Binh tôm tướng cua thoạt nhìn đều hết sức đáng sợ, chúng nó đứng thẳng, từng còn cao chừng ha, ba mét, diện mạo quái dị, giáp xác trên người biến thành chiến giáp hình, tay chân bén nhọn như đao, khiến cho người cảm giác vô cùng dữ tợn khủng bố, hoàn toàn không đáng yêu mê người như trên bàn ăn.
Có điều binh tôm tướng cua kia chẳng qua chặn đường bọn hắn đi, lại không hề phát động công kích.
Mà lúc này càng nhiều binh tôm tướng cua đã tới gần bờ cát, số lượng ngàn vạn, cũng không biết có bao nhiêu, đã vây kín quanh bọn hắn.
Vẻ mặt người trung niên đại thúc kia khó coi, than nhẹ một tiếng nói với Chu Văn:
Ta đã sớm cho ngươi biết, không nên mang theo hài tử mạo hiểm, ngươi vẫn cứ không nghe, bây giờ muốn đi không còn cơ hội nữa.
Bọn hắn thoạt nhìn giống như đối với chúng ta không có gì địch ý.
Chu Văn cảm giác có chút kỳ quái, bình thường mà nói, trước tiên Dị thứ nguyên sinh vật sẽ công kích nhân loại, nhưng chút binh tôm tướng cua này, chẳng qua chỉnh tề sắp hàng, cũng không bày ra tư thái công kích.
Người trung niên kia triệu hồi Phối sủng của bản thân, định muốn liều mạng, sau đó nói với Chu Văn:
Nói xong, người trung niên kia, chuẩn bị muốn xông lên muốn chặn binh tôm tướng cua kia lại chiến đấu.
Nhưng vào lúc này, lại thấy đám binh tôm tướng cua kia hướng hai phía tách ra, tránh ra một con đường, một Đại Quy cao tới hai mươi mét, mặc hắc chiến giáp, như nhân loại đứng thẳng, khiêng một thanh thương, cứ như vậy đi tới.
Nhìn Quy nhân trên cơ bắp nhô lên, áo giáp dữ tợn vô cùng quái dị, trong lòng người trung niên kia lại giật mình:
Coong!
Quy thừa tướng từng bước một đi tới trước mặt bọn hắn, mỗi một bước đi, như sơn nhạc lướt ngang, khiến mặt đất rung động không ngừng, nó cắm thanh thương trên vai xuống mặt đất, trọng thương lập tức khiến mặt đất cắm ra thành một hố to, sóng xung kích như sóng khí, mạnh mẽ bốc cát vàng lên, khí thế vô cùng cường đại.
Người đàn ông trung niên cắn răng, mặc dù biết rõ không địch lại, lại cũng không thể khoanh tay chịu chết, trước khi chết có thể giết tên nào hay tên nấy.
Đang chuẩn bị liều mạng, đột nhiên nhìn thấy Quy thừa tướng đột nhiên một gối quỳ xuống, đối Chu Văn thi lễ một cái, cúi đầu dùng thanh âm như sấm rèn nói:
Người đàn ông trung niên cả người đều có chút choáng váng, ngơ ngác nhìn Quy thừa tướng một gối quỳ xuống, cơ hồ tưởng rằng đang nằm mơ.
Quy thừa tướng là Thần thoại sinh vật trong truyền thuyết, lại hướng một người trẻ tuổi thi lễ, hơn nữa còn cực kỳ tôn kính mở miệng nói đại nhân, đơn giản khiến người ta không thể nào tin được.
Vẻ mặt người đàn ông trung niên nhìn Chu Văn, hiện tại hắn đã hoài nghi, Chu Văn có phải một đầu Dị thứ nguyên sinh vật kinh khủng nào đó biến thành nhân loại?
Chu Văn nhìn thoáng qua về phía biển cả, đã không thấy bóng dáng đầu Kim Long kia đâu?
Quy thừa tướng nói.
Chu Văn chỉ người đàn ông trung niên kia nói.
Quy thừa tướng đứng dậy phất phất tay, những binh tôm tướng cua ngăn cản đường đi, lập tức tránh ra tạo thành một con đường.
Người đàn ông trung niên do dự nói ra.
Chu Văn nói.
Vẻ mặt người đàn ông trung niên cổ quái, nhưng lại không dễ nói gì, quay người hướng về phía lối ra của Dị thứ nguyên lĩnh vực mà đi.
Nhưng binh tôm tướng cua kia quả nhiên không ai cