Khổ Qua đại sư cả cười nói :
Mộc đạo nhân hỏi :
Khổ Qua đại sư đáp :
Mộc đạo nhân cười nói :
Hoa Mãn Lâu nhăn nhó cười nói :
Người mới đến dĩ nhiên là Lục Tiểu Phụng .
Lục Tiểu Phụng ăn hết một đĩa Hỏa Thoái, một bát đậu hũ mới dừng lại. Chàng nhìn ba người kia cười nói :
thóa mạ cho sướng miệng thì tại hạ ăn cho thích khẩu.
Mộc đạo nhân cười rộ nói :
Đạo nhân cũng ngồi xuống. Ba miếng Tố Áp Tử chỉ chớp mắt đã nuốt hếøt vào bụng .
Hoa Mãn Lâu ngồi bên Lục Tiểu Phụng. Bỗng gã chau mày hỏi :
Lục Tiểu Phụng đáp :
Hoa Mãn Lâu giật mình hỏi :
Lục Tiểu Phụng đáp :
Hoa Mãn Lâu chau mày hỏi :
Lục Tiểu Phụng đáp :
Tại hạ mắc công chuyện nhiều quá ! Hoa Mãn Lâu hỏi :
Công tử bận việc gì ?
Lục Tiểu Phụng đáp :
Hoa Mãn Lâu hỏi :
Lục Tiểu Phụng thở dài đáp :
Hoa Mãn Lâu hỏi :
Lục Tiểu Phụng nhăn nhó cười hỏi lại :
Hoa Mãn Lâu đáp :
Lục Tiểu Phụng nói :
Hoa Mãn Lâu hỏi :
Lục Tiểu Phụng đáp :
Hoa Mãn Lâu cười nói :
Mộc đạo nhân không nhịn được cũng cười hỏi :
Lục Tiểu Phụng thở dài đáp :
Cổ Tùng cư sĩ hỏi xen vào :
Lục Tiểu Phụng hậm hực đáp :
Mộc đạo nhân cả cười nói :
Không ngờ Lục công tử cũng có ngày nay thì thú thật ! Lục Tiểu Phụng đảo mắt nhìn lão hỏi :
Đạo trưởng có muốn đánh cuộc với tại hạ không ?
Mộc đạo nhân hỏi lại :
Lục Tiểu Phụng đáp :
Đánh cuộc uống rượu ! Mộc đạo nhân cười nói :
Bần đạo không chịu mắc bẫy công tử đâu .
Lục Tiểu Phụng nhìn lão bằng góc con mắt hỏi :
Mộc đạo nhân đáp :
Công tử muốn đua cuộc thì đua cờ vây với bần đạo .
Lục Tiểu Phụng cả cười nói :
Mộc đạo nhân ngạo nghễ cười nói :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Mộc đạo nhân đáp :
Lục Tiểu Phụng thở dài đáp :
Mộc đạo nhân thở dài nói :
Khổ Qua đại sư chen vào :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Khổ Qua đại sư nói :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Hoa Mãn Lâu đáp :
Lục Tiểu Phụng cười nói :
Khổ Qua đại sư nói :
Lục Tiểu Phụng nói :
Khổ Qua đại sư đáp :
Mộc đạo nhân nói :
Lục Tiểu Phụng ngạc nhiên hỏi :
Mộc đạo nhân cười đáp :
Lục Tiểu Phụng ngẫm nghĩ rồi hỏi :
Hoa Mãn Lâu cười đáp :
Lục Tiểu Phụng nói :
Chàng trầm ngâm hỏi :
Khổ Qua đại sư nói :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Khổ Qua đại sư đáp :
Lục Tiểu Phụng sửng sốt một chút rồi cười nói :
Khổ Qua đại sư nói :
Lục Tiểu Phụng sửng sốt hỏi :
Khổ Qua đại sư đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Khổ Qua đại sư đáp :
Lục Tiểu Phụng đã hơi hiểu rõ hỏi :
Khổ Qua đại sư đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Khổ Qua đại sư đáp :
Thường Mạn Thiên, Hoa Nhất Phàm, Giang Trọng Uy ⬦ Lão chưa nói hết, Lục Tiểu Phụng đã động dung ngắt lời :
Có phải Giang Trọng Uy ở Bình Nam Vương phủ không ?
Khổ Qua đại sư đáp :
Lục Tiểu Phụng chau mày hỏi :
rồi, y tuyệt không can thiệp đến việc ngoài giang hồ nữa mà sao lại dây với nhân vật này ?
Khổ Qua đại sư đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Khổ Qua đại sư đáp :
Lão thở dài nói tiếp :
Lục Tiểu Phụng bất giác thở dài nói :
Khổ Qua đại sư đáp :
Trong thời gian này công tử bận việc đào giun .
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Khổ Qua đại sư "ồ" lên một tiếng .
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Khổ Qua đại sư đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Khổ Qua đại sư cười đáp :
Lục Tiểu Phụng thở phào một cái nói :
Tại hạ hiểu rồi ! Khổ Qua đại sư hỏi :
Công tử hiểu cái gì ?
Lục Tiểu Phụng đáp :
Khổ Qua đại sư không phủ nhận điều đó .
Bất luận là ai đã ăn chén cơm của công môn, thì đừng hòng thoát ra ngoài vòng cương tỏa .
Khổ Qua đại sư thở dài nói :
Mộc đạo nhân hỏi :
Khổ Qua đại sư đáp :
Mộc đạo nhân cười nói :
Khổ Qua đại sư không nói nữa .
