Phá Diệt Viện, thư viện.
Một nữ tử đang cặm cụi ngồi đọc tài liệu, từng quyển sổ nhỏ nhanh chóng được nàng lướt qua, xếp lại gọn gàng một bên. Nàng có mái tóc dài màu bạc rất đặc biệt. Khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, mắt phượng mày ngài, cánh mũi cao, thẳng, làn da trắng hồng đầy sức sống. Trên bàn nàng có một miếng gỗ nhỏ khắc vài chữ đơn giản: Giáo Sư Bạch Lan Chi.
Cô gái ngẩng đầu lên, lười biếng ngáp dài:
Ông lão tiến tới, cầm lấy từng quyển sách nhỏ đọc lướt qua, mắt ánh lên vẻ kinh ngạc:
Lan Chi lấy ra một quyển sách được đánh dấu đỏ, đưa cho lão giả:
Gia gia, gia gia thân là Viện Phó Phá Diệt Viện, ngài lẽ ra cũng phải tin tưởng Bảo Chủ Càn Khôn Bảo chứ? Ngài xem, đây là truyền nhân lần này của Càn Khôn Bảo.
Y Lị Na? Tiểu cô nương này không phải con cháu trực hệ sao? - Ông ngạc nhiên hỏi.
Nàng lắc đầu, đáp:
Lão giả sắc mặt nghiêm trọng, lật xem từng chi tiết về Y Lị Na, tiếp tục hỏi:
Lan Chi tiếp tục rút ra một quyển sổ màu đỏ khác, giới thiệu:
Truyền nhân của Thừa Thiên Tháp, Diệp Phong. Năm nay mười ba tuổi, tu vi Tam Trọng Thiên Sơ Giai. Tiểu tử này được mọi người gọi là Dã Man Nhân. Năm 9 tuổi, trước khi đột phá Nhất Trọng Thiên, hắn đã dùng tay không xé đôi một đầu Hắc Hổ tu vi Tam Trọng Thiên. Sau lần đó Thừa Thiên Tháp ném hắn vào lãnh địa Yêu Tộc cho tự sinh tự diệt. Mặc dù chỉ là ngoài rìa nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm. Bốn năm sau hắn trở lại, tu vi tăng mạnh lên Tam Trọng Thiên Sơ Giai, được cử đi tham gia Kỳ Tuyển Chọn.
Người tiếp theo. - Nàng lại lấy thêm ra hai quyển sổ đánh dấu đỏ. - Lần này là hai người, một đôi song bào thai tỷ muội, Âm Dương Song Tinh của Âm Dương Bảo. Tỷ tỷ tên là Lam Nguyệt, muội muội tên là Lam Linh, năm nay mười hai tuổi, cùng có thực lực Tam Trọng Thiên Sơ Giai. Đôi tỷ muội này rất kín tiếng, hầu như không có thông tin gì. Cho đến năm các nàng mười một tuổi, mới chỉ là Nhị Trọng Thiên Trung Giai, có một trọng phạm trong ngục Âm Dương Bảo trốn thoát trong một lần bạo động. Hắn tên là Giản Phu. Giản Phu thiện dùng một đôi song kiếm, chuyên cướp của giết người, có tu vi Ngũ Trọng Thiên Sơ Giai. Lam Nguyệt và Lam Linh bằng một cách nào đó đã mang đầu hắn về trình diện. Từ đó hai nàng được gọi là Âm Dương Song Tinh.
Lan Chi tiếp tục lấy ra một quyển sổ đỏ khác:
Viện trưởng kinh nghi bất định, nói:
Không thể nào, thiếu niên chỉ có thực lực Nhị Trọng Thiên có thể tiêu diệt được Thập Tam Quỷ và Ngũ Lão Tinh?
Lúc đầu con cũng không tin, nhưng con vừa nhận được thông tin từ Trần Gia. Mệnh Hồn Chung đã vang, toàn bộ Thái Thượng Trưởng Lão xuất quan. Trong Thập Tam Quỷ và Ngũ Lão Tinh chỉ có Ngũ Trưởng Lão trọng thương trở về được, nghe nói là có dính líu đến Nguyễn Gia.
Lão giả trầm ngâm, nói:
Bạch Lan Chi lấy ra một chồng sổ, dọa cho lão giả nhảy dựng:
Gia gia, còn nhiêu đây. Hàn Lực của Hàn Phong Sơn Trang. Kim Linh của Kim Hoa Sơn Trang, Liệt Thần của Liệt Diễm Sơn Trang, Mộc San của Mộc Miên Sơn Trang. Lý Hạo của Lý Gia. Âu Cơ Nhi của Âu Gia…
Dừng dừng. - Ông lão cười khổ - Con chỉ cần nói cho ta biết các nhân vật con thấy cần quan tâm trọng điểm là được.
Bạch Lan Chi lưỡng lự một chút, lấy ra một quyển sổ nhỏ màu vàng:
Lão giả sắc mặt nghiêm trọng, đi đi lại lại, nói:
“Năm trăm năm sau, khi đứa con của Hắc Ám lộ ra ánh sáng, khi ánh nắng chiều nhuộm đỏ Nhân Tộc, khi Mặt Trời Mặt Trăng lụn tắt. Đại Lục đại loạn, Tiên Tộc giáng thế, Thần Tộc hạ phàm, Nhân Tộc, Yêu Tộc, Ma Tộc diệt vong.” Chẳng lẽ lời tiên tri của lão Bảo Chủ là thật?
Gia gia, gia gia lo xa quá rồi. cứ coi như là Lạc Phi là đứa con của Hắc Ám đã lộ diện đi, vậy ánh nắng chiều nhuộm đỏ Nhân Tộc là cái gì? Mặt Trời, Mặt Trăng là thứ chúng ta chỉ có nhìn chứ không thể chạm, làm sao mà lụn tắt? Thêm nữa, Thần Tộc, Tiên Tộc đã tuyệt tích hàng ngàn năm. - Bạch Lan Chi lười biếng ngáp dài.
Lão giả vẫn có vẻ bồn chồn bất an, ông nói:
Lan Chi trợn mắt: