Dịch: lilynguyen.
Biên: Mựp
Càng đến gần ngày tổ chức Niên Hội, toàn bộ trấn Tinh Thần đều phi thường náo nhiệt, mà tin tức phế vật Thần Thiên trở về càng khiến cho các Tộc lão trong nhà thêm chấn kinh. Bất quá, Thần Thiên lúc này lại chỉ luôn ở trong mật thất tu luyện, chưa từng bước ra bên ngoài nửa bước.
Trong phòng tu luyện, Thần Thiên cau mày phân tích tình huống trước mắt, Thần Nguyệt bây giờ đã là Võ Đồ tầng một, nếu chiến đấu chính diện có lẽ còn có biện pháp, nhưng muốn đánh bại nàng ta thì tuyệt đối là chuyện không thể.
Mà Văn Nhân Phong, Cổ Phong là những đệ tử trẻ tuổi nổi bật trong bốn đại gia tộc ở trấn Tinh Thần, cũng đã đạt được đến tu vi Võ Đồ, về phần Vương tộc của thành Thục Nam, chỉ sợ là sâu không lường được.
Với thực lực hiện tại của bản thân, tạm thời không có cách nào để đột phá, dù là tiếp tục bế quan toàn bộ mười ngày tiếp theo, cũng chỉ có thể nâng tu vi lên mức cao nhất của tầng tám mà thôi, muốn tiến thêm một bước, quả thật rất khó.
Thần Thiên cau mày, việc Thần Nguyệt có thể đột phá lên tu vi Võ Đồ, đích thực đã làm cho hắn cảm thấy áp lực.
Ngay khi Thần Thiên đang buồn rầu, đột nhiên có một giọng nói già nua vang lên khiến hắn giật mình.
Là ai? Là ai đang nói?
Hừ, Linh Võ Song Tu, Công Pháp Linh Kỹ đều có thể hiểu mà không cần dạy bảo, thiên phú của tiểu tử ngươi cũng xem như là 100 vạn năm khó gặp.- Giọng nói già nua kia phảng phất phát ra từ trong đầu hắn.
Trong tâm Thần Thiên khẽ chấn động chất vấn:
Trong lòng Thần Thiên cảnh giác, hắn cứ nghĩ thần hồn của lão già kia đã bị tiêu diệt, không ngờ vẫn còn tồn tại.
Lão đầu kia mặc dù bị tiêu diệt thần hồn nhưng vẫn cao ngạo như cũ.
Dường như hắn cảm nhận được đối phương không thể uy hiếp được bản thân, Thần Thiên cũng không ngại giở ra công phu sư tử ngoạm.
Nghe vậy, lão đầu kia cũng không nhịn được mà lạnh lùng chế giễu:
Ngươi cho rằng Thiên Cấp Võ Kỹ là thứ từ trên trời rớt xuống hay sao? Nếu là trước kia, đương nhiên sẽ không nói chơi, bất quá bây giờ…
A, cũng là không có bản lĩnh a? Vậy thì ngươi cũng ít khoác lác đi, còn tự xưng là Bản Đế, ta nghĩ gọi ngươi là Phế Đế cũng không sai đâu.
Miệng lưỡi Thần Thiên cũng không tha một ai.
Lão già kia dần dần nhỏ giọng, dường như đang muốn dụ dỗ Thần Thiên.
Thần Thiên nghe cũng hiểu:
Giao dịch? Ngươi muốn làm giao dịch gì?
Mặc dù hiện tại ngươi không thể nào tu luyện Thiên Cấp Võ Kỹ, nhưng mà, Bản Đế vừa hay biết rõ bộ Kiếm Thập Tam Thức và Võ Hồn Chiến Giáp hoàn chỉnh, thế nào, ngươi có hứng thú hay không?
Thần Thiên nghe vậy thì những hoảng sợ lúc trước đột nhiên biến mất, có thể luyện thành Kiếm Thập Tam Thức và Võ Hồn Chiến Giáp thì uy lực chẳng kém gì Thiên Cấp Võ Kỹ.
Nhưng trong thiên hạ này chẳng có bữa cơm nào là miễn phí cả, Phế Đế này trước kia từng muốn đoạt xá hắn, hiện tại làm sao có thể tốt như vây, nội tâm Thần Thiên vẫn cảnh giác như cũ.
Trong lòng lão thở dài, trước đó muốn thôn phệ tên này, đoạt xá thân thể hắn, không nghĩ đến từ sâu trong linh hồn của tên tiểu tử này lại có một lực lượng lớn khiến hắn phải kiêng kị.
