Ông Đây Muốn Hôn Chết Em

Chương 71

Sau khi vào tháng 10, thời tiết dần mát mẻ

hơn nhiều.

Không khí học tập trong lớp không như Vưu Thị Họa tưởng

tượng, không phải cảm giác áp

lực khẩn trương khiến người ta không thở nổi mà bầu không khí vô cùng nhẹ nhàng

sinh động.

Chắc là do ưu thế của những người thông minh.

Buổi chiều thứ,

sau tiết toán là tiết thể dục, tiết học duy nhất mà bọn họ có thể thoải

mái chơi đùa, chưa tan học nhưng

học sinh lớp chọn của bọn họ đã

không chịu nổi tâm tình kích động muốn lao ra ngoài.

Chuông tan học

vừa vang lên, thầy giáo dạy toán nhìn mấy chục đôi mắt sáng lấp lánh vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười thở dài, cũng không

dạy thêm phút nào nữa, thu

dọn giáo trình ra khỏi phòng học.

“Yayyy~”

Chân trước

thầy giáo vừa ra khỏi cửa, học sinh trong

lớp lập tức hân hoan nhảy nhót đi về phía sân thể dục.

Bầu trời xanh

trong chỉ có vài đám mây trắng mỏng, gió nhè nhẹ thổi thoáng qua, không biết hương hoa nào thổi qua bốn phía thơm ngát, thời tiết

cũng không khô nóng như mấy người trước nữa, rất đẹp.

Thầy giáo thể dục cho bọn họ chạy hai vòng rồi giải tán, mặc bọn họ muốn chơi gì thì chơi.

Các nam sinh lập tức phấn khởi chạy tới sân

bóng rổ.

Dung Giai vốn dĩ lo lắng cho bà dì của Vưu Thị Hoạ còn chưa hết, muốn cô nghỉ ngơi trong lớp, nhưng sau khi

nhìn thấy thiếu niên an tĩnh ngồi trong lớp làm bài tập kia lập tức thay đổi

chủ ý.

Vẫn là đặt người dưới mí mắt mình mới có thể

yên tâm được.

Mười mấy thiếu niên tinh thần phấn chấn cậu tới tôi đi chạy trên sân bóng rổ, mồ hôi trên trán như phát sáng.

Vưu Thị Hoạ ngoan ngoãn

ngồi dưới tán cây nhìn thiếu niên loá mắt nhất

trong đám người, khoé môi nở nụ cười ngọt ngào.

Đây là lần đầu tiên cô xem Dung Giai chơi bóng rổ, mỗi lần anh nhảy

lên, áo sơ mi trắng lại kéo lên cao hơn một chút, lộ ra vòng eo thon gầy, đường

nhân ngư và cơ bụng lúc ẩn lúc hiện.

Vưu Thị Hoạ không hiểu bóng rổ nhưng cô cũng

có thể nhìn ra Dung Giai đang chơi ở vị trí cao nhất trên sân, tư thế ném bóng vô cùng đẹp mắt, thỉnh

thoảng còn không quên quay đầu liếc cô một cái rồi cười đắc ý.

Vưu Thị Họa cúi đầu liếm môi, đột nhiên cảm thấy

khát.

Chuông tan học vang lên, Dung Giai không ham chiến cũng không màng

mấy nam sinh cùng đội kêu gào lập tức bỏ bóng chạy tới bên cô.

Thấy anh, Vưu

Thị Hoạ cười đứng dậy lấy khăn ướt trong túi ra muốn lau mồ hôi cho anh, kết quả Dung Giai lập tức né tránh,

hai tay giữ chặt eo cô,

khiến cô không thể lui về sau được nữa, trán cọ lên cổ cô, mồ hôi trên người

cũng cọ hết sang Vưu Thị Hoạ.

Vưu Thị Họa dại ra

vài giây, trơ mắt nhìn nam sinh cao 1m87 cọ tới cọ lui đầu tóc ướt nhẹp lên

người mình, còn giữ chặt eo không cho cô động, chóp

mũi tràn ngập hương

vị bột giặt tươi mát và mồ hôi trộn lẫn, trở thành mùi hương duy nhất chỉ thuộc về anh.

“Anh tránh ra cho em!” Vưu Thị Hoạ nhéo lỗ tai anh, giọng

nói hung dữ, “Đêm nay giặt quần áo cho em, biết

chưa?!”

Dung Giai nở nụ cười xán lạn, “Không thành

vấn đề, anh còn có thể thuận tiện tắm cho em.”

Hừ! Lưu manh!

Sau khi tan học, học sinh trong lớp phải trả lại dụng cụ học thể dục cho

phòng thiết bị, mà hai người chính là người phụ trách việc này.

