Dưới đáy thung lũng bị chướng khí kịch độc bao trùm, tĩnh mịch không có chút âm thanh nào.
Đột nhiên có tiếng bước chân vang lên.
Một thân ảnh cao gầy mặc khải giáp xương trắng, bước ra từ sâu trong thung lũng. Hắn đeo mặt nạ đầu lâu che đi gương mặt, không thể nhìn rõ được dung mạo của hắn.
Thân ảnh cao gầy đó dần dần tiến lại gần, đứng phía đối diện với Ninh Tiểu Xuyên, căn bản không coi ba vị Địa Tạng của Địa Tạng Vương Tông ra gì.
Trong mắt hắn chỉ có Ninh Tiểu Xuyên.
Trì Địa Địa Tạng vô cùng bất mãn với người mặc khải giáp trắng kia. Nói thế nào sáu đại Địa Tạng bọn hắn cũng là nhân vật Tà Đạo uy danh hiển hách ở Thiên Xu đại đế quốc, đã khi nào bị kẻ khác coi thường bao giờ?
Hơn nữa người đuổi tới đây chắc chắn cũng là để đoạt Chí Tôn Hoàng Khí của Ninh Tiểu Xuyên.
Với Trì Địa Địa Tạng mà nói, người này tuyệt đối không phải bằng hữu mà là kẻ địch.
Nhưng người này còn ngông cuồng hơn Ninh Tiểu Xuyên, chắc chắn có tu vi không tầm thường.
Trì Địa Địa Tạng vung tay lên, cánh tay được bọc bởi tà quang, đánh ra một cái đại thủ ấn, tung về phía người mặc khải giáp xương trắng kia.
Trì Địa Địa Tạng chỉ muốn thăm dò tu vi của đối phương chứ không phải tấn công thật.
Nhưng người kia cho rằng Trì Địa Địa Tạng đang khiêu chiến, nộ ý nổi lên, hừ lạnh một tiếng, vung tay chỉ một cái trong hư không.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
Ở Trọ Cùng Nhà
Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
Ma Thần Trời Sinh
Mùa Xuân Của Tiểu Đào
=====================================
Một luồng năng lượng đậm đặc hơn tà khí trên người Trì Địa Địa Tạng đến mười lần bắn ra từ đầu ngón tay hắn, “phụt” một tiếng, bắn xuyên qua đầu Trì Địa Địa Tạng.
Trên trán Trì Địa Địa Tạng xuất hiện một cái lỗ máu to bằng ngón tay.
Trì Địa Địa Tạng đứng cứng đờ tại chỗ, từ trong lỗ trên trán chảy ra dòng máu đỏ trộn lẫn dịch não trắng.
Thân ảnh khải giáp trắng kia tới gần thi thể Trì Địa Địa Tạng, tay ấn lên đầu thi thể, rút ra một đạo quỷ hồn đang không ngừng giãy giụa.
Hắn thành thục trấn áp đạo quỷ hồn đó vào trong một cái bình đen rồi cất đi.
Cảnh tượng vô cùng quỷ dị khiến ai cũng lạnh xương sống.
Nhật Quang Địa Tạng và Bảo Ấn Địa Tạng cũng đều bị dọa, nín thở chấn kinh nhìn thân ảnh mặc giáp xương trắng kia.
Kẻ đó chỉ nhìn họ đầy khinh thường, căn bản chẳng để vào mắt những nhân vật thấp bé này như hai vị Địa Tạng.
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày:
Ngươi là người ở Thương Minh Hải, truyền nhân của Dưỡng Quỷ Thế Gia?
Không sai, bản công tử chính là Linh Tử của Dưỡng Quỷ Thế Gia, Diêm Hoan! Ninh Tiểu Xuyên, ta từng nghe qua tên ngươi, Linh Tử của Thiên Đế Sơn, đôi mắt của Diêm Văn cũng là bị ngươi đánh mù. Ngươi quả nhiên có bản lĩnh không nhỏ.
Diêm Hoan giọng nói mang tiếu ý, nhưng rất khàn, vô cùng chói tai.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
Đó thật sự là hiểu nhầm. Ta thật sự không phải người đánh mù mắt Diêm Văn.
