Ngự Thanh hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
Các đại nhân vật như Vân Trung Hầu cùng Linh Hư Tôn Giả vậy đều từng xuất thủ qua, thế nhưng cũng đều không thể lay động kết giới bên ngoài Thiên Đế Thần Cung, không ai có thể xông vào được.
Trong lòng rất nhiều Võ giả đều cảm thấy tiếc nuối, đi tới bên ngoài Thần cung, nhưng không có cách nào tiến nhập trong đó.
Thế nhưng, lại không có cách nào! Kết giới là do đích thân Thiên Đế bày ra, không phải là người phàm có thể phá giải được.
o0o
Liên tiếp ba ngày qua đi, đám cường giả Ngự Thanh, Ma Môn Thánh Nữ, Kim Đô Thế tử… đều đi công kích kết giới, thế nhưng, cuối cùng cũng đều thất bại!
Cuối cùng, các cường giả võ đạo Nhân Tộc dự định vứt bỏ hiềm khích lúc trước, liên hợp lại, kết hợp lực lượng mọi người, cùng nhau công kích kết giới, dự định mạnh mẽ phá vỡ kết giới Thiên Đế Thần Cung.
Cường giả các Đại Tông môn, cường giả Triều đình, cường giả Ma môn, đều đạt tới hơn một trăm người, tụ tập cùng một chỗ, đang thương thảo biện pháp phá vỡ kết giới.
Trên người Linh Hư Tôn Giả phát ra huyền quang dày đặc, dáng người xinh đẹp tuyệt trần, mông lung hư huyễn, đứng phía dưới Thiên Đế Thần Cung, một đôi cánh tay ngọc nhẹ nhàng vung lên, liền ở trên hư không vẽ xuất ra một tảng lớn tơ văn tinh mịn.
Đây là ngàn vạn đạo tơ văn do huyền khí ngưng tụ mà thành, rắc rối phức tạp, lại hình thành một loại quy luật nào đó, khiến cho rất nhiều thiên chi kiêu tử ở đây đều cảm thấy đầu óc choáng váng, trên trán liên tục đổ mồ hôi lạnh.
Cũng chỉ có cường giả như Linh Hư Tôn Giả vậy, mới có thể ghi nhớ lộ tuyến tơ văn, lại còn sử dụng huyền khí vẽ ra.
Độ tuổi Linh Hư Tôn Giả rất trẻ tuổi, không đủ hai mươi, thế nhưng địa vị của nàng cũng cao tuyệt không ai bằng. Chính là hậu nhân Thiên Đế, chủ nhân Thiên Đế Học Cung, trở thành nhân vật chủ chốt ở đây, tất cả mọi người đối với nàng đều rất cung kính.
Không ai có thể nhìn thấy rõ nàng rốt cuộc hình dạng thế nào, chỉ có thể cảm nhận được trên người nàng toát ra một cỗ khí chất tiên linh thánh khiết, quả thật giống như là Tiên nhân không thuộc về nhân gian.
Diệp Nam Thiên nói:
Xa xa, đám cường giả Nhân Tộc cũng đều đang thảo luận biện pháp phá giải kết giới. Đồng thời cũng có một số cường giả một lần nữa đi nếm thử khởi xướng công kích, thi triển thần thông, đánh ra Huyền khí… lay động hư không, chấn cho trời rung đất chuyển.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn đang ngồi xếp bằng cách đó trăm dặm, tiếp tục nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp, cũng ở trên mặt đất bày ra 845 vạn sợi tơ văn, tựa như mở ra một bức đồ quyển khổng lồ, hình thành một màn hình ảnh huyễn lệ.
Nhiếp Lan Chi nói.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:
Suy nghĩ của ta cùng Linh Hư Tôn Giả không giống nhau! Linh Hư Tôn Giả cho rằng hai đạo sinh môn là then chốt phá giải kết giới. Thế nhưng, ta nghĩ Kỳ Môn Độn Giáp quan trọng nhất chính là ngay trên chữ Kỳ! Tam đại kỳ môn Ất, Bính, Đinh có lẽ sẽ phát sinh biến số, nói không chừng đây mới là biện pháp duy nhất phá vỡ kết giới! Lan Chi, ngươi cũng tu luyện qua Kỳ Môn Độn Giáp, ngươi cũng nghiên cứu một chút về tam đại kỳ môn, đợi cùng ta đi phá kết giới!
Ta?
Nhiếp Lan Chi dùng sức lắc đầu, nói:
Ngay cả tỷ tỷ và Diệp sư huynh cũng đều thất bại, ta khẳng định là không được!
Không thử một chút, làm sao có thể nói chính mình không được?
