Đại Mộng Trạch gần Mãng Cổ Nguyên nhất, chỉ cách mười vạn dặm.
Các Yêu Hoàng, Yêu Hầu đều ngay lập tức cảm nhận được sức mạnh hỗn loạn trong Mãng Cổ Nguyên, cảm giác được một luồng khí tức khiến người ta nghẹt thở tỏa ra từ sâu trong Mãng Cổ Nguyên.
Cửu Vĩ Yêu Hậu ngồi trên đỉnh một tòa Quan Tinh Đài cao nghìn trượng trong lãnh địa của hồ tộc, lập tức đứng dậy, dưới tà váy dài trắng ẩn hiện đôi chân ngọc ngà.
Ánh mắt Cửu Vĩ Yêu Hậu nhìn ra về hướng Mãng Cổ Nguyên, chỉ thấy một tầng khói đen kịt bao phủ lấy Mãng Cổ Nguyên, giống như có biến cố lớn đã xảy ra.
Lôi Thần Yêu Hoàng đứng trong tầng mây, toàn thân được bọc trong sấm sét, giống như một vị Lôi Thần thực thụ, khiến những sinh linh dưới mặt đất đều kính sợ.
Những Yêu Hoàng, Yêu Hậu kia đều sống đã tới vạn năm, biết mọi thứ trên Thiên Hư Đại Lục, nhưng họ lại không hiểu gì về khu tử vong cấm địa Mãng Cổ Nguyên, căn bản không biết Mãng Cổ Nguyên đã xảy ra chuyện gì.
Trong tòa yêu điện từng là của Thiên Mộng Yêu Hoàng, Cự Linh Chúa Tể của Đông Lâm Hải ngồi phía trên cao.
Thân thể hắn cao tới hơn mười mét, toàn thân đầy cơ bắp màu kim, mỗi sợi tóc đều phát ra dao động năng lượng khủng khiếp.
Bốn yêu thị cấp Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín run rẩy quỳ dưới điện, bị khí tức của Cự Linh Chúa Tể trấn áp không đứng lên nổi.
Cự Linh Chúa Tể tỏa ra thứ khí tức lạnh băng.
Cự Linh Chúa Tể dù gì cũng là Đông Lâm Hải chi chủ, thọ nguyên dài hơn những Yêu Hoàng, Yêu Hậu bình thường Khác. Hắn biết ở một tòa di tích sâu trong Mãng Cổ Nguyên có một cánh cửa nối liền Thần Giới, được gọi là Nhân Thần Chi Môn.
Sau lưng Cự Linh Chúa Tể mọc ra bốn đôi cánh khổng lồ từ trong yêu điện bay ra, trên người phát ra dao động năng lượng mạnh mẽ, kéo theo một cái đuôi màu kim dài ngoằng bay về hướng Mãng Cổ Nguyên.
Một lúc sau, Cự Linh Chúa Tể bay tới bên ngoài Mãng Cổ Nguyên.
Cánh tay to lớn của Cự Linh Chúa Tể vung lên, tầng ma chướng cấm cố Mãng Cổ Nguyên lập tức bị phá vỡ.
Cự Linh Chúa Tể cường thế bước vào Mãng Cổ Nguyên, rất nhanh đã bay vào sâu trong Mãng Cổ Nguyên, tới phía dưới bậc thang dẫn lên trời.
Cự Linh Chúa Tể giống như một vị kim giáp cự nhân, toàn thân đầy sức mạnh mang tính bùng nổ, đứng hiên ngang giữa đại địa. Mỗi từ hắn thốt ra đều như tiếng sấm rền vang khiến cả trời đất rung chuyển.
Bên trong Đại Diêm, các đại chủng tộc đang tranh đấu, tàn sát lẫn nhau, muốn mở rộng thế lực của mình tới mức lớn nhất trước khi đại chiến Phong Thần nổ ra, giành lợi ích lớn nhất có thể.