Dung Giai và Vưu Thị Hoạ ôm bóng rổ về phòng

thiết bị, lúc này không

có lớp nào học thể dục, phòng thiết bị không một bóng người.

Vưu Thị Hoạ cong lưng ném bóng rổ vào trong

sọt, lại dọn dẹp một chút,

không chú ý tới ánh mắt của thiếu niên phía sau càng trở nên nóng rực.

Cô bất giác cong eo thu thập thiết bị? Không nghĩ tới động tác của cô khiến váy đồng phục bị kéo lên trên, lộ

ra bắp chân trắng nõn mềm mịn như tơ khiến miệng lưỡi người phía sau khô nóng.

Bờ mông mượt mà theo động tác của cô giống

như đang mê hoặc anh, quyến rũ anh tiến tới xoa bóp, hoặc

là, quá mức hơn một chút…

Vén váy cô lên, tách mông nhỏ trắng mềm ra, cứ tư thế này, từ phía sau,

hung hăng đâm vào…

Cô nhất định sẽ hoảng

sợ, kinh hoàng

thất thố, tiểu

huy*t vốn đã khăng

khít nhất định sẽ ngậm lấy côn th*t anh càng chặt…

A, mẹ nó, không thể nghĩ nữa…

Hai mắt Dung Giai càng thêm thâm trầm lại đỏ lên, nơi giữa hai chân không

biết đã đứng dậy từ lúc nào.

“Xong rồi!” Vưu Thị Hoạ dọn dẹp xong xuôi,

vui vẻ phủi bụi trên tay ngồi dậy, xoay người nhìn anh, “Dung

Giai, chúng ta đi… a…”

Thiếu niên bước

về phía trước ôm lấy vòng eo tinh tế của cô, xoay người một cái đè cô lên vách tường

cúi đầu dùng sức chặn đôi môi đỏ của cô lại.

Anh hôn vừa dùng

sức lại vừa tàn nhẫn, giống như sói đói đã lâu nay được ăn một miếng thịt,

lại giống như đang phát tiết gì đó, Vưu Thị Hoạ cảm giác môi mình bị anh hôn đến tê rần…

Chờ tới lúc nơi nóng rực kia cọ cọ vào bụng cô, Vưu Thị Hoạ mới phản ứng lại, anh động dục rồi!

Như không hài

lòng với sự thất thần của cô, Dung Giai lập tức vươn lưỡi xâm nhập vào trong

khoang miệng ngọt ngào của cô càn quét, không

buông tha bất cứ mật dịch nào, ép buộc cô chú ý tới mình.

Bàn tay to cũng không

nhàn rỗi, đầu tiên kéo áo sơ mi của cô ra, sau đó bàn

tay thăm dò vào phía bên trong vạt áo, du di trên từng tấc da thịt láng mịn.

Động tác sắc khí khiến

cả người Vưu Thị Hoạ đỏ bừng,

lòng bàn tay nóng

bỏng của anh như có ma lực, đi đến đâu cũng dấy lên từng ngọn lửa nhỏ, thiêu

đốt hoàn toàn lý trí của cô, chỉ muốn cùng anh trầm luân.

Trước ngực đột nhiên bị thả lỏng,

hai vua được tự do run rẩy nảy lên, giây

tiếp theo đã bị bàn tay lớn dùng sức nắm lấy.

Vưu Thị Họa đột nhiên

ý thức được một vấn đề, khi mới ở bên nhau anh

còn không biết cởi áo lót của cô ra bằng cách nào, bây giờ lại thuần thục dùng một tay cởi bỏ…

Không đợi cô nghĩ kĩ, trước ngực đã truyền

tới từng đợt khoái cảm khiến

thần trí mơ hồ, miệng nhỏ bị hôn chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ ngọt nào.

“Ưm… a…” Thần sắc Vưu Thị Hoạ mê ly, đi học cái gì cũng bị cô vứt lên tận chín tầng mây, bây giờ cô chỉ muốn

ôm chặt thiếu niên tuấn mỹ trước mặt, cùng anh trầm luân.

“Ha…” Dung Giai gian nan rời tay khỏi da thịt Vưu Thị Hoạ, tiếng thở dốc

ngày càng thô nặng, anh hung hăng cởi bỏ quần đồng phục và quần lót phía

trong, côn th*t to lớn lập tức nhảy ra, ở mã mắt còn trào ra một chút dịch.