Ninh Tiểu Xuyên liếc mắt nhìn nàng.
Trong lòng Nhiếp Lan Chi run lên, sau đó khẽ gật đầu, liền bắt đầu nghiên cứu kết giới bên ngoài Thiên Đế Thần Cung.
o0o
Một ngày sau, Ninh Tiểu Xuyên đem từng tia từng tia huyền khí thu hồi vào trong cơ thể, hai mắt nhắm lại trầm tư một lúc, sau đó mới đứng dậy.
Tại một khắc Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy kia, long hổ huyền khí trong cơ thể bộc phát ra, trên đỉnh đầu đột nhiên vọt lên một đạo quang trụ sáng ngời, nhắm thẳng vào phương hướng Thiên Đế Thần Cung.
Lực lượng trên người Ninh Tiểu Xuyên vẫn đang không ngừng kéo lên, khí thế cuộn trào mãnh liệt. Có rất nhiều hư ảnh hình thái long hổ lấy thân thể hắn làm trung tâm, phi hành khắp nơi, hội tụ thành một mảnh hải dương long hổ.
Hắn muốn dùng lực lượng, đánh văng tam đại kỳ môn của Thiên Đế Thần Cung.
Thời điểm khi khí thế trên người Ninh Tiểu Xuyên bạo phát ra, thiên địa huyền khí trong không khí đều điên cuồng hội tụ về phía hắn, đã kinh động toàn bộ các Võ giả ngoài trăm dặm.
Những Võ giả này đều đang thương thảo biện pháp công phá kết giới, lúc này đều đồng thời đưa mắt nhìn chăm chú về phía ngoài trăm dặm.
Lại là Ninh Tiểu Xuyên! Không ngờ hắn cũng tới! Chẳng qua, vì sao hắn lại đứng ngoài trăm dặm, không hội hợp cùng chúng ta?
Khí thế trên người hắn thật cường đại, thiên địa huyền khí trong phương viên trăm dặm đều bị hắn điều động, hắn muốn làm gì đây?
Chẳng lẽ, hắn cũng muốn thử xông kết giới?
Tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc tò mò, không rõ ràng lắm vì sao Ninh Tiểu Xuyên lại bộc phát ra lực lượng cường đại như vậy.
Vù!
Chỉ thấy thân thể Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, hóa thành một tòa thất thải hồng kiều thật lớn, kéo dài qua năm mươi dặm.
Chỉ trong một khoảnh khắc, hắn đã vượt qua trăm dặm, tốc độ cực nhanh, khiến cho rất nhiều Võ giả ở đây đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Ầm!
Trên bầu trời, thiểm điện chằng chịt rậm rạp, hội tụ lên trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, ngưng tụ thành một cái thú trảo khổng lồ.
Ầm!
Ninh Tiểu Xuyên đem thú trảo đánh ra, đánh về phía Thiên Đế Thần Cung.
Thú trảo còn cách Thiên Đế Thần Cung một ngàn thước, cũng đã bị một tầng kết giới vô hình ngăn cản lại. Thú trảo bị xé rách, vỡ thành từng tia từng tia khói xanh.
Ninh Tiểu Xuyên tiếp theo lại đánh ra chưởng thứ hai, chưởng thứ ba…
Một gã Võ giả trẻ tuổi cất giọng cười mỉa mai, nói:
Ngự Thanh trừng mắt nhìn gã Võ giả kia một cái, nói:
Rất nhiều người đều gật đầu, nhìn ra được mỗi một chưởng Ninh Tiểu Xuyên công kích đều rất có quy luật, giống như là đang trắc thí mỗi một điểm mạnh yếu của kết giới.
Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp đánh ra ba mươi sáu chưởng, liền thu hồi huyền khí, sau đó nhanh chóng hướng về phía phương vị Thiên Đế Thần Cung chạy tới.
Tiểu Long cùng thân thể hắn hợp làm một thể, ngưng tụ thành một bộ Thần Long chiến giáp xích hồng sắc, một thanh chiến kiếm trong suốt trong sáng.
Rất nhiều người đều cảm thấy ghen tỵ với việc Ninh Tiểu Xuyên có một đầu Thần Long ấu thú làm Chiến sủng. Trong đó có một số người, trong ánh mắt lộ ra sát ý, rất muốn đánh chết Ninh Tiểu Xuyên, cướp đi Thần Long ấu thú.
Một đầu Huyền thú cao giai lạnh buốt cười nói.
Ùng ùng!
Đột nhiên, mặt đất chấn động mãnh liệt một trận. Một đầu Thạch thú lưng mọc hai cánh thật lớn hướng về phía Thiên Đế Thần Cung phóng đi.