Bộ Võ Kỹ hoàn chỉnh đối với hắn mà nói là một sự dụ hoặc rất lớn.
Lão mở miệng nói ra điều kiện của của mình, bây giờ đúng là hắn không có khả năng có thể đoạt xá Thần Thiên, nhưng lại nhìn trúng tiềm lực của Thần Thiên, nếu tương lai tên tiểu tử này đạt được thành tựu, nói không chừng chân thân của mình cũng có thể khôi phục.
Thần Thiên ngẫm nghĩ rồi nói, Đại Đế vẫn lạc còn muốn khôi phục lại như lúc ban đầu, cái này sợ rằng không phải chuyện dễ dàng.
Lão già kia dường như cũng không chờ mong quá mức, chỉ thở dài nói:
Thần Thiên hơi do dự, nhưng vẫn chậm rãi mở thần niệm ra, một cỗ thần thức của lão già kia truyền đến, hai bộ Thân Pháp và Kiếm Kỹ hoàn chỉnh tràn vào trong đầu.
Kiếm Thập Tam Thức!
Nhất Kiếm Bà Sa Động Sơn Hà,
Song Kiếm Nhất Xuất Trảm Đầu Thú.
Tam Kiếm Tái Khởi Phá Thiên Hoang,
Tứ Kiếm Nhất Xuất Thiên Địa Biến.
Ngũ Kiếm Oanh Minh Cửu Tiêu Động,
Lục Kiếm Thất Kiếm Nhật Nguyệt Thương.
. . .
Chương cuối: Kiếm Kinh Hoàn Vũ!
Một bộ Kiếm Thập Tam Thức hoàn chỉnh tràn vào trong não hải của Thần Thiên, làm rung động linh hồn hắn, đến chiêu thức cuối cùng, Kiếm Kinh Hoàn Vũ, bá đạo như thế nào, đáng sợ như thế nào, điều nay… Chỉ sợ là Thiên Cấp siêu việt.
Mà Võ Hồn Chiến Giáp lại càng đáng sợ, nghịch thiên hơn nữa, bao gồm: : Võ Hồn Chiến Giáp, Linh Hồn Chiến Giáp, Võ Hồn Chiến Thể, Thiên Hồn Chiến Thể, Thần Hồn Chiến Giáp, Thần Hồn Chiến Thể, mỗi giai đoạn đều có ba tầng.
Nếu tu luyện thành công, có thể so với mình đồng da sắt, thành tựu đạt được khi luyện được Thần Hồn Chiến Thể là, chỉ cần không bị giết chết, cơ thể có thể khôi phục lại hoàn hảo như ban đầu!
Phải biết tái tạo lại thân thể thần thông đến mức nào, ít nhất cũng là cấp độ siêu phàm mới có thể làm được, một bộ công pháp có thể đáng sợ như vậy, công pháp này đến tột cùng là công pháp có tác dụng gì?
Thần Thiên không nhịn được kinh ngạc kêu lên.
Thanh âm của Phế Đế truyền đế, tuy là đả kích nhưng cũng là lời nhắc nhở, không nghĩ đến tên xảo trá cay nghiệt như Phế Đế kia thực ra cũng rất tốt.
Thần Thiên gật đầu:
Lão già cười cười:
Nói xong, ý thức được lão già ở trong đầu mình càng ngày càng yếu.
Qua một hồi lâu, một đạo ý thức yếu ớt từ sâu bên trong truyền đến:
Vậy ngươi hãy gọi ta là Kiếm Lão a…
Kiếm Lão sao?
Một tàn hồn của cường giả đáng sợ lại tồn tại ở trong thân thể mình, Thần Thiên cũng không biết chuyện này là tốt hay xấu.
Nhưng mà, đối với Thần Thiên mà nói có thể có được bộ Kiếm Thập Tam Thức và Võ Hồn Chiến Giáp hoàn chỉnh là niềm vui ngoài ý muốn, bây giờ thời gian chỉ còn mười ngày, cần phải tận dụng thật tốt mười ngày này để tu luyện Chiến Giáp và Kiếm Kỹ.
Kiếm Thập Tam Thức, mỗi một chiêu thức xuất ra đều hàm chứa khí thế cuồng bạo, vung ra kiếm kích nắm giữ cả khí thôn sơn hà, làm rung chuyển cả thiên địa.
Lúc này, Thần Thiên đã bắt đầu lĩnh ngộ vào bên trong, hơi nhắm mắt lại, kiếm khí quấn quanh chậm rãi hình thành một cỗ ánh sáng bạc mỏng lượn lờ quanh thân kiếm.
Bỗng nhiên Thần Thiên mở hai mắt ra, một cỗ khí tức bá đạo phát ra, xuất ra chiêu thức thứ tư của Kiếm Thập Tam Thức!
Tứ Kiếm Xuất, Thiên Địa Biến!
Vẫn chỉ là một kiếm, nhưng chiêu thức thứ tư này lại mang lực công kích gấp bốn lần, trong một chiêu thức này hàm chứa tư thế thôn thiên, ánh sáng như cầu vồng, chốc lát, bên trong phòng tu luyện đột nhiên truyền đến một tiếng động lớn, phòng tu luyện kiên cố như thế mà cũng lưu lại một vết kiếm động trời.
Thần Thiên nhìn thấy bản thân tạo ra vết kiếm như vậy thì mỉm cười, Kiếm Lão nếu nhìn thấy được chắc là sẽ kinh ngạc đến mức không nói được ra lời nào, chỉ mới trong thời gian không lâu mà đã lĩnh ngộ được tinh túy của chiêu thức thứ tư rồi.
Phải biết rằng, chỉ mới phát huy một chiêu kiếm kia thôi đã có thể so được với Địa Cấp Kiếm Kỹ, thật không thể tưởng tượng nổi, nếu đạt được đến chiêu thức thứ bảy thì sẽ đáng sợ đến mức nào. Năm ngày tiếp theo, Thần Thiên ngoài tu luyện kiếm kỹ còn bắt đầu đi sâu nghiên cứu Võ Hồn Chiến Giáp, Võ Hồn Chiến Giáp, quan trọng nhất chính là ở Võ Hồn.
Thần Thiên không ngừng kiểm tra Võ Hồn và Chiến Giáp kết hợp cùng với nhau, không ngừng dùng kiếm khí của mình xuất ra, sau đó lại dùng chính thân thể của mình đỡ lấy, điều này rõ ràng là đang tự làm tổn thương, nhưng có thể quyết định tu luyện theo cách này, không phải ai cũng có được ý chí muốn tự tổn thương để rèn luyện bản thân như Thần Thiên.
Chỉ với phần ý chí này, không phải người thường nào cũng có thể so sánh được.
Võ Hồn Chiến Giáp.
Một tầng hào quang nhàn nhạt màu đen bám vào phía trên thân thể của Thần Thiên, sau đó dần dần cứng rắn như sắt, Thần Thiên hít sâu một hơi, phòng ra kiếm khí, hắn lợi dụng Ngênh Phong Đạp Tuyết chạy đến trước kiếm khí, một tiếng oành vang lên, ánh sáng của kiếm khí tan nát, mà Chiến Giáp của Thần Thiên lại hoàn hảo không chút tổn hại nào.
Tinh, khí, thần quấn quanh thân thể, đôi mắt Thần Thiên sáng lên:
Trong nháy mắt, Võ Hồn Chiến Giáp như bị hỏa diễm thiêu đốt, sau đó ánh sáng đen nhạt đi, tầng phòng ngự của Võ Hồn Chiến Giáp tăng vọt gấp bội lần.
Năm ngày trước, Thần Thiên chỉ có thể miễn cưỡng đối phó với Võ Đồ, tuy nhiên nếu muốn chiến thắng thì không có khả năng, nhưng mà bây giờ đây, uy lực của chiêu thức thứ tư có thể so với Địa Cấp Võ Kỹ, mà Võ Hồn Chiến Giáp tầng thứ hai cũng có thực lực có thể tự vệ dưới tu vi Võ Đồ, tin rằng sẽ không yếu hơn tu vi Võ Đồ.
Đối với Niên Hội ở Thần gia sắp tới, Thần Thiên càng ngày càng mong đợi, đến lúc đó nhất định phải cho những người kia một kinh hỉ lớn.
Đang lúc Thần Thiên chuẩn bị xuất quan, nha đầu Như Nguyệt vội vã đi tới phòng bế quan mà Thần Thiên tu luyện.
Thần Thiên vừa đúng lúc từ trong phòng tu luyện đi ra.
Vừa dứt lời, Thần Thiên lập tức xuất ra Nghênh Phong Đạp Tuyết chạy vội ra ngoài!