Cả người Chu Văn đều choáng váng, không biết rốt cuộc đây là tình huống gì.
Cả đời hắn chưa có người nào thổ lộ tình cảm qua, càng không bị Dị thứ nguyên sinh vật thổ lộ qua, huống chi đây còn là một Thiên Tai cấp Dị thứ nguyên sinh vật.
Mặc dù nữ nhân thoạt nhìn xác thực rất xinh đẹp, có loại mỵ lực quỷ mị mà nhân loại không có, nhưng Chu Văn là một nhân loại truyền thống, yêu đương vượt qua chủng tộc, hắn vẫn không cách nào tiếp thu.
Chu Văn cẩn thận từng li từng tí nói ra, không dám cự tuyệt quá trực tiếp, sợ chọc giận vị Thiên Tai cấp nữ tử này.
Vạn nhất nàng thẹn quá hóa giận, bùng phát hoàn toàn lực lượng Thiên Tai cấp, coi như Chu Văn có thể thuấn di chạy trốn, cả khu vực lớn như vậy chỉ sợ cũng bị Thiên Tai lực lượng ảnh hưởng đến.
Nữ nhân kia lại dứt khoát hơn Chu Văn nhiều, trực tiếp định rút đao trong ngực ra, trường đao như Nguyệt quang chói lói trực chỉ Chu Văn, tựa hồ Chu Văn chỉ cần nói một chữ "Không", nàng liền chặt đầu của Chu Văn xuống.
Chu Văn không thích bị người khác uy hiếp, thế là lập tức lần nữa thuấn di, cùng lắm thì sử dụng Thâu Thiên Hoán Nhật quyết bỏ chạy tới những tinh cầu khác, chờ nữ nhân này rời khỏi Địa Cầu về sau, hắn sẽ trở lại.
Trước kia Chu Văn không tấn thăng Thần thoại, thế chất vẫn chưa đủ sinh tồn tron vũ trụ, hiện tại hắn đã tấn thăng Thần thoại, chỉ cần không gặp phải năng lượng bùng nổ và phóng xạ kinh khủng, việc sinh tồn không phải vấn đề.
Sau khi thuấn di đi ra, sắc mặt Chu Văn đột biến, hắn phát hiện vị trí hắn thuấn di đi ra vẫn trước mặt nữ nhân kia, không hề thuấn di đến vị trí hắn muốn đến.
Dưới mặt nạ thằng hệ gia trì, Chu Văn thấy không gian bốn phía biến vô cùng quái dị, biển trời hợp thành nhất tuyến, vị trí mặt trăng giao nhau sinh ra vặn vẹo, đem khu vực phụ cận biến thành một Không gian độc lập.
Không gian này đầu cuối tương liên, hoàn toàn đoạn tuyệt với bên ngoài, Chu Văn vô luận dùng Không gian thuấn di thế nào cũng không thể thoát ra khỏi Không gian này.
Chu Văn thế mới biết, Thiên Tai nữ nhân này, chỉ sợ khủng bố xa xa với tưởng tượng của hắn.
Nữ nhân kia vẫn dùng đao chỉ Chu Văn, mặt không thay đổi hỏi.
Chu Văn cảm thấy không nên hành động dại dột, tốt nhất thương lượng vẫn hơn.
Nữ nhân kia vẫn không trả lời vấn đề của Chu Văn, vẫn dùng đao chỉ hắn, con mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm hắn, rõ ràng nàng chỉ muốn muốn một đáp án, cũng không muốn trả lời vấn đề.
Chu Văn thấy nữ nhân không trực tiếp động thủ, lại nói tiếp:
Nữ nhân cuối cùng mở miệng nói chuyện:
Mặc dù nữ nhân không nói nàng có phải tân nương kia hay không, có điều cũng xem như thừa nhận, thần thoại truyền thuyết kia xác thực tồn tại, khẳng định ba huynh đệ kia chết liên quan đến nàng.
Chu Văn lại hỏi.
Nữ nhân trả lời rất khẳng định.
Chu Văn truy vấn.
