*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời gian thấm thoát trôi đi, đã hơn hai năm kể từ ngày Tâm "trố" thực hiện phi vụ Đồi cây Sanh. Bà vợ Tâm trố dành dụm được chút tiền thì cũng đi chạy chữa cho chồng. Không rõ do uống thuốc, do việc cúng lễ hay do bùa phép của ma quỷ hết hiệu lực mà Tâm trố dần dần hồi phục.
Sau khi minh mẫn nhanh nhẹn trở lại, Tâm trố đi tìm đám đàn em năm xưa. Có kẻ đã bỏ xứ mà đi, có kẻ thì phải đi cải tạo vì bị bắt, cũng có người phải đi thực hiện nghĩa vụ quân sự bắt buộc... Tâm trố giờ đây không còn đàn em, hắn cũng bỏ luôn ý định đào bới trên Đồi cây Sanh, vì hắn nghĩ rằng trên Đồi cây Sanh không phải là ma nữ bình thường, phải là yêu tinh, yêu quái hoặc đại loại như vậy. Hắn tự nhủ với trình độ của hắn thì việc đối phó với con yêu quái ấy là bất khả thi.
Với bản chất không mấy tốt đẹp của mình, Tâm trố tất nhiên không chịu ngồi im, hắn nghĩ mọi cách để kiếm tiền. Hắn nghĩ rằng:
" Thực sự trên đời có ma quỷ, chính mình bị dính bùa phép của ma quỷ đấy thôi. Vậy mình sẽ lợi dụng điều ấy để kiếm tiền".
Tâm trố phao tin đồn ra ngoài rằng thời gian qua hắn bị thần thánh nhập hồn để tu luyện lên mới như vậy, nay hắn đã tu thành chính quả, có thể cứu nhân độ thế, cứu giúp chúng sinh... từ đó hắn tự nhận mình là "thầy" Tâm và bắt đầu thực hiện ý đồ kiếm tiền của mình.
Một tháng, rồi hai tháng, lại ba tháng mà "thầy" Tâm trố vẫn không có khách hàng đầu tiên. Cứ nghĩ rằng kiếm tiền từ việc tâm linh là đơn giản, ai dè cũng khó khăn đến vậy.
Hôm ấy Tâm trố đi ra chợ, hắn vô tình nhìn thấy thằng Nguyên, hắn thấy xung quanh thằng Nguyên là một nhóm người xếp hàng chờ được xem bói. Tâm trố liền nảy ra một sáng kiến " mình cũng thử xem bói xem sao, phải làm hoàng tráng hơn thằng nhóc kia mới được".
Tâm trố nghĩ là làm, hắn về chuẩn bị một tấm biển rồi lấy phấn viết trên tấm biển dòng chữ:
" Thầy Tâm xem tử vi tướng số"
Sau đó Tâm trố đi ra những nơi đông người rồi dựng tấm biển và ngồi xuống bên cạnh. Hắn còn mặc quần áo thầy đồ để bắt mắt người qua đường. Chỉ sau hai ngày Tâm trố đã có khách hàng đầu tiên, quả nhiên có sự quảng cáo nó vẫn khác. Hôm ấy không phải ai xa lạ, mà chính là cái bà lần trước lừa lấy tiền của thằng Nguyên đến xem bói, thời gian gần đây chồng bà ta chơi bời vô độ, làm tiêu hao tài sản của gia đình rất nhiều, vì thế bà ta nghi ngờ do vong quấy nhiễu. Nhưng bà ta chẳng còn dám vác mặt đến gặp thằng Nguyên nữa, nay gặp được Tâm trố chẳng khác nào "chết đuối vớ được cọc". Bà ta mở lời:
Tâm trố nheo mắt nhìn, rồi hắng giọng:
Bà ta thấy Tâm trố cầm cái gậy đập nhẹ vào cái hộp rỗng, bà ta hiểu ý vội vàng rút tờ giấy bạc ra đặt vào trong cái hộp rồi nói:
Tâm trố mừng húm vì lần đầu tiên kiếm được tiền. Hắn tập trung tinh thần để chuẩn bị thực hiện ý đồ tiếp theo, hắn nói:
Bà kia nghe thấy Tâm trố nói vậy thì mừng mừng tủi tủi:
Tâm trố nín cười rồi phán:
Tâm trố nói vậy mà bà ta cũng không hề nghĩ ngợi gì, cứ tuôn một tràng dài kể ra những chuyện xảy ra gần đây cho "thầy" Tâm. Cũng có lẽ là bà ta đang thiếu người để giãi bày nỗi lòng trút bầu tâm sự, nay gặp Tâm trố thì nói hết lỗi lòng. Tâm trố lắng nghe bà ta nói, hắn tập trung vào những tình tiết lạ kỳ khác biệt để sau này sẽ dựa vào đó mà đe nẹt gia đình nhà này. Sau một hồi nghe xong Tâm trố phán:
Bà kia nghe xong tâm trạng vô cùng lo lắng, bà ta liên mồm nhờ cậy "thầy" Tâm. Tâm trố khi ấy bắt đầu thực hiện mưu đồ kiếm tiền của hắn:
Thấy "thầy" Tâm hờ hững, bà ta vội vàng nói:
Tâm trố tỏ ra khó xử:
Bà kia thấy thế vội vàng rút túi vải đựng tiền ra rồi nói:
Tâm trố thấy tiền thì mắt sáng như sao, hắn tự nhủ phải kiềm chế bản thân, hắn gật gù đồng thuận:
Người phụ nữ ấy cảm ơn Tâm trố rối rít, sau khi đặt một số tiền cho "thầy" Tâm sắm sửa đồ lễ thì bà ta vội vàng ra về. Tâm trố khi ấy mới hí hửng đếm tiền và cất luôn vào túi rồi tự cười
"Ui ra, kiếm tiền cũng không khó lắm haha".