Ta không quan tâm Dù sao Diêm Văn cũng xếp ngoài hạng mười trong lớp người trẻ tuổi trong Dưỡng Quỷ Thế Gia, cho dù có đánh mù mắt hắn cũng chẳng phải bản lĩnh gì lớn.
Diêm Hoan nói vô cùng bất cần.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
Dường như ngươi rất tự tin vào bản thân?
Trước khi giết người thì phải có lòng tin. Nếu không cũng không giết nổi ai.
Diêm Hoan vẫn cười, nhưng tiếng cười đã lạnh lẽo hơn nhiều.
Tin tức quả nhiên đã truyền ra ngoài rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng.
Ninh Tiểu Xuyên cười đáp:
Lại là một kẻ tham lam.
Hề hề.
Diêm Hoan cười, tiếng cười vô cùng lạnh lẽo, từng lỗ chân lông trên người hắn tỏa ra thứ khói đen sì, quện lại với nhau đặc sệt như mực.
Trong đám khói đó lộ ra một bóng quỷ khổng lồ, cao tới bảy trượng, ba đầy sáu tay, mặt mũi hung tợn.
Leng keng!
Diêm Hoan lấy ra một cái chuông tím lắc lắc, ngón trỏ và ngón giữa tay phải kết thành chỉ ấn, chỉ về phía Ninh Tiểu Xuyên, miệng hô:
Bóng quỷ đó như cảm ứng được gì, rú lên một tiếng dài rồi lao về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Lục Tí Bạo Long muốn chặn con quỷ kia lại, nhưng nó không phải thân thể chân thực mà chỉ là hư ảo, xuyên qua được thân thể Lục Tí Bạo Long, tung ra quỷ chưởng nhằm vào đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Diêm Hoan đứng trên cự thạch phía xa, lắc lắc chuông, cười nói:
Diêm Hoan ngay từ đầu đã không hề coi thường Ninh Tiểu Xuyên, khi quyết định đối phó với Ninh Tiểu Xuyên, hắn lập tức phóng thích Quỷ Vương mạnh nhất của mình ra.
Trên người Quỷ Vương mang âm khí rất nặng, xông tới khiến không gian trở nên lạnh lẽo bức người, vô số tiếng quỷ rú vang lên bên tai Ninh Tiểu Xuyên, giống như biến thành một khu quỷ vực vậy.
Phừng!
Tiểu Hồng phun ra Thần Tức Long Hỏa, biến thành một đám hỏa vân đỏ rực bắn về phía Quỷ Vương đang giương nanh múa vuốt.
Công kích vật lý không có tác dụng với ma quỷ.
Chỉ có sử dụng đạo pháp và thần thông mới gây thương thế nhất định được với chúng.
Quỷ Vương do Dưỡng Quỷ Thế Gia tế luyện đã được đạo pháp, thần thông tẩy lễ, được tạo ra trong Quỷ Vương Lô, căn bản không phải thứ ma quỷ thông thường có thể sánh được.
Chúng được sinh ra để chiến đấu, sức mạnh cường đại vô cùng, thân thể ngưng thực, đạo pháp, thần thông thông thường căn bản không làm gì được chúng.
Nhưng Thần Tức Long Hỏa là hỏa diệm chỉ Thần Long ấu thú mới tu luyện ra được, uy lực không phải tầm thường.
Phừng phừng!
Gặp công kích của Thần Tức Hỏa Long, ngay cả Quỷ Vương cũng bị thiêu đốt.
Thân thể nó bị thiêu bốc khói trắng, nay cả đầu cũng rơi mất một nửa.
Ba cái đầu của Quỷ Vương đồng tời gầm lên, phát ra ba tiếng quỷ thanh không giống nhau. Nó lập tức lùi hai bước, quỷ khí lưu động một vòng quanh người, cái đầu bị thiêu mất một nửa lập tức mọc lại. Chỉ có điều thân thể nó đã nhạt đi vài phần.
Sau cái mặt nạ đầu lâu là hai con mắt đỏ quạch của Diêm Hoan, ánh mắt lóe tia hưng phấn, cười lớn:
Đúng là trời giúp ta! Nếu con ấu long đó rơi vào tay ta thì cho dù là Thần Tử của Dưỡng Quỷ Thế Gia cũng không phải đối thủ của ta. Cả Bắc Cương này, còn ai có thể đấu lại ta?
