Cũng không biết nơi này rốt cuộc đã từng xảy ra chuyện gì, thật giống như bị Lôi Bạo trừng phạt, rất nhiều nơi có dấu hiệu cháy đen, thoạt nhìn như bị sét đánh.
Mà vách núi mà Chu Văn tiến đến, lại xuất hiện vết nứt.
Chu Văn nhìn khô lâu kia liếc mắt, quay người đi ra khỏi sơn cốc, theo vết nứt trong ngọn núi đi ra, năng lực định vị của Mệnh cách Tiểu Vũ Trụ lập tức khôi phục.
Chu Văn nhìn thoáng qua vách núi sau lưng, lại phát hiện vết nứt trên vách núi lại biến mất, tựa như chưa bao giờ xuất hiện qua.
Chu Văn gặp qua không ít Dị thứ nguyên lĩnh vực, lần này lại gặp loại đặc biệt, mặc dù lần này không thể chém giết Dị thứ nguyên sinh vật, có điều không phải không có thu hoạch, ba ngàn kiếm ý kia là hàng thật giá thật, đem lại lợi ích rất lớn cho Chu Văn.
Bị nhốt bên trong sơn cốc nhiều ngày như vậy, Chu Văn lo lắng phương sĩ lão nhân kia sẽ đuổi theo, ra khỏi sơn cốc về sau, liền mang theo Nha Nhi toàn lực đi.
Lần này Chu Văn tận lực lựa chọn con đường mà nhân loại thường xuyên sử dụng, tránh lại rơi vào Dị thứ nguyên lĩnh vực như chốn đào nguyên kia.
Thời điểm đi vào một tòa thành thị nhân loại, phát hiện người bên trong tòa thành thị đang đám luận sự tình liên quan đến Đại Thiên Ma.
Lên mạng hơi tìm tòi một thoáng, liền lập tức biết chuyện gì xảy ra.
Có một Thần thoại Phối sủng bài danh top 10, khiêu chiến Đại Thiên Ma, kết quả lại bị một chiêu miểu sát, đến cơ hội nhận thua cũng không có.
Chuyện này không phải chuyện kinh nhất, Đại Thiên Ma kia lại nhận mình là Thượng Sam Nại Tự, là người Hải ngoại.
Nhân loại lại có thể tham gia bảng xếp hạng cuộc chiến, hơn nữa còn là một người Hải ngoại, lại chiếm vị trí đệ nhất bảng xếp hạng, tin tức mang tính chất bạo tạc này, lập tức liền truyền khắp Liên bang, cao tầng Liên bang muốn khống chế cũng không cách nào.
Khắp nơi đều có Ma phương, rất nhiều người đều thấy được Thượng Sam Nại Tự phát biểu, đó là chuyện không có cách nào che giấu.
Mà Thượng Sam Nại Tự còn thừa nhận, nàng là chủ nhân Bát Đại Kỳ Xà, ngay trước người của toàn thế giới, chính thức hướng chủ nhân Bạo Quân Bỉ Mông khởi xướng khiêu chiến, muốn rửa sạch nhục nhã.
Dân chúng Liên bang, phần lớn hi vọng chủ nhân Bạo Quân Bỉ Mông có thể tham chiến, đánh bại Thượng Sam Nại Tự.
Có điều phần lớn người đều không biết chủ nhân Bạo Quân Bỉ Mông là ai, chẳng qua suy đoán nó là người của Lục đại gia tộc anh hùng, cho nên truyền thông tạo áp lực dư luận, hi vọng Lục đại gia tộc anh hùng cho Bạo Quân Bỉ Mông xuất chiến.
Kết quả đến ngày thứ tư, Lục đại gia tộc anh hùng lại không có bất kỳ phản ứng gì, khiến dân chúng Liên bang rất bất mãn.
Chu Văn vừa mới vừa biết chuyện này, tự nhiên không có khả năng khiêu chiến Thượng Sam Nại Tự, coi như sớm biết, hắn cũng không khiêu chiến.
Bởi không có Thủ Hộ giả, căn bản không cách nào tiến vào Ma phương chiến, thuần túy nhân loại chi thể, không đạt yêu cầu cấp độ Thần thoại, cũng không cách nào kích hoạt Ma phương thượng bảng.
Chu Văn bật điện thoại, phát hiện có rất nhiều người gửi tin nhắn cho hắn, trong đó có Lý Huyền.
Đây là tin nhắn Trương Ngọc Trí gửi tới.
Còn có một số người khác gửi tin nhắn tới, trên cơ bản đều liên quan đến Thượng Sam Nại Tự.
Chu Văn nhắn một tin, thống nhất tiến hành phản hồi.
Lý Huyền nhắn lại.
Chu Văn dừng một chút lại hỏi:
Ngươi bên kia thế nào, lúc nào trở về?
Ta bên này học cũng không xê xích gì nhiều, tiếp qua mười ngày nửa tháng trở về. Làm sao? Có phải tưởng niệm ta vị đại suất ca ngọc thụ lâm phong này rồi?
Lý Huyền nói đùa.
Chu Văn gần đây đối với Mệnh hồn Nghịch Sinh Cổ Hoàng có lĩnh ngộ mới, cần một đối thủ đủ mạnh bồi luyện, giúp hắn tấn thăng Hoàn Mỹ thể. Hắn nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Lý Huyền thích hợp nhất.
Lý Huyền còn thật cao hứng, hoàn toàn không biết thứ chờ đợi hắn sau khi trở về, là cái gì.
Một lát sau, A Sinh cũng gửi tin nhắn tới:
Văn thiếu gia, sự tình liên quan đến Tạ Ngữ Khôn, phu nhân đã điều tra, xác thực không sai, bộ kia bao quát cả Tạ Ngữ Khôn, hết thảy có sáu người trong cùng một thời gian biến mất, mà thời gian kia chính là thời gian Dương lão tiên sinh thành lập khảo sát đội đi Trác Lộc.
Nói như vậy, chuyện này có thể liên quan đến bộ kia rồi?
Chu Văn nói.
A Sinh nói.
Chu Văn tự nhiên không chịu tin tưởng, chuyện này không liên quan.
A Sinh dừng một chút còn nói thêm:
Văn thiếu gia, phu nhân hi vọng ngươi có thể trở về một chuyến.
Có chuyện gì sao?
Chu Văn nghi ngờ hỏi.
A Sinh nói.
Chu Văn không khỏi khẽ giật mình:
A Sinh vừa cười vừa nói:
Trán Chu Văn đổi mồ hôi lạnh:
A Sinh nói:
Kỳ thật ta cảm thấy nữ hài mà Lam phu nhân giới thiệu cho ngươi không tệ, người thông minh không nói, còn hết sức thông tình đạt lý, xuất thân cũng không tệ, lại xinh đẹp. . .
Chờ ta có nhu cầu, sẽ tính sau…
Chu Văn bất đắc dĩ nói.
A Sinh nói.
Chu Văn sao chịu trở về, hiện tại hắn nào có tâm tư cân nhắc mấy chuyện kia, lão nhân kia còn đang đuổi giết hắn, nói không chừng một hôm đẹp trời nào đó đuổi tới, Chu Văn chỉ sợ người thân của hắn bị liên lụy.
Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, cũng không có biện pháp gì tốt lắm.
Chu Văn tựa hồ nghĩ đến điều gì.