Nữ nhân này rõ ràng không muốn trả lời vấn đề này, lần nữa bức bách Chu Văn cho ra đáp án.
Chu Văn muốn kéo dài thời gian, thử xem có thể thoát thân hay không?
Nữ nhân kia rõ ràng biết một ít quy củ nhân loại, nhưng quy củ nàng biết hết sức cổ, lỗi thời.
Chu Văn một bên nói một bên nếm thử, muốn lợi dụng Thâu Thiên Hoán Nhật quyết chạy đi, kết quả lại không có tác dụng gì, tinh tú trong Tiểu Vũ Trụ đều ảm đạm, bên trong Không gian quỷ dị này, rõ ràng không cách nảo sử dụng tinh tế truyền tống.
Nữ nhân nhíu mày hỏi.
Chu Văn cố gắng kéo dài thời gian nói.
Nữ nhân tựa hồ nghe đã hiểu Chu Văn, thanh đao thu hồi vào bên trong vỏ đao.
Trong lòng Chu Văn âm thầm thở dài một hơi, cho rằng mình cuối cùng đã thuyết phục được nữ nhân kia, tiếp theo chỉ cần kiếm cớ, nói không chừng thoát khỏi nàng.
Nhưng ai biết nữ nhân thu hồi đao về sau, lại mà vừa đi về phía Chu Văn một bên cởi áo nới dây lưng.
Chu Văn quá sợ hãi.
Nữ nhân một bên nói một bên tiếp tục hướng về phía Chu Văn.
Chu Văn một bên lui lại một bên kêu dừng.
Nữ nhân dừng lại nhìn Chu Văn hỏi.
Chu Văn suy nghĩ một chút, cũng nói không nên lời thế nào về sau, đành phải đem lời có thể nghĩ, thuận miệng nói:
Chính là hai người cẩn hiểu rõ về nhau, sau đó thử xem tính cách có hợp hay không, tư tưởng có hợp hay không….
Nhân loại vẫn dối trá trước sau như một.
Nữ nhân nhíu mày nói một câu, dừng một chút lại tiếp tục nói:
Chu Văn hơi giật mình nhìn nữ nhân kia, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Hiểu rõ, hiểu rõ cái shit nha, Chu Văn căn bản không muốn yêu đương với một Dị thứ nguyên sinh vật.
Đừng nói Dị thứ nguyên sinh vật, coi như một nữ nhân đứng sờ sờ trước mặt Chu Văn, hắn cũng không biết làm sao yêu đương, huống chi đối phương còn là một Thiên Tai cấp sinh vật vô cùng khủng bố.
Chu Văn nhớ tới trước kia Lý Huyền đã từng nói, nếu như cảm thấy hẹn hò với nữ sinh thực sự nhàm chán, có thể mang nữ sinh đi xem phim, chí ít có thời gian một hai tiếng gì đó, để bản thân mình thư giãn, hoặc ngủ một giấc.
Chu Văn cảm thấy cái này là một ý kiến không tồi, có lẽ hắn có khả năng thừa dịp thời gian này, ngẫm lại xem có biện pháp nào có thể thoát khòi ma chưởng của nữ nhân này.
Nữ nhân kia nhíu mày hỏi.
Chu Văn giải thích đại khái phim là cái gì, nữ nhân kia gật gật đầu nói:
Tốt, vậy đi xem phim đi.
Đi xem phim là một chuyện vô cùng đẹp, nếu đến lúc đó khắp nơi đều là máu, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tâm tình, chúng ta hẳn nên thu liễm lại một chút…
Hiện tại Chu Văn bất đầu hối hận, mang một Thiên Tai Dị thứ nguyên sinh vật đến thành thị nhân loại xem phi, Chu Văn cảm thấy ý tưởng này quá ngu, không biết tế bào thần kinh ngu xuẩn nào, mới nghĩ ra chủ ý ngu xuẩn như vậy.
Nữ nhân bình tĩnh nói.
Chu Văn suy nghĩ một chút hỏi.
Nữ nhân trả lời.