Trong Thiên Đình Thập Thiên Tôn, người biết vỏ trứng Thiên Đế rơi ở trong tay Tần Mục không nhiều, dù sao, vỏ trứng Thiên Đế ngày đó trộm lấy, Tần Mục cơ hồ lừa gạt được tất cả Thiên Tôn, ngoại trừ Nghiên Thiên Tôn.
Thập Thiên Tôn không biết ai đánh cắp Vỏ trứng Thiên Đế, nhưng mà bọn hắn lại biết sơ lược đối với năng lực Nghiên Thiên Tôn mèo trắng, mèo trắng gặp qua người ngụy trang thành Thiên Đế trộm lấy Vỏ
trứng Thiên Đế, mèo trắng có năng lực phân biệt người trong nhục thân Thiên Đế kia là ai.
Chỉ cần giám sát con mèo trắng này liền có thể tìm hiểu nguồn gốc, tìm được Vỏ trứng Thiên Đế.
Cũng tức là nói, bọn người Hiểu Thiên Tôn kỳ thật cũng không phải giám sát Tần Mục, mà giám sát Nghiên Thiên Tôn mèo trắng.
Mèo trắng tới tìm Tần Mục, nhìn như ẩn nấp, thừa dịp lúc ban đêm tới chơi, nhưng mà hắn đã sớm rơi vào trong mắt đám người Hiểu Thiên Tôn, mèo trắng vội vàng rời đi, tự nhiên sẽ gây nên một trận Thiên Tôn chi tranh.
Trên Thiên Long Bảo Liễn, Tần Mục nhìn lên chiến đấu trên trời, nhíu mày, thấp giọng nói:
để cho Thập Thiên Tôn triệt để vạch mặt. Sau khi Thập Thiên Tôn tranh đoạt một phen, phát hiện trên thân mèo trắng không có Vỏ trứng Thiên Đế liền sẽ hoài nghi đến trên người của ta. Giữa bọn hắn sẽ trở
lại trong cục diện cân bằng.
Lãng Uyển Thần Vương cười nói:
Tần Mục khiêm tốn thỉnh giáo:
Thần Vương tỷ tỷ nghĩ sao?
Lần cuộc chiến đoạt mèo này, vô luận mèo trắng sống hay chết, Thiên Tôn chi tranh đều không thể lắng lại.
Lãng Uyển Thần Vương nói:
hoài nghi đối phương. Hiện tại, mèo trắng vài lần thay chủ, tứ đại Thiên Tôn đến đoạt đi cướp, tại trong lúc này, ai cũng có khả năng đem Vỏ trứng Thiên Đế lấy tới tay. Kể từ đó, bọn hắn ai cũng không có đạt được Vỏ trứng Thiên Đế, nhưng sẽ hoài nghi bị các Thiên Tôn khác cướp đi. Đây cũng là tin tức hỗn độn.
Tần Mục nháy mắt mấy cái.
Lãng Uyển Thần Vương không nhanh không chậm nói:
mặt các Thiên Tôn bắt được, thần thức tạo vật của Thánh Anh hóa thành hư ảo, hắn sẽ chỉ cho rằng bị
Thiên Tôn khác cướp đi. Coi như hắn sống sót, ngay cả hắn cũng ở vào trong tin tức hỗn độn, Thánh Anh ngược lại có thể thoát thân ra ngoài, bình tĩnh nhìn cuộc phân tranh này.
Tần Mục lâm vào trầm tư, Thiên Long Bảo Liễn lái về phía phương xa.
Lãng Uyển Thần Vương nhìn về phía ngoài cửa sổ, nói:
Trên bầu trời hắc ám tràn ngập, hẳn là Hư Thiên Tôn xuất thủ.
Tiếp theo, thân ảnh Thiên Tôn thứ sáu xuất hiện, gia nhập vào trong đoạt mèo chi chiến.
Một tôn Thiên Tôn giành được mèo trắng, ôm mèo con liền đi, biến mất ở thiên ngoại, các Thiên Tôn khác lần lượt biến mất, hẳn là đuổi theo vị Thiên Tôn kia đi.
Trận chiến này, là một trận chiến các Thiên Tôn chính thức vạch mặt!
Tần Mục thu hồi ánh mắt, nói:
Lãng Uyển Thần Vương cũng thu hồi ánh mắt, lắc đầu nói:
Tần Mục suy tư một lát, nói:
Lãng Uyển Thần Vương hỏi:
Tần Mục lắc đầu, cười nói:
Lãng Uyển Thần Vương gật đầu nói phải.
Tần Mục lập tức hạ lệnh, để sáu con Thiên Long kia lôi kéo bảo liễn thẳng đến Đông Hải.
Chiếc bảo liễn này nhanh như điện chớp, tốc độ tuyệt luân, ở trên bầu trời xẹt qua một đạo hào quang sáng chói, một đường lao vùn vụt, hơn mười ngày sau, Tần Mục nhìn về phía trước, mặt biển vẫn không có cuối cùng, không khỏi lo lắng.
Tốc độ Thiên Long Bảo Liễn nhanh hơn so với hắn, đi thời gian dài như vậy đủ hắn đi nửa năm, nhưng mà vẫn không có tìm được cuối cùng Nguyên giới, ngược lại nhìn thấy trong biển có thật nhiều đại lục bị phá thành mảnh nhỏ.
Tần Mục thầm nghĩ.
Bảo liễn tiếp tục đi tới, đã qua Quy Khư, lại bay về phía trước hơn mười ngày, Tần Mục xa xa nhìn lại, phía trước xuất hiện một mảnh lục địa, liên miên bất tuyệt, đem hải dương vây quanh, trên lục địa phần lớn là thần sơn, cực kỳ dốc đứng.
Tần Mục không khỏi mừng rỡ, để Thiên Long Bảo Liễn bay qua những Thần sơn này, trên thần sơn tuyết trắng mênh mang, trời đông giá rét, không có bất kỳ sinh mệnh nào, đợi cho bay qua núi tuyết liên miên bất tuyệt, Tần Mục nhìn xuống dưới, chỉ gặp Tây Thổ mênh mông xuất hiện trong mắt hắn.
Tần Mục ngẩn ngơ, quay đầu nhìn lại, hải dương Nguyên giới chính là một mặt phẳng, cũng không phải hình tròn, nhưng mà bọn hắn vượt qua biển cả lại đi thẳng tới Tây Thổ!
Đây cơ hồ là chuyện không thể nào!
Hắn đã từng cùng Bạch Cừ Nhi bay đến thiên ngoại Nguyên giới, từ thiên ngoại nhìn xuống Nguyên giới, Nguyên giới trên cơ bản ở vào trên một mặt phẳng, cũng không phải một tinh cầu.
Như vậy vì sao bọn hắn tiến lên hướng về Đông Hải, không có tới đến điểm cuối cùng Nguyên giới, ngược lại đi vào Tây Thổ?
Tần Mục hưng phấn lên:
Lãng Uyển Thần Vương tò mò nhìn hắn, chỉ gặp Tần Mục đi ra bảo liễn, đi vào trên không núi tuyết, thử
nghiệm lấy nguyên từ thần thông đến xò xét nơi này có phải có phong ấn hay không.
Sau một lúc lâu, Tần Mục tán đi nguyên từ thần thông, lắc đầu nói:
Mắt dọc trên mi tâm của hắn mở ra, bốn phía liếc nhìn, khắp xem xét hư không, lại qua một lát, mắt dọc trên mi tâm khép kín, cho dù con mắt thứ ba thần diệu khó lường của hắn cũng vô pháp phát giác được nơi này có không gian phong ấn gì hay không.