Mọi người trên chốn giang hồ đều biết Kim Cửu Linh mắc phải cái bệnh thích phong lưu đàng điếm. Năm y đưa mình vào cửa công nghe nói cũng vì một nữ nhân .
Lục Tiểu Phụng nói :
Khổ Qua đại sư thở dài nói :
mình tài năng và thông minh thái quá .
Lục Tiểu Phụng đáp :
Khổ Qua đại sư đồng ý .
Lục Tiểu Phụng nói :
thủ giúp y .
Chàng thở dài nhăn nhó cười nói tiếp :
Xui ở chổ tại hạ là một tay trợ thủ rất lý tưởng. Bất luận ai gặp phải vấn đề gì khó giải quyết cũng tìm đến tại hạ, nên ⬦ Khổ Qua đại sư hỏi :
Nên làm sao ?
Lục Tiểu Phụng thở dài đáp :
Khổ Qua đại sư ngắt lời :
Lục Tiểu Phụng nhăn nhó cười đáp :
Mộc đạo nhân cười nói :
Lục Tiểu Phụng đáp :
Khổ Qua đại sư hững hờ đáp :
Lục Tiểu Phụng sửng sốt hỏi :
Y không ⬦ Bỗng nghe tiếng người cười nói :
Tại hạ thật không có chuyện đó .
Dĩ nhiên người này là Kim Cửu Linh .
Rất nhiều người giang hồ đã biết trong mình Kim Cửu Linh có hai cái ít ai bì kịp là quần áo và đôi mắt .
Mắt Kim Cửu Linh chẳng to lớn đặc biệt, cũng không sáng láng khác thường, nhưng bất cứ ai đã lọt qua mắt y là suốt đời y không quên nữa .
Về y phục, Kim Cửu Linh vận toàn thứ cao quí , bao giờ cũng tân thời mà lúc nào cũng diêm dúa .
Cây quạt trong tay y cũng là phẫm vật đáng giá ngàn vàng. Khi cần đến có thể dùng làm võ khí .
Kim Cửu Linh còn là tay đệ nhất về điểm huyệt, nhận huyệt. Sự thực bất luận cái gì y cũng chiếm bực nhất .
Nếu không phải là rượu hạng nhất là y không uống. Không phải nữ nhân bậc nhất, y chẳng để mắt vào. Không phải việc đệ nhất y chẳng thèm làm .
Có điều y chẳng phải tay đệ nhất lắm tiền nhiều bạc, may mà y đầy đủ bản lãnh để kiếm tiền .
Kim Cửu Linh thông nghề phân biệt các thư tự họa cổ kính, coi ngựa cũng rất rành. Nguyên hai bản lãnh này là đủ khiến cho y vĩnh viễn là tay cự phách vào bậc nhất.
Kim Cửu Linh còn là một trai anh tuấn đầy sức hấp dẫn. Tuổi y cũng chưa nhiều. Cái đó là một điều kiện khiến y khỏi dùng nhiều tiền để
làm việc. Tỷ như người ta mất ngàn vàng mua lấy trận cười của mỹ nhân thì y chẳng mất đồng nào .
Cách sinh hoạt của Kim Cửu Linh rất ung dung, chứ không phải như hạng cao thủ võ lâm trong phe hắc đạo khiến người ta nghe danh đã táng đởm kinh hồn. Y giống như một chàng mã thượng phong lưu công tử chốn Chương Đài .
Cổ Tùng cư sĩ thấy y tiến vào liền hỏi :
Cổ Tùng cư sĩ bình sinh rất thích sưu tầm những cổ tự họa. Đồ trân quí của lão chẳng kém gì chủ nhân Hoa Ngọc Hiên .
Kim Cửu Linh mỉm cười đáp :
Cổ Tùng cư sĩ hỏi :
Kim Cửu Linh trầm ngâm cười đáp :
Cổ Tùng cư sĩ giục :
Kim Cửu Linh lại mỉm cười lấy ra một tấm đoạn màu hồng tươi thêu bông mẫu đơn đen .
Cổ Tùng cư sĩ ngơ ngác hỏi :
Kim Cửu Linh cười đáp :
Cổ Tùng cư sĩ hỏi :
Kim Cửu Linh đáp :
Cổ Tùng cư sĩ động dung hỏi :
Kim Cửu Linh gật đầu đáp :
Lục Tiểu Phụng chau mày hỏi :
Kim Cửu Linh nhăn nhó cười đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Kim Cửu Linh đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Kim Cửu Linh đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Kim Cửu Linh đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Kim Cửu Linh đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Kim Cửu Linh đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Kim Cửu Linh thở dài đáp :
Lục Tiểu Phụng nói :
miền Đông Nam.
Kim Cửu Linh thở dài đáp :
Lục Tiểu Phụng chau mày hỏi :
Nếu vậy y là một nhân vật rất lợi hại mà sao bây giờ tự nhiên mọc ra ? ⬦ Khổ Qua đại sư lạnh lùng hỏi :
Công tử đã không muốn can thiệp vào việc này thì còn hỏi làm chi ?
Lục Tiểu Phụng đáp :
Kim Cửu Linh nhăn nhó cười nói :
biết thì bây giờ công tử cũng đã biết rồi .
Lục Tiểu Phụng nhìn Kim Cửu Linh hỏi :
Kim Cửu Linh đáp :
Lục Tiểu Phụng hỏi :
Kim Cửu Linh đáp :
Lục Tiểu Phụng lại hỏi :
-Phải chăng các hạ cố ý chờ tại hạ ở đây ?
Kim Cửu Linh bật cười đáp :
Lục Tiểu Phụng lại hỏi :
Kim Cửu Linh đáp :