Một đầu Thạch thú cao hơn bảy mươi thước phóng chạy, quả thật khiến cho đất rung núi chuyển, dọa cho rất nhiều Võ giả đều kinh hãi, tạo thành khủng hoảng thật lớn.
Thạch thú cấp bậc Địa Tôn Cảnh! Mọi người chạy mau!
Trời ạ! Làm sao lại hấp dẫn tới Thạch thú khổng lồ như thế? Ngàn vạn lần đừng chọc tới một hồi Thạch Thú Triều a!
Tất cả mọi người đều bị kinh sợ, bắt đầu chạy trốn tứ phía.
Sai rồi! Trên lưng Thạch thú đang đứng một nàng thiếu nữ! Là… Là Thiên Âm Tông Nhiếp Lan Chi! Nàng sao lại đứng trên lưng Thạch thú vậy? Chẳng lẽ nàng dùng vô thượng thần thông thu phục đầu Thạch thú này sao?
Không có khả năng! Cho dù là tỷ tỷ nàng, gặp phải một đầu Thạch thú kinh khủng như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có thể tránh lui!
Rất nhiều người đều nhìn thấy Nhiếp Lan Chi đứng trên lưng Song Đầu Thạch Thú, nhất thời ngừng lại, nghị luận náo nhiệt.
Cặp mắt xinh đẹp của Nhiếp Lan Tâm mang theo thần sắc không thể tin nổi, căn bản không nghĩ tới nàng lại dùng phương thức này xuất hiện trước mắt mình.
Trong lòng rất nhiều người cũng suy đoán như vật.
Sự phỏng đoán này rất nhanh đã được chứng thực!
Ninh Tiểu Xuyên hướng về phía Nhiếp Lan Chi làm ra một cái thủ thế, Nhiếp Lan Chi liền lập tức hướng về phía một cái phương vị của Thiên Đế Thần Cung chạy đi, đó là Đinh môn trong tam đại kỳ môn.
Mà Ninh Tiểu Xuyên lại chạy đi một hướng khác, một chưởng đánh lên kết giới, nhất thời khởi động một phiến môn hộ hư huyễn.
Nhiếp Lan Chi đứng trên lưng Song Đầu Thạch Thú, giống như đứng trên hư không, bạch y trên người theo gió lay động, mỗi một tấc da thịt đều phát ra tinh quang xán lạn.
Ngón tay nàng kết xuất thành thủ ấn kỳ quái, vậy mà đem từng tia từng tia quang huy sao trời trong vũ trụ triệu gọi về, ngưng tụ thành một đạo quang thúc, ngón tay ngọc nhỏ và dài hướng về phía kết giới kia điểm tới.
Nàng chính là đang mượn lực, mượn chính là lực lượng thiên địa!
Ầm!
Kết giới chấn động một cái, phát sinh biến số, vậy mà khởi động đạo môn hộ thứ hai.
Lúc trước cũng có rất nhiều Võ giả đi công kích kết giới, thế nhưng lại đều gặp phải phản kích kết giới, thậm chí thiếu chút nữa đã ngã xuống.
Thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên liên thủ với Nhiếp Lan Chi, vậy mà đem kết giới khởi động lên, hơn nữa cũng không gặp phải sự phản phệ của kết giới.
Một nàng thiếu nữ thiên tài của Bát Dị Tông thở dài nói:
Ta vẫn chỉ biết Nhiếp tiên tử của Thiên Âm Tông chính là kỳ tài đương thời, không nghĩ tới thiên tư muội muội nàng vậy mà so với thiên tư của nàng còn cao hơn nữa. Đây là kỳ thuật khoáng thế gì vậy? Không ngờ lại có thể mượn tới quang mang ngôi sao ngoài vũ trụ!
Nhiếp Thị Song Mỹ, thật là một kẻ so với một kẻ còn đáng kinh ngạc hơn! Muội muội so với tỷ tỷ càng thêm ưu tú, đem quang mang của tỷ tỷ nàng hoàn toàn che phủ rồi!
Rất nhiều người ở đây đều sợ hãi than, nghĩ thiên tư của Nhiếp Lan Chi so với chị nàng càng cao hơn, hơn nữa dung nhan mỹ lệ thanh thuần, khiến cho người ta xem cảm thấy thế là đủ rồi, không ngừng hâm mộ.
Cũng không biết là ai nói một câu như vậy.
Đôi mắt Ma Môn Thánh Nữ nhất thời hướng về phía Nhiếp Lan Chi liếc một cái, trong cặp mắt xinh đẹp chợt lóe lên một đạo hàn khí, ngón tay không kềm hãm được nắm lại thật chặt.