm bào, mi tâm có một điểm sáng màu vàng kim như ẩn như hiện, toát lên long khí đầy tôn quý, đây chính là khí tức của Hoàng Thiên Thủy Long Khải.
Lúc này hắn đang vịn tay trên lan can của tòa đại hạm, nhìn bao quát khắp núi non sông nước bên dưới.
Đứng bên cạnh Hồng Huyền Cơ là hoàng giả đầu đội bình thiên quan, rèm ngọc buông xuống phía trước, che khuất mặt, thế thân hình còn cao lớn hơn Hồng Huyền Cơ.
Vị hoàng giả có ngữ khí hờ hững này chính là Kiền đế Dương Bàn. Thế nhưng vị Kiền đế Dương Bàn này so với vị Kiền đế Dương Bàn nắm quyền bính trên triều đình lại có gì đó khác biệt, sự khác biệt này khó có thể nói một cách rõ ràng được.
Kiền đế ở trên triều, tuy rằng cũng là một bậc hoàng giả, trong tay nắm quyền bính to lớn, quả thật có phong độ của bậc đế vương, thế nhưng so với một Dương Bàn đứng trên Con Thuyền Tạo Hóa lại có chút gì đó thua kém.
Một người là hoàng đế chốn nhân gian, một người là đại đế trên bầu trời. Một người là cửu ngũ chí tôn, một người là cửu cửu chí tôn!
Bởi vậy có thể thấy được rằng, Kiền đế ở trên triều khẳng định là một thế thân!
Từ sau khi bị Thái Thượng đạo ám sát, Kiền đế tuyệt không thể không chuẩn bị thế thân cho chính mình. Thế nhưng chỉ là một thế thân vậy mà đã có phong độ của bậc đế vương, đây mới chính là điều khiến kẻ khác không cách nào tưởng tượng nổi.
Trên khuôn mặt Kiền đế Dương Bàn không có chút biểu tình gì, tựa như trận đại chiến kinh thiên động địa vừa rồi chỉ là một thứ gì đó không tồn tại.
Thế nhưng Hồng Dịch đã thành khí, Huyền Cơ khanh cần gì phải hạ độc thủ như vậy? Khiến cho triều đình có ấn tượng không tốt trong lòng hắn, ngày sau lại khiến cho hắn có lý do chống lại triều đình!
Từ cổ chí kim, thành bại sinh tử luận xã tắc. Hoàng thượng hà tất phải để tâm chuyện này làm gì?
Hồng Huyền Cơ lặng lẽ nói.
Kẻ này chắc hẳn hoàng thượng đã nhìn thấu rồi, tuyệt đối không còn cách nào cứu vãn cả.
Chuyện này là ân oán giữa hai người các ngươi. Việc của Hồng Dịch do khanh tự giải quyết đi, trẫm không tiện nhúng tay vào.
Kiền đế nói.
Lần trước ta đã đáp ứng mang Vũ Trụ Nhị Kinh, Vị Lai Vô Sinh Kinh chân bản đưa cho hắn, hóa giải ân oán giữa hai cha con khanh, thế nhưng hắn lại không chịu tiếp nhận. Khi đó trẫm cũng biết rằng trong lòng hắn oán hận chất chứa quá sâu rồi. Tích thiện chi gia, tất hữu dư khánh, tích bất thiện chi gia, tất hữu dư ương, thần thí kỳ quân, tử thí kỳ phụ (gia đình tích thiện đức tất sẽ có hạnh phúc, gia đình không tích thiện đức tất cả tai ương, thần giết vua, con giết cha),sớm muộn gì cũng có tai họa.
Câu này của hoàng thượng quá thâm ảo.
Ánh mắt của Hồng Huyền Cơ chợt lóe lên, nói.
Con giết cha, chuyện này cũng có thể có. Thần giết vua, khắp Đại Kiền ta không có một kẻ nào như vậy.
Trẫm cũng từng đọc qua một vài dòng mở đầu trong Dịch Kinh mà Hồng Dịch sáng tác, trong lòng chẳng qua có chút cảm khái mà thôi.
Kiền đế khoát tay, chặn điều mà Hồng Huyền Cơ muốn nói tiếp.
Một viên Địa Nguyên Linh Đan có thể khiến cho người phục dụng đạt tới cảnh giới võ thánh, thế nhưng không thể lấy Địa Nguyên Linh Đan dùng thay cơm ăn hàng ngày được!
Nếu như một người, một ngày ba bữa đều ăn Địa Nguyên Linh Đan, một năm ăn ba trăm viên linh đan này thì quả thực không cách nào tưởng tượng nổi. Mộng Thân Cơ cũng không có bậc tài phú lớn như vậy.
Bất luận là thứ linh dược gì đi chăng nữa cũng không thể thay thế được cơm gạo.
Hồng Huyền Cơ bật ra một hơi thật dài nói.
Có loại gạo này, cho dù là gạo Phượng Hoàng Hỏa Tinh của Vương gia cũng thua kém vài phần. Có được nó, thiên hạ Đại Kiền ta sẽ vững chắc như thái sơn, thế nhưng hiện giờ lại rơi vào tay kẻ khác, mà kẻ đó lại là tên nghịch tử kia.
Huyền Cơ, khanh hiện giờ đã tu thành nhân tiên, thể năng cực lớn, cho dù là nhân sâm, linh chi cùng các loại thiên tài địa bảo khác cũng có thể làm nhiễm bẩn cơ thể khanh. Mà một số loại linh đan được luyện chế công phu, mặc dù có rất ít tạp chất, thế nhưng lại không thể mang chúng làm cơm ăn hàng ngày được. Chỉ có gạo long nha cổ đại mới thích hợp cho khanh ăn. Nếu như khanh ăn gạo long nha trong ba đến năm năm, chỉ sợ thể chất sẽ tiếp tục tiến thêm một bước nữa, có hy vọng phấn toái chân không. Vốn lúc đầu chúng ta sẽ tiếp tục tìm kiếm thần niệm dương thần trong trung thiên thế giới, nhưng đâu ngờ rằng lại gặp phải Nguyên Khí Thần. Hiện giờ đã không cách nào thôi động được Con Thuyền Tạo Hóa, khó có thể tiếp tục tiến vào trong hư không loạn lưu.
Kiền đế Dương bàn nói.
Hồng Huyền Cơ nói.
Kiền đế nói.
Hồng Huyền Cơ nói.
Kiền đế nói xong, từ trong mi tâm bỗng lóe lên một sợi ánh sáng lộng lẫy, bắn lên phía trên Con Thuyền Tạo Hóa. Nhất thời toàn bộ Con Thuyền Tạo Hóa rung lên ầm ầm, sau đó cũng phá vỡ hư không, trong thoáng chốc biến mất không thấy đâu.