Quỷ Vương Cốt Khải!
Diêm Hoan ném bộ khải giáp xương trắng đi.
Khải giáp tự động mặc lên người Quỷ Vương. Bộ khải giáp đó được luyện chế từ xương cốt của vô số Thiên Nhân Tôn Giả. Trên mỗi cái xương đều có quỷ văn ấn ký do Chân Nhân của Dưỡng Quỷ Thế Gia khắc lên.
Bộ khải giáp như vậy chuyên cho Quỷ Vương sử dụng, là trân bảo trong Dưỡng Quỷ Thế Gia, chỉ khi xếp vào ba hạng đầu trong thế hệ trẻ mới có được một bộ.
Quỷ Vương mặc Quỷ Vương Cốt Khải xong sức phòng ngự tăng mạnh, khả năng miễn dịch với đạo pháp, thần thông cực lớn.
Khi Thần Tức Hỏa Long tràn về phía nó, Quỷ Vương Khải Giáp hiện lên vô số quỷ văn màu đen, chặn đứng Thần Tức Long Hỏa.
Thần Tức Long Hỏa cũng không cản được bước tiến của Quỷ Vương.
Tiểu Hồng thấy Quỷ Vương vẫn không ngừng tiến lại gần thì vô cùng lo lắng.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại vô cùng bình tĩnh, lấy Thiên Đế Nhận ra, giơ lên rồi chém xuống.
Tuy giờ hắn vẫn trong thời kỳ hư nhược nhưng vẫn có thể điều động thần lực của Thiên Đế.
Phía sau lưng hắn là Đế ảnh vĩ đại cùng với một luồng thần thánh chi khí yêu tà không thể xâm phạm.
Đao quang lóe lên, đao khí bá đạo chém tan quỷ văn do Chân Nhân chạm khắc.
Bùm bùm!
Quỷ Vương Cốt Giáp bị chém nứt ra một vết dài nửa mét, một lượng lớn quỷ khí phát tán ra.
Ninh Tiểu Xuyên rất không hài lòng với một đao này. Hắn vốn nghĩ điều động sức mạnh của thần linh là có thể chém đôi Quỷ Vương Cốt Giáp.
Xem ra vẫn là ta còn yếu quá.
Sau khi chém một đao, Ninh Tiểu Xuyên lập tức ngồi xuống hồi phục nguyên khí.
Một đao vừa rồi gần như tiêu tán cạn Thiên Võ Nguyên Khí vốn không còn bao nhiêu của hắn.
Quỷ Vương Cốt Giáp sau khi bị nứt thì không chống đỡ được với Thần Tức Long Hỏa nữa.
Thần Tức Long Hỏa chui vào từ khe hở thiêu khiến Quỷ Vương kêu lên thảm thiết, bắt buộc phải lùi về sau.
Diêm Hoan bị một đao vừa rồi của Ninh Tiểu Xuyên dọa cho khiếp vía.
Tiên tổ của Dưỡng Quỷ Thế Gia hắn chính là một vị thứ thần.
Trong số các hậu bối, cũng có anh kiệt đánh thức được huyết mạch thần linh, có thể mượn thần lực tiên tổ để lại trong thế gian, bạo phát sức mạnh vượt qua cảnh giới bản thân.
Tuy bị chấn kinh nhưng Diêm Hoan vẫn nhìn ra thực hư của Ninh Tiểu Xuyên.
Diêm Hoan thầm cười khảy, lập tức hạ lệnh cho Quỷ Vương đi giữ chân chân ấu long và Lục Tí Bạo Long.
Còn hắn đích thân ra tay, nhân lúc Ninh Tiểu Xuyên yếu nhất tấn công một đòn chí mạng.
Đúng lúc Diêm Hoan định ra tay, Nhật Quang Địa Tạng và Bảo Ấn Địa Tạng vốn bị hắn coi thường đột nhiên tấn công, đánh ra công kích mạnh nhất khiến Diêm Hoan không kịp trở tay.
Diêm Hoan phẫn nộ, một chưởng nhắm ngực Bảo Ấn Địa Tạng đánh tới.
Nhưng hắn không ngờ Bảo Ấn Địa Tạng không hề sợ hãi, không hề tránh né, trực tiếp lao tới như không cần mạng.