Ron quay sang hỏi Thomas:
Thomas gãi đầu, nó nói:
Hermione liếc xéo Thomas, thằng nhóc này không giỏi nói dối bạn bè. Nó chắc chắn có dấu diếm gì đó, nhưng đó cũng là việc cá nhân gia đình họ. Hermione tò mò cũng không đến mức đi xăm xoi truyện gia đình người khác.
Thomas tiếp tục:
Hermione nói một cách lạnh lùng:
Thomas nhướng mày, bị đọc vị rồi, nó nói:
Hermione nhăn mày, cô vẫn cho rằng Thomas quá chủ quan. Harry nói:
Thomas lắc đầu.
Hermione không tiếp tục khuyên Thomas, cô hiểu rằng khi cậu bạn đã quyết định thì không ai có thể ngăn cản. Hermione nói:
Harry và Ron cũng nhìn chằm chằm vào Thomas, lần này nếu thằng bạn không đồng ý thì cả đám quyết sẽ không để cho nó được phép hành động một mình.
Thomas cười, nó nói:
Cả ba đứa gật đầu. Thomas tiếp tục:
Vấn đề ở đây là, chìa khóa để mở cánh cửa của Mật thất. Nếu suy đoán của mình là chính xác, thì Harry đang giữ nó.
Cái gì?
Cả ba người hét lên đầy kinh ngạc. Harry đưa tay chỉ vào mũi, nó hỏi:
Thomas hỏi:
Ron lập tức nói ra:
Thomas gật đầu:
Cả 3 người Harry, Ron và Hermione đều ngẩn người. Quả thực không gì thích hợp hơn xà ngữ, sự hiếm hoi và tính di truyền khiến nó trở lên thích hợp hơn tất cả.
Harry hỏi:
Thomas lắc đầu, nó nói:
Harry có phần nóng nảy:
Thomas nhún vai:
Thomas sẽ không vì một lý do vớ vẩn như có thể sẽ có người bị hại mà làm ảnh hưởng tới kế hoạch của bản thân. Nó chỉ cần đảm bảo an toàn của người thân là được. Còn người lạ có bị nguy hiểm hay không thì ăn thua gì tới nó, cũng có phải Thomas sai khiến con Tử xà tấn công họ đâu.
Harry hỏi:
Thomas đáp:
Harry giật giật khóe miệng, nó chưa từng nghĩ tới vấn đề này. Harry quên mất một vấn đề cơ bản là một vật phẩm ma pháp quý hiếm như cái kính thì sẽ rất tốn tiền, hiển nhiên việc sản xuất nó với số lượng lớn cho học sinh trong trường là không khả thi.
Thomas không muốn tiếp tục vấn đề này, nó chẳng muốn phí công để làm đống kính ma thuật cho đám học sinh. Việc đó thật phiền toái.
Sau khi bàn bạc lại một chút về công việc sắp tới, cả nhóm chia tay. Hiện tại cũng đã khá muộn và chúng còn phải nghỉ ngơi. Cả ba người Harry không có bất kỳ ý định nào ngăn cản Thomas, tại sao phải ngăn khi kế hoạch của nó kích thích tới vậy.
Những ngày tiếp theo, trong khi chuẩn bị xâm nhập Mật thất, Thomas thỉ thoảng lại buông những lời khiêu khích tới kẻ kế thừa. Nó không hề chủ động khiêu khích, chỉ khi có ai hỏi thì Thomas mới để lộ sự khinh bỉ rõ rệt của mình. Nó biết, nếu như quá tích cực thì Voldemort có thể sẽ phát hiện ra mục đích thực của nó và đề phòng.
Sáng thứ 7, khi mà kế hoạch của Thomas đang đi vào những bước cuối, thì nó bị Ron và Hermione lôi ra khỏi phòng thí nghiệm và kéo ra sân Quidditch.
Nhìn bầu trời nắng trang trang, Thomas nói:
Ron hét lên:
Hermione nói:
Ron nói, giọng chua lòm:
Hermione chỉ về dưới sân, cô nói:
Cả ba người chạy dọc xuống khán đài để gặp Harry. Sau khi Ron và Hermione đã động viên xong, Thomas nói:
Harry giơ ngón cái lên, nó nói đầy tự tin:
Harry biến mất sau cánh cửa phòng thay đồ, đám bạn nó cũng trở lại trên khán đài. Thomas cùng với Ron và Hermione nhanh chóng ổn định chỗ ngồi và bắt đầu quan sát trận đấu, lúc này cả hai đội đã tiến vào sân.
Nhìn đội trưởng hai bên bắt thay đầy "thân thiện", Thomas nói:
Hermione gật gật đầu.
Ron lên tiếng:
Hermione nói:
Ron nhún vai, nó chẳng muốn vì cái chuyện cỏn con này mà đi tranh cãi với Hermione.
Theo tiếng gào hét từ bốn phía khán đài, 14 cầu thủ của hai đội bay vọt lên bầu trời lúc này đã trở lên xám xịt, thỉnh thoảng có tiếng sấm vọng lại từ đâu đó. Harry bay lên cao nhất, nó đảo khắp trên đó để tìm quả bóng Snitch. Malfoy thong thả theo sau rồi đột ngột tăng tốc vượt qua nó như để khoe khoang cây chổi mới. Malfoy gào lên khi vượt qua Harry:
Ron chọc chọc Thomas, nó hỏi:
Thomas ngáp dài một cái, nó đáp:
Chắc là chào hỏi gì đó. Nhìn nó cứ như mấy thằng nhóc ở thế giới người thường, cố gắng chọc tức cô gái mà mình thích để được chú ý vậy.
Phụt… khục… khục… khục…
Hermione bị lời nói của Thomas nói cho bị sặc, cô đang uống một ly nước lạnh, khí trời hôm nay quá oi ả. Không ít lần Thomas nói đến mấy việc thế này và thực sự mỗi lần đều mang tới lực sát thương đáng kể.
Ron đưa tay vỗ lưng giúp cô bạn thuận hơi trong khi bản thân nó đang cười run rẩy.
Thomas bị bất ngờ và cắt đứt câu chuyện. Một quả Bludger bay thẳng về phía Harry, và nó chỉ kịp né qua trong tích tắc.