Nhưng nếu sinh linh văn minh Thần Hà tràn vào thì lại hoàn toàn khác.
Chúng sẽ giết tất cả những sinh linh không thần phục chúng, căn bản không cho sinh linh Đại Diêm bất cứ cơ hội nào.
Bất luận là nhân tộc hay yêu tộc cũng vậy.
Chỉ cần không thần phục là đều phải chết!
Trong mắt sinh linh thần giới, sinh linh hạ giới đều là sâu bọ.
Cửu Đầu Tử Giao đứng trên đỉnh thang, hai tay khoanh trước ngực, cao ngạo nói:
Cự Linh Chúa Tể là một cường giả đã có được Tạo Hóa, sao có thể nhịn được nỗi sỉ nhục này, nộ hỏa bùng lên:
Cửu Đầu Tử Giao cười khảy:
Cự Linh Chúa Tể gọi một thanh thiết côn to như cột chống trời:
Nếu đã vậy bản chúa tể chỉ đành giết các ngươi, đóng Nhân Thần Chi Môn lại. Đại Diêm là địa bàn của bọn ta, cho dù muốn thống trị Đại Diêm thì cũng phải do bản chúa tể!
Không lượng sức mình! Ngươi tưởng chút tu vi đó đã là giỏi? Có lẽ ngươi là chúa tể ở Đại Diêm nhưng trước mặt chúa tể văn minh Thần Hà bọn ta thì ngươi không xứng!
Cửu Đầu Tử Giao nói.
Cây thiết côn trong tay Cự Linh Chúa Tể dài ra vạn trượng, cây trượng đen nhánh phát thần quang, vung lên đánh bay hơn chục cái xác Chí Tôn. Khí thế của Cự Linh Chúa Tể hung mãnh lao len đỉnh thang trời.
Grào!
Những cái xác Chí Tôn kia được bọc trong thần quang, lập tức lao theo định chặn Cự Linh Chúa Tể lại.
Một cái xác mặc đạo bào, toàn thân thối rữa, trên lưng là con cự long thần quang, một chưởng nhằm lưng Cự Linh Chúa Tể đánh tới.
Cái xác mặc đạo bào này là một vị tuyệt đại Chí Tôn Vạn Cổ Cảnh tầng thứ bảy. Tuy đã chết nhiều năm nhưng dưới tác động của thần quang, hắn vẫn bạo phát được sức mạnh khi còn sóng.
Bùm!
Cự Linh Chúa Tể lật tay vung gậy đập vỡ tan cái xác đạo bào kia. Ngay cả thần quang trong xác cũng vỡ vụn.
Vừa giết được một cái xác thì lại có bảy xác Chí Tôn khác xông tới vây quanh Cự Linh Chúa Tể.
Sức mạnh của Cự Linh Chúa Tể cường hãn vô cùng, mỗi gậy đánh xuống đều đập tan nát một cái xác Chí Tôn, thật sự không một ai có thể ngăn được bước đi của hắn.
Cửu Đầu Tử Giao nheo mắt:
Cây thiết côn trong tay hắn nặng tới mười vạn tám nghìn tỷ cân, là một món tinh thần lực, không thể coi thường.
Đó là chí bảo của Đông Lâm Hải, Trấn Hải Thần Châm, đúng là món thứ thần khí cường đại.
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói.
Thiên Hư Đại Lục lưu truyền về ba món thứ thần khí lần lượt là Định Sơn Xích, Trấn Hải Châm và Phong Thiên Đồ.
Trong đó Trấn Hải Châm ở Đông Hải.
Cự Linh Chúa Tể là chúa tể của Đông Lâm Hải, Trấn Hải Châm nằm trong tay hắn cũng không có gì lạ.
Cửu Đầu Tử Giao nói.
Thiên Mộng Yêu Hoàng nói:
Ta vẫn có cảm giác bất an, cảm thấy dường như sẽ có đột biến. Chư Thần Chi Tử và các vị chúa tể khác còn bao lâu nữa tới Đại Diêm?