#Ngôi_Làng_Linh_Thiêng
Facebook tác giả:
https://www.facebook.com/vanba.nguyen.5074
Cách chỗ ngồi của Tâm trố không xa là nơi thằng Nguyên ngồi, nó ban đầu bận xem tử vi cho một số người nên không để ý gì. Đến khi không còn ai nữa nó mới bất chợt nhìn thấy người phụ nữ đã lừa đảo nó, và trông thấy toàn bộ hành động của bà ta cùng Tâm trố. Thằng Nguyên lắc đầu tự nhủ " Quả báo", "vỏ quýt dày có móng tay nhọn"...
Vài ngày sau thằng Nguyên không còn ra chợ ngồi nữa, nó không muốn bị đánh đồng một bọn với Tâm trố. Thằng Nguyên chỉ đi đình chùa hoặc những nơi thờ tự tâm linh để ngồi xem tử vi cho mọi người. Vẫn là xem miễn phí, và nó cũng không nhận lời cúng lễ cho bất kỳ ai. Nó muốn thực sự trưởng thành trước khi làm những việc lớn lao.
Buổi sáng một ngày đẹp trời, Tâm trố ra chỗ ngồi quen thuộc để chờ người phụ nữ nọ đến đón về nhà làm lễ. Tâm trố cũng mua sắm một số thứ cần thiết cho việc kiếm tiền của hắn. Trong lúc ngồi chờ hắn nhìn xung quanh, không thấy bóng dáng thằng Nguyên đâu hắn liền cười thầm:
" Haha thằng nhóc kia biết không thể cạnh tranh được với mình lên rút lui rồi".
" Ai đời đi xem bói miễn phí bao giờ, người đâu mà ngu, chắc nó chán nản về nhà làm thợ xây rồi".
Một lúc sau người phụ nữ hôm nọ cũng ra chỗ ngồi của "thầy" Tâm để mời Tâm trố về nhà làm lễ giúp gia đình bà ta. Tâm trố theo người phụ nữ về nhà, vừa bước vào cửa Tâm trố đã thầm nghĩ "Ái chà! Nhà ngói khang trang thế này chắc là có của ăn của để rồi". Lúc này ông chồng cũng ở nhà, ông ta đưa ánh mắt soi mói về phía Tâm trố, miệng thì tươi cười nói:
Tâm trố biết rằng người đàn ông này không phải là dạng khù khờ dễ qua mặt. Vì thế hắn tỏ ra nghiêm trang đạo mạo nói:
Ông chủ nhà miệng tươi cười dạ vâng, nhưng ông ta luôn theo sát từng cử chỉ của "thầy" Tâm. Tâm trố biết điều ấy, hắn tỏ ra rất tập trung tinh thần rồi sắp xếp bàn lễ. Giữa bàn tế lễ là một con gà trống, hai bên là một đĩa gạo muối và một đĩa lớn đựng trứng gà gồm mười quả trứng gà sống, và nhiều thứ khác nữa... Những thứ ấy là do Tâm trố dặn bà chủ nhà mua, hắn chỉ mua một bộ chuông mõ để tiện việc làm lễ của hắn.
Sau khi sắp xếp xong xuôi thì Tâm trố bắt đầu lẩm bẩm tụng kinh gõ mõ. Sau nửa giờ, hắn ngừng tụng kinh và nói với ông bà chủ nhà:
Ông bà chủ nhà dạ vâng rồi làm theo lời "thầy" Tâm, nhưng dù họ cố gắng thế nào đi nữa những quả trứng vẫn không thể dựng đứng lên được. Hai vợ chồng vui mừng vì trong nhà họ không hề có một vong nào cả, tuy nhiên niềm vui ngắn chẳng tày gang, Tâm trố cau mày lại nói:
Tâm trố cầm lấy từng quả trứng một rồi nắm vào và niệm chú, hắn vừa niệm vừa vung tay rất mạnh. Cứ như vậy có đến 4 trên 10 quả trứng được Tâm trố dựng đứng trên đĩa. Ông bà chủ nhà kinh hãi nhìn, khi ấy họ phục Tâm trố sát đất, mọi nghi ngờ đều tan biến hết.
