Dịch giả
: hien055
Biên
: Amschel
Tịnh Lưu Ly vẫn còn đang đắm chìm trong những tiết lộ của Trương Lộ Dương về mối tình với Dung cung nữ cùng chuyện bí mật giữa Trịnh Tụ và Nguyên Vũ Hoàng Đế, chợt nghe Đinh Ninh nói vậy, cho dù nàng kiếm tâm trầm ổn cũng không khỏi hơi chấn động, nói khẽ:
Đinh Ninh nhìn thoáng qua gian nhà tranh bên trong vườn trà, nói một cách đơn giản dị thường:
Tịnh Lưu Ly nhăn tít lông mày lại hỏi:
Âm thanh Đinh Ninh trở lại hòa hoãn:
Tịnh Lưu Ly quay đầu nhìn hắn một cái, không nói gì.
Đinh Ninh bình tĩnh nói tiếp:
Tịnh Lưu Ly thần sắc càng ngày càng ngưng trọng, lạnh giọng nói:
Đây thật là một sơ hở lớn.
Hắn dám lừa gạt vì chúng ta chưa qua Lục Cảnh, cảm thấy chúng ta có lẽ không biết gì về tình trạng Lục Cảnh." Đinh Ninh ngẩng đầu, mang theo một tia lãnh ý nói ra:"Vừa rồi tu vi của hắn ngươi cũng đã thấy, hắn đã tới Lục Cảnh. Lục cảnh làm sao lại không biết tình trạng của Lục Cảnh.
Sử dụng một câu chuyện hết sức kinh hoàng làm chấn động tâm tình sẽ dễ dàng đánh gục sức phán đoán của người nghe.
Dừng lại một chút, Đinh Ninh lại chậm rãi nói tiếp:
Trên mặt Tịnh Lưu Ly phủ lên một tầng sương lạnh:
Ý của ngươi là ngay cả bản thân chuyện này đều giả dối?
Quan tâm làm gì chuyện này là thật hay giả.
Đinh Ninh mang một tâm thái bình tĩnh không chút lãnh ý nói tiếp:
Hai tay Tịnh Lưu Ly có chút dùng sức, nhịn không được muốn lập tức dừng cương ngựa.
Đinh Ninh lắc đầu nói khẽ.
Tịnh Lưu Ly hít sâu một hơi tiếp tục đánh xe, sau đó nói:
Đinh Ninh cười khẽ gật nhẹ đầu:
Tịnh Lưu Ly lại trầm mặc một lát rồi nói:
Ngươi nói những điều này ta đều đã hiểu, nhưng từ đầu ngươi đã biết rõ hắn đang nói láo, ngươi cũng không vạch trần, không có cách nào tìm trong miệng hắn chút ít bí mật về cung nữ họ Dung, chẳng lẽ ngươi còn có thể tương kế tựu kế?"
Ta không có cách nào tương kế tựu kế!
Đinh Ninh nhìn nàng, trong mắt hiện lên một tia tâm tình kỳ quái:
Tịnh Lưu Ly quay đầu nhìn hắn kỳ quái:
Đinh Ninh nhìn về chỗ rất xa phía Hoàng cung thản nhiên nói:
Tịnh Lưu Ly không thể giải thích vì sao đành nhìn Đinh Ninh, nói chẳng ra lời.
Nàng chỉ suy đoán, nếu chỉ có Hoàng Hậu cùng Dung cung nữ biết rõ sự tình, những người khác làm sao có thể biết? Nếu có người khác biết thì cũng chỉ sợ là Trường Lăng lão nhân Chu gia lão tổ hay là Tiết Vong Hư biết được, thế nào lại chỉ có đúng Hoàng Hậu cùng Dung cung nữ biết rõ sự tình?
Đinh Ninh không giải thích gì thêm, chẳng qua là đón lấy ánh mắt khó hiểu của nàng nói tiếp:
Tịnh Lưu Ly chợt thông suốt:
Đinh Ninh gật đầu mang theo một chút khoái ý nói thêm:
Tịnh Lưu Ly lại trở về trầm lặng:
Đinh Ninh nhìn nàng, lần này hắn không trả lời.
Thực ra không phải bởi những lời từ Tịnh Lưu Ly, mà bởi vì hắn lại nghĩ tới một người từ rất lâu kia thật sự rất giống.
Cuộc nói chuyện đã hết, nhưng xa hành vẫn không ngừng.
Tạm biệt vườn trà yên lặng, xe ngựa lại bắt đầu đi vào đường phố Trường Lăng phồn hoa.
Đinh Ninh bên trong xe tựa như hơi mệt, hai mắt híp lại.
Bỗng nhiên ánh mắt Tịnh Lưu Ly trở nên sắc bén, chỉ là lần này nàng che dấu vô cùng tốt, cũng không lập tức ngẩng đầu hay theo bản năng đem lực chú ý đến bên eo mình nữa.
Phía trước có một tòa trà lâu rất lớn.
Tại cửa ra vào trà lâu có một gã thiếu niên áo lam từ trong đi ra, hướng phía nàng và Đinh Ninh bước tới.
Nàng cũng không có ngừng xe ngựa lại, chỉ là tiếp tục đi về phía trước một cách vô thức.
Lúc cách nàng khoảng hơn mười trượng, cánh tay của người thiếu niên áo lam đã đặt lên chuôi kiếm.
Một cỗ kiếm ý mịt mù từ người hắn nhẹ tán ra. Giữa con đường bụi bặm chậm rãi lơ lửng trước người hắn, sau đó tạo thành một chuôi kiếm hoành ngang trước xe ngựa.
Ý tứ đã rất rõ ràng.
Ngay cả hai bên đường, cho dù là những kẻ nhàn rỗi đang cắn hột dưa bên song cửa trà lâu trong nháy mắt cũng đều rõ ràng ý tứ của thiếu niên này.
Người thiếu niên áo lam này muốn khiêu chiến người trong xe ngựa.
...
Trên gương mặt Dung cung nữ tản ra một tầng ánh sáng xanh rực rỡ như sứ.
Lúc này nàng đang trên đường hồi cung, mặc dù một bước cũng không dừng lại nhưng những sự tình liên quan Đinh Ninh vẫn không ngừng truyền đến tai nàng.
Nàng đã biết có một xe chở phân đang đi về hướng Đinh Ninh.
Nàng cũng biết Đinh Ninh đi đến vườn trà.
Nàng cũng biết có một gã thiếu niên áo lam khiêu chiến Đinh Ninh.
Dung diện nàng tựa hồ không có gì cải biến, chỉ là sâu trong mắt có một ít lãnh diễm chậm rãi thiêu đốt.
Chiếc xe chở phân kia, kể cả người thiếu niên áo lam lúc này chỉ sợ tất cả người Trường Lăng đều cho rằng là ý của nàng.
Nhưng nàng thập phần rõ ràng, những người này không có liên can gì đến nàng.
Như vậy rút cuộc là ai làm ra chuyện này, là do Đinh Ninh tự làm ra, hay là những đại nhân vật Quan Trung kia?
Nàng không thể giải thích nổi.
Nàng có chỗ không rõ, lúc này trên đường phố cách trà lâu mà thiếu niên áo lam đang đứng không xa có một gã tướng lãnh mặc y phục bình thường hàng ngày đang ngắm phong cảnh.