Mặt mũi Lý Huyền tràn đầy nghi ngờ nhìn Phong Thu Nhạn.
Phong Thu Nhạn giải thích nói:
Do dự một chút, Phong Thu Nhạn mới lại nói tiếp:
Ta mơ hồ nhớ kỹ, có một đầu sinh vật phá cấm từ bên trong biển vọt ra, nhào về phía chúng ta đang ngồi trên bờ cát, còn mang theo mùi đặc biệt tanh, ta ngửi được khí tức kia, đầu óc trở nên hỗn loạn, tựa như sắp ngất đi, thời điểm này ta mơ mơ màng màng thấy Linh tỷ biến thành bộ dáng vô cùng đáng sợ, xông về phía sinh vật phá cấm kia, sau đó ta hôn mê bất tỉnh không biết gì nữa.
Chờ thời điểm ta tình lại, thấy Linh tỷ ở bên cạnh, lại không nhìn thấy sinh vật phá cấm, ta nói đến sự tình sinh vật phá cấm, gương mặt Linh tỷ lại mờ mịt, hỏi ta có phải chơi quá mệt mỏi, ngủ rơi vào ác mộng hay không?
Vẻ mặt Phong Thu Nhạn cổ quái nói:
Nhưng ta cảm thấy đó không phải mộng, chẳng qua ta không phát hiện phụ cận có dấu vết Dị thứ nguyên sinh vật, cho nên chuyện này ta một mực giấu ở trong lòng, không nói cho kẻ nào biết.
Khi đó ngươi bao tuổi?
Lý Huyền hỏi.
Phong Thu Nhạn nói.
Lý Huyền lại hỏi.
Phong Thu Nhạn suy nghĩ một chút mới trả lời.
Lý Huyền phân tích nói.
Vẻ mặt Phong Thu Nhạn cổ quái nói.
Chu Văn nói.
Phong Thu Nhạn nói:
Ta cũng không cách nào xác định lúc ấy rốt cuộc có phải mơ hay không, cho nên ta muốn mời các ngươi xác nhận giúp ta một thoáng, lúc ấy ta mơ hay không?
Cái này xác định kiểu gì? Chúng ta không thể đem Tần Linh kéo qua đánh một trận, hỏi nàng có phải yêu quái biến thành hay không? Coi như chúng ta chủ động hỏi, nàng chưa chắc đã thừa nhận.
Lý Huyền nói.
Phong Thu Nhạn nói.
Chu Văn suy nghĩ một chút nói.
Phong Thu Nhạn Nhạn mừng rỡ, có điều lại nói với Chu Văn:
Huấn luyện viên, chuyện này ta hy vọng có thể bí mật tiến hành, vô luận kết quả như thế nào, ngoại trừ chúng ta bên ngoài tuyệt đối không có ngươi thứ tư biết.
Ta hiểu rõ.
Chu Văn đáp ứng.
Phong Thu Nhạn an bài hai người ở lại về sau, đi bái kiến trưởng bối trong nhà, Lý Huyền hỏi Chu Văn.
Chu Văn nói.
Lý Huyền nheo mắt lại nói.
Chu Văn lắc đầu nói.
Chu Văn hỏi Lý Huyền.
Lý Huyền nói.
Hai người sau khi tách ra, Chu Văn mang theo Nha Nhi đi Huệ gia, Huệ gia là hào môn tại Quy Hải, trên cơ bản không cần nghe ngóng, rất nhanh đã tìm được nhà hắn.
Trước đó, Chu Văn đã gọi một cú điện thoại cho Huệ Hải Phong, rất nhanh Huệ Hải Phong đã tới cửa đón hắn.
Huệ Hải Phong cười tươi, ôm Chu Văn.
Chu Văn không quen việc nhiệt tình như vậy:
Huệ Hải Phong gật đầu:
Xác thực rất tồi tệ, tháng này vẫn còn chưa qua, đã phát sinh hai lần tiểu quy mô Dị thứ nguyên sinh vật hải dương đổ bộ phá cấm, mặc dù trên cơ bản không xuất hiện thương vong, nhưng nếu mỗi tháng đều diễn ra như vậy, sẽ khiến người ta hết sức mệt mỏi, dễ xảy ra vấn đề. Mà hiện tại Dị thứ nguyên sinh vật hải dương lên bờ, cao nhất là Sử thi cấp, nhưng ai biết về sau có Thần thoại sinh vật lên bờ hay không, tóm lại tình cảnh Quy Hải thành hết sức phiền phức.
Có muốn di chuyển tới đất liền hay không?
Chu Văn hỏi.
Huệ Hải Phong lôi kéo Chu Văn tiến vào đại viện:
Huệ gia phi thường lớn, trên thực tế nơi này đã không thể xem như một nhà bình thường, giống căn cứ hơn.
Đi tới địa phương như nhà kho, Huệ Hải Phong mở cửa chính, chỉ vào bên trong nói:
Chu Văn thấy trong kho hàng có loại bánh răng cơ giới cùng dụng cụ điện tử, tại bên trái nhà kho, có rất nhiều trang thiết bị giống như máy chạy bộ, mà có rất nhiều Phối sủng đang chạy bộ phía trên.
Chu Văn hơi kinh ngạc nhìn đám Phối sủng kia.
Huệ Hải Phong nói.
Chu Văn trước kia đã nghe nói, hiện tại rất nhiều nơi đều lấy Phối sủng làm nguồn phát điện, có điều đây là lần đầu tiên hắn thấy.
Chu Văn cười nói.
Huệ Hải Phong nói xong, tiếp tục đi về phía kho hàng.
Đến tận cùng kho hàng, có một gian phòng có pha lê kính bảo vệ, có thể thấy bên trong có thật nhiều dụng cụ tinh vi hiện đại, bên trong có rất nhiều nhân viên đang công tác bận rộn.
Huệ Hải Phong và Chu Văn cùng nhau thay đổi quần áo đặc thù về sau, tiến nhập phòng thí nghiệm, sau đó Huệ Hải Phong chỉ một vật đang được nghiên cứu trong một cái máng nói:
Chu Văn nhìn về phía máng nuôi cấy, chỉ thấy bên trong có một vật màu trắng, thoạt nhìn như miếng mỡ trắng, lại có điểu giống loài nấm.
Chu Văn không hiểu nói.