Lúc này Tâm trố mới tự tin nói:
Lúc này vợ chồng chủ nhà hốt hoảng, trước có một vong còn khó đối phó, giờ đến 4 vong thì họ biết làm thế nào. Tuy nhiên với sự cáo già của mình, ông chủ nhà vẫn thăm dò:
Tâm trố nghĩ thầm "Định thử ta chắc" hắn nói:
Trong trạng thái tinh thần của ông bà chủ nhà khi ấy, họ đâu thể bình tĩnh suy nghĩ trước sau được. Họ nghe vậy là đã lo lắng sợ hãi rồi, vì vong ông cụ già trước đây họ đã rất khó khăn mới đuổi đi được, giờ có lẽ vong ấy lại quay về và còn dẫn thêm ba vong khác nữa. Tâm trố nhìn kỹ nét mặt của vợ chồng chủ nhà, hắn biết đã đi đúng hướng, hắn xoáy sâu vào vong già:
Ông bà chủ nhà rối rít nói:
Tâm trố lúc này mới đưa ra yêu sách:
Lúc này ông bà chủ nhà vội vàng rút một tập tiền nhiêu mệnh giá ra rồi đặt vào bàn tế lễ. Tâm trố mắt sáng rực nhìn vào số tiền mà thèm thuồng. Tất cả đều đúng với những gì hắn đã dày công suy tính, Tâm trố tiếp tục bài khấn tế của mình.
Sau một hồi ngồi nghe "thầy" Tâm khấn vái, vợ chồng chủ nhà cũng cảm thấy mỏi và uể oải. Lúc này Tâm trố mới bảo họ đi lấy một cái chậu nhôm và ít dầu hoả, rồi hắn châm lửa để cho dầu hoả trong chậu cháy và nói:
Hai vợ chồng ông bà chủ nhà làm theo lời "thầy" Tâm, trong lúc họ vái lạy thì với khả năng trộm cắp chuyên nghiệp của mình, Tâm trố vơ hết số tiền thật cất đi, chỉ để lại một vài tờ mệnh giá thấp. Sau đó hắn cầm cả tiền vàng âm phủ, lẫn tờ tiền thật còn lại chỉ chờ vợ chồng nhà kia ngẩng mặt lên là Tâm trố ném luôn vào chậu lửa, không quên ném những tờ tiền thật sau cùng.
Ông bà chủ nhà nhìn thấy tiền cháy mà tiếc ngẩn người, nhưng trong thời điểm ấy thì đâu làm gì được. Họ vừa mệt mỏi, lại vừa quay cuồng vì 49 lần vái lạy, đầu óc làm sao đủ tỉnh táo để nhận ra những sự việc bất thường xảy ra.
Xong xuôi Tâm trố nhanh chóng rút lui. Hắn không dại gì ở lại uống rượu với chủ nhà để đề phòng sự việc bại lộ. Trước khi về hắn được ông chủ nhà biếu lôc, Tâm trố nói:
Sau đó "thầy" Tâm còn được nửa con gà và cả xôi rượu. Vì "thầy" không ở lại uống rượu với gia đình, còn không lấy tiền công cúng lễ.
Về đến nhà Tâm trố hí hửng đếm tiền, hắn mừng rỡ tự nhủ "số tiền thu được cũng không tệ", "xem ra việc kiếm tiền kiểu này cũng không quá khó haha". Tâm trố thắng lợi vụ đầu tiên liền suy tính những phi vụ tiếp theo. Nhưng hắn luôn có một nguyên tắc "Không bao giờ làm lễ trừ ma cho nhà ai hai lần". Không phải vì hắn tốt bụng, mà vì hắn cẩn thận, Tâm trố có hai lý do. Thứ nhất hắn không thể lặp lại quy trình lừa đảo tại một nhà, như vậy rất dễ bị phát hiện. Thứ hai nếu thiên hạ thấy hắn lễ tới lần thứ hai, chứng tỏ lần đầu hắn thất bại, như thế ai còn tin hắn là "thầy" cao tay nữa.
Tâm trố rất cẩn thận, hắn bảo chủ nhà chuẩn bị mười quả trứng gà vì hắn lo sợ rủi ro. Tuy ở nhà đã thực hành rất nhiều, nhưng không thể 10 quả trứng dựng được cả mười. Hắn tin chắc 10 quả ít nhất cũng phải có 1 vài quả dựng lên được. Thực ra Tâm trố đã lắc quả trứng rất mạnh để lòng đỏ trứng bị long ra khỏi lòng trắng, khi ấy với trọng lượng nặng hơn của lòng đỏ, trứng sẽ dựng đứng trên mặt phẳng bất kỳ. Tuy nhiên vì không thuần thục lên ít nhiều sẽ có sai sót nên Tâm trố chỉ dựng được 4 quả trứng gà. Sau đó sợ lộ nên hắn phải tìm lý do mang trứng về nhà, đó là mánh khóe lừa đảo của Tâm trố.
Với phi vụ đầu tiên thành công, Tâm trố càng dày công chuẩn bị để thực hiện những phi vụ tiếp theo....
Còn tiếp...