Chắc sắp rồi.
Cửu Đầu Tử Giao tự tin nói:
Cửu Đầu Tử Giao cười khảy, kéo tà áo khoác tím dài ngoằng đầy bá khí xông về phía Cự Linh Chúa Tể.
Phía sau Cửu Đầu Tử Giao là hư ảnh khổng lồ của một con Giao Long, toàn thân bọc trong khí tức màu tím, một quyền tung ra tạo thành tiếng sấm sét cuồng bạo.
Cự Linh Chúa Tể sau khi đánh bay một xác Chí Tôn, cũng tung chưởng về phía Cửu Đầu Tử Giao.
Song chưởng đập vào nhau.
Uỳnh uỳnh!
Thật sự giống như hai ngọn núi sắt khổng lồ lao vào nhau.
Hai sinh linh cấp chúa tể, toàn thân run lên, một luồng kình khí cường đại nổ ra khiến hơn chục xác Chí Tôn bay đi.
Cửu Đầu Tử Giao bật ra sau hơn mười trượng rồi đáp xuống thang trời.
Cự Linh Chúa Tể lùi sau bảy bước rồi đứng vững lại được.
Cửu Đầu Tử Giao gầm lên.
Cự Linh Chúa Tể nói:
Cửu Đầu Tử Giao nói:
Cửu Đầu Tử Giao vô cùng tự tin, chập hai tay lại, giữa lòng bàn tay bạo phát thần lực cường đại, phát ra năng lượng nhiều màu sắc, gầm lớn:
Cửu Đầu Tử Giao thi triển một chiêu thần thuật, vô số thần lực tràn về phía hắn, tụ lại trong lòng bàn tay.
Cự Linh Chúa Tể sắc mặt không thay đổi, lập tức giơ Trấn Hải Châm, toàn thân phát kim quang, nhảy vút lên, một gậy oanh kích Cửu Đầu Tử Giao.
Uỳnh!!
Cả hai vị chúa tể đều bị đánh bật ra rồi lại lao vào nhau.
Thang trời không biết được làm từ chất liệu gì mà chịu được công kích cuồng bạo của hai vị chúa tể, không hề có bất cứ sự tổn hại nào.
Khi Cửu Đầu Tử Giao và Cự Linh Chúa Tể đang đại chiến, trong Nhân Thần Chi Môn xuất hiện vô số quầng sáng, rồi một nhân ảnh bay ra.
Đó là một nam tử trọc đầu nhìn khoảng gần bốn mươi, có đến sáu cái tai, ánh mắt âm trầm, trên người mang khí tức ma tính, lạnh giọng nói:
Thiên Mộng Yêu Hoàng chắp hai tay sau lưng:
Trong tay Cự Linh Chúa Tể có thứ thần khí, có thể chống đỡ Cửu Đầu Tử Giao.
Lục ca, nếu không phải hắn có thứ thần khí thì trong ba chiêu ta có thể giết hắn!
Cửu Đầu Tử Giao trầm giọng nói.
Nam tử đầu trọc sáu tai kia chính là lục ca của Cửu Đầu Tử Giao, cũng là một vị chúa tể của văn minh Thần Hà, tên là Lục Nhĩ Ma Viên, tu vi cường đại hơn Cửu Đầu Tử Giao.
Chúng có tất cả mười huynh đệ, ở văn minh Thần Hà cũng có danh tiếng nhất định, được gọi là Minh Qua Tinh Thập Đại Yêu Thánh.
Lục Nhĩ Ma Viên xếp hạng sáu.
Cửu Đầu Tử Giao xếp hạng mười.
Lần này Minh Qua Tinh Thập Đại Yêu Thánh toàn bộ sẽ tới Đại Diêm, phụ trách trấn thủ Nhân Thần Chi Môn, ngăn không cho bất cứ ai phá hoại.
Lục Nhĩ Ma Viên lạnh lùng nói.