Là Âu Dương Vũ Thần cùng với cô ta!!
Hôm nay hai người họ lại về đột ngột.
Cô tức giận lên tiếng phản bác lại, việc gì mà anh nói làm tình ở đây được hả?
Vũ Thần một tay ôm eo của Lã Thư Di, còn một tay vẫn đang chỉ thẳng vào cả mặt của cô rồi quát lớn. Giống như cô chính là người thừa trong căn nhà đó?
Dừng một chút, Thư Di có ý mỉa mai ở trong câu nói: " có thói trăng hoa luôn luôn dâng lên cho đàn ông đâu mà... "
Nói xong cô ta còn nhếch mép rồi vẫn dựa vào người của Vũ Thần. Khoan!!!
Đây là cái vấn đề gì đang xảy ra vậy??
Ai ngờ đâu cô đẩy khá mạnh, làm Thư Di bị té ngã ra đằng sau. Cánh tay vẫn là không khỏi bị thương, sượt cả máu.
Vũ Thần nhìn thấy cô ta như vậy thì...
Đau lòng là điều đương nhiên rồi, anh xoay người sang nhẹ nhàng đỡ cô ta...
Rồi trừng mắt với cô, Uyển Đình thấy được tơ máu cả trong mắt của anh. Có lẽ là tức giận lắm, nhưng mà nếu cô ta không nói như vậy cô cũng không tức để làm gì đâu. Đúng là người hồ đồ a?
Âu Dương Vũ Thần gồng tay tức mình, anh bóp cả cổ của Cố Uyển Đình nói...
" CHÁT " _ Nghe cô nói như vậy, trong lòng Vũ Thần không thể nào kiềm chế được sự tức giận mà vung tay đánh cả một cái tát thật mạnh vào mặt của cô.
Vì lực động quá mạnh, cơ thể Cố Uyển Đình chao đảo muốn ngã nhưng được Thiên Hàn đỡ lại từ phía đằng sau! Cú tát đau như vậy khiến khóe miệng cô dần dần rướm máu, trông thật đau??
Anh cay nghiệt buông lời như vậy mà nói ra sau đó quay lại đỡ Thư Di đứng dậy trông rất dịu dàng. Ha! Là cô ngay từ đầu đã yêu nhầm người, ngay cả cô đặt tình cảm vào anh cũng đã sai chỗ!
Tôn Thiên Hàn bây giờ không hề ngoa thì trông giống như một con quỷ vậy!
Trừng mắt lên rồi nắm chặt lấy cổ áo của Vũ Thần, vung tay đánh tới tấp....
Hỗn chiến giữa hai người đàn ông vậy mà diễn ra, Cố Uyển Đình cảm thấy có lỗi với Thiên Hàn.. Rõ ràng việc này..
Thiên Hàn là người ngoài cuộc, nhưng lại lao đầu vào mà muốn giúp cô! Còn Vũ Thần dẫu cho hết tình cảm cô cũng không muốn anh nhận tổn thương gì.
Đó có được gọi là lòng vị tha và lương thiện của cô quá lớn hay không? Hoặc là cô yêu anh đến mức không thoát ra.
Cố Uyển Đình cố gắng can hai người ở trong đây đang đánh lộn ra. Giọng nói của Thiên Hàn thốt ra đều là tức giận!
Đến phút cuối cùng như vậy... Hóa ra anh vẫn có thể nói lời cay nghiệt. Hóa ra anh chưa bao giờ quan tâm đến cô.
Nước mắt không sớm thì muộn lại bắt đầu chảy dần xuống tim cô lúc này tại sao lại đau như vậy? Khóc vì người đó liệu có phải là đáng hay không chứ hả.
Đâm đầu yêu một kẻ không yêu mình, giống như tự chui đầu vào một cái hố tuyệt vọng! Nó sẽ làm bản thân mình đau sẽ càng đau hơn, dần dần tạo nên một vết thương mãi không thể lành??
Nhìn thấy Uyển Đình như vậy càng có lý do là để Thiên Hàn muốn đánh chết Vũ Thần. Nhưng cô thật sự đã mệt rồi!
Sau đó Tôn Thiên Hàn nắm tay cô rời khỏi nơi này, phải để cô an tịnh lại đã!
[ Tác giả: @seunghyunttop ]