Chu Văn tra xét rất nhiều tư liệu, phát hiện Phối sủng may mắn này xác thực rất hiếm, trên cơ bản chỉ có thể ngộ không thể cầu, đừng nói Thần thoại Phối sủng may mắn, ngay cả Sử thi Truyền kỳ Phối sủng may mắn cũng khó gặp.
Hắn hỏi Cổ Điển một chút tin tức, kết quả không tốt đẹp gì, trước đó trên chợ đen còn hai Phối sủng may mắn, bởi giá trị quá cao, không người nào chịu mua, vừa rồi mấy ngày trước vừa có người mua.
Còn ai mua, Cổ Điển không chịu nói, đó là đạo đức nghề nghiệp của hắn.
Có điều coi như hắn không nói, Chu Văn cũng biết, bởi hai Phối sủng kia đang ở trên người hắn.
Tra xét một vòng, Chu Văn liền biết mình khẳng định không tìm thấy Phối sủng may mắn, Huệ Hải Phong trên cơ bản đều vơ vét Phối sủng may mắn một lần rồi, không nói tốn đại giới to lớn, khả năng cao còn phải vận dụng nhân mạch và vật phẩm đặc thù để tiến hành giao dịch, Chu Văn muốn thu mua Phối sủng may mắn trên thị trường, cơ hồ là chuyện không thể nào.
Chu Văn đột nhiên nghĩ đến Vương Lộc, bản thân Vương Lộc có Mệnh cách may mắn, mà Phối sủng may mắn trên người nàng không ít, không biết nàng có còn trứng Phối sủng may mắn nào chưa ấp không?
Chu Văn gửi một tin nhắn cho Vương Lộc.
Rất nhanh, Vương Lộc phản hồi lại.
Ban đầu Chu Văn giải thích, nhưng tưởng tượng lại, hình như thật sự có chuyện như vậy, mỗi lần hắn chủ động nhắn tin cho Vương Lộc, hầu hết đều có chuyện tìm nàng hỗ trợ.
Nghĩ đến đây, mặc Chu Văn không khỏi đỏ ửng, muốn nhờ Vương Lộc hỗ trợ cũng không nói ra bằng miệng.
Vương Lộc lại gửi tin nhắn tới.
Chu Văn ngượng ngùng trả lời.
Vương Lộc lại hỏi:
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nói nhanh lên một chút!
Ta chỉ muốn hỏi, chỗ ngươi có Phối sủng may mắn không, ta muốn mua mấy con.
Chu Văn nói.
Vương Lộc rất nhanh gửi tin nhắn phản hồi.
Chu Văn chỉ hơi thất vọng, nhưng không cảm thấy Vương Lộc làm như vậy có lỗi gì, ý nghĩa của Phối sủng may mắn đối với Vương Lộc, so với người bình thường cao hơn nhiều.
Người bình thường cầm Phối sủng may mắn, cùng lắm tăng thêm một chút may mắn mà thôi, Vương Lộc lại tăng cường thêm cho Mệnh cách của nàng, hiệu dụng so với người bình thường cao hơn nhiều, có thể nói Phối sủng may mắn không khác gì Phối sủng chuyên môn của Vương Lộc.
Chu Văn cảm giác hắn hơi đần, trước đó không nghĩ đến những thứ này, không nên hỏi Vương Lộc bởi hỏi như vậy ngược lại khiến Vương Lộc khó xử
Chu Văn gửi tin nhắn tới.
Vương Lộc gửi tin nhắn tới.
Trong lòng Chu Văn vui vẻ, vội vàng nói:
Người bình thường mượn Phối sủng, sau khi ấp không cách nào trả, nhưng Chu Văn có được Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, muốn trả lại không phải chuyện khó khăn gì.
Vương Lộc nhắn.
Chu Văn vui mừng quá đỗi, lập tức lên đường chạy tới Vương gia.
Chu Văn nói đi là đi, những sĩ quan do Huệ Hải Phong phái tới, trong lòng không khỏi nghĩ khác.
Bọn hắn đối với việc Chu Văn có thể dẫn bọn hắn lên bảng xếp hạng hay không, ban đầu bọn hắn vẫn lo nghĩ, bởi bọn hắn chẳng qua tin tưởng Huệ Hải Phong, không có nghĩa tin Chu Văn trăm phần trăm.
Ít nhất biểu hiện bây giờ của Chu Văn, xác thực không cách nào khiến người ta yên tâm.
Bọn hắn tới hai ngày, chỉ gặp Chu Văn một lần, sau lần đó không thấy người đâu, cũng không huấn luyện, không phối hợp gì, ngay cả kế hoạch cũng không có, đến lúc đó làm sao trùng kích Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, trong lòng bọn hắn nghi ngờ không thôi, đổi thành người nào khác, trong nội tâm cũng sẽ thấp thỏm lo lắng, dù sao đây cũng là việc lớn, không đơn giản.
Một sĩ quan thấp giọng hỏi Ngụy Dương bên cạnh.
Ngụy Dương chính là sĩ quan có khuôn mặt cứng nhắc kia, lần này hắn chính là đội trưởng phụ trách hành động đặc biệt lần này.
Không đợi Ngụy Dương hồi đáp, sĩ quan kia lại tự mình nói:
Kỳ thực không chỉ mỗi hắn, rất nhiều sĩ quan khác đều băn khoăn như vậy, Chu Văn quả thật có chút danh tiếng, nhưng so với loại tổ chức như Thánh Linh hội hay Thủ Hộ giả liên minh, vẫn chênh lệch nhiều.
Mà lực lượng một người rất khó so sánh với lực lượng của một tập thể.
Bọn hắn thân là quân nhân, chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh, nhưng muốn nói trong nội tâm không thấp thỏm không sợ, đó chỉ là lừa mình dối người.
Ngụy Dương nói mà không có biểu cảm gì:
Thực lực của Chu Văn không hề nghi ngờ gì là đỉnh tiêm nhất lưu trong nhân loại, theo chiến tích quá khứ ta biết, người này tuyệt không đơn giản. Huống chi ngay cả tổng thống Liên bang cũng tôn sùng hắn như vậy, tin tưởng hắn như vậy, điểm này chúng ta không cần lo lắng, chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng, phụ trợ hắn xông lên bảng xếp hạng là đủ.
Chúng ta có thể chuẩn bị cái gì? Tổng thống để cho chúng ta nghe hắn chỉ huy, nhưng chúng ta bây giờ mới gặp hắn đúng một lần.
Sĩ quan kia buồn bực nói.
Ngụy Dương mặt phảng phất không thay đổi, vẫn bình tĩnh nói:
Mặc dù trong nội tâm một đám sĩ quan đều thấp thỏm lo lắng, nhưng nhận ảnh hưởng của Ngụy Dương, cho nên không bị loại cảm xúc thấp thỏm này khuếch tán, ngược lại giảm bớt đi không ít, chỉ là vẫn rất bất mãn đối với hành động của Chu Văn.
Chu Văn đi suốt đêm tới Vương gia, bất đắc dĩ trên đường có rất nhiều Dị thứ nguyên lĩnh vực, dùng năng lực của hắn cũng không cách nào trực tiếp tới Vương gia, chỉ có thể không ngừng thuấn di, lách qua một số Dị thứ nguyên lĩnh vực đến nay chưa được thăm dò.
Cũng may dọc theo con đường này không xảy ra chuyện gì, không đến hai ngày, Chu Văn đã chạy kịp tới Vương gia.
Vương Lộc thấy Vương Chi Thán Tức, bĩu môi một cái nói.