Dung Giai cắn

răng ức chế dục vọng mãnh liệt, cúi đầu hôn lên mặt Vưu Thị Hoạ, đôi môi anh đào của cô, cổ, xương

quai xanh, nơi mềm mại trước

ngực…

Bàn tay to đặt trên côn th*t

mà di chuyển, lực đạo cực lớn như hận không

thể lột da…

Vưu Thị Họa chậm rãi mở hai mắt mông lung, nhìn thiếu niên đang điên

cuồng khắc chế hôn lên từng tấc da thịt bên ngoài

của mình, khoé mắt đỏ rực lại không muốn làm tổn thương tới

cô…

Cô nhẹ nhàng cắn môi, cả người đứng thẳng đưa tay đẩy thiếu niên sắp bị dục vọng bức đến phát điên, nhìn hai

mắt kinh ngạc của anh rồi cười một

tiếng.

Chuyện anh nguyện ý làm vì cô, cô cũng

nguyện ý học vì anh.

Cô không

màng sàn nhà phủ kín tro bụi, quỳ xuống,

há miệng ngậm lấy dục vọng dâng trào của anh.

“A!” Dung Giai đột nhiên không kịp phòng bị bị cô ngậm lấy, sung sướng

đến tê dại cả da đầu, cúi đầu thấy cô gái mình yêu đang dùng miệng nhỏ đáng yêu

cố gắng ngậm lấy côn th*t quá mức thô dài của mình, chịu kích thích cả về tâm

lý lẫn sinh lý khiến anh suýt chút nữa bắn ra.

“Bảo bối… Em đang làm gì… mau nhổ ra…” Anh gian nan duy trì một tia

thanh tỉnh cuối cùng của mình, giọng nói khàn đặc.

Miệng nhỏ của Vưu Thị Hoạ đã bị côn th*t

lấp đầy, nói không nên lời chỉ có

thể lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý, tiếp tục liếm anh.

Côn th*t thiếu niên vô cùng sạch sẽ, cũng không có bất cứ mùi lạ nào,

chỉ khi đầu lưỡi liếm tới mã mắt mới cảm giác được một chút vị tanh,

tóm lại có thể tiếp thu được.

Cô vươn bàn tay

nhỏ nắm lấy phần mình không ngậm vào hết được, đầu lưỡi trúc trắc liếm loạn, tay nhỏ nhẹ nhàng vuốt ve muốn làm anh thoải mái.

Nhưng mà, côn th*t trong miệng cô còn không

ngừng to lên, căng đến mức khoé môi cô sắp bị xé rách,

Vưu Thị Hoạ ấm ức giương mắt nhìn thiếu

niên đang híp mắt hưởng thụ, cố gắng biểu đạt cảm thụ ăn không vô của

mình.

Chút ý chí chiến đấu cuối cùng của thiếu

niên bị một cái liếc mắt này của cô làm cho bay mất, anh đè lấy đầu cô,

hông đẩy mạnh, côn th*t đã lớn tới cực điểm điên cuồng ra vào miệng nhỏ ướt át

của thiếu nữ, khoái cảm mãnh liệt thổi bay đại não của anh, anh không nhịn được

lại đưa đẩy eo, làm côn th*t vốn đã hung hăng ngang người lại càng thêm tàn sát

bừa bãi miệng nhỏ của cô.

Vưu Thị Hoạ bị anh đột nhiên va chạm mà kích thích

đến hai mắt đỏ lên, chỉ là tay anh quá lớn cô không

tránh nổi, chỉ có thể duỗi đầu lưỡi đáng thương lấy lòng thứ đang tiến công

trong miệng mình.

Quá sung sướng.

Dung Giai ngẩng đầu híp mắt, mồ hôi không ngừng

chảy từ trên trán xuống hầu kết gợi cảm, sau đó thấm vào

trong áo sơ mi trắng đã sớm ướt đẫm của anh.

Cô không có kinh

nghiệm, cũng không thu hồi hàm răng của mình, thỉnh thoảng không

cẩn thận sẽ cắn phải côn

th*t của anh, cảm giác vừa đau vừa

sung sướng khiến anh như muốn phát điên…

Dung Giai ở trong miệng nhỏ ướt át nóng hổi

của cô không được bao lâu, càng miễn bàn tới việc đầu lưỡi cô thỉnh

thoảng còn chọc tới điểm mẫn cảm nhất của côn th*t, Dung Giai gào lên

một tiếng, lập tức bắn ra.

Tuy rằng anh đã kịp thời rút côn

tht ra khỏi miệng cô, nhưng phần lớn tinh dch vẫn bắn lên mặt thiếu nữ, còn

có một chút ở trong miệng cô.

Đã lâu rồi anh không làm, tinh

d*ch bắn ra rất nhiều,

còn vương lên cả mi mắt cô, theo chóp mũi chảy xuống cằm,

từng giọt từng giọt.

Hình ảnh d*m mĩ không nói nên lời.

Ông Đây Muốn Hôn Chết Em
Phím tắt
A,: Chương trước
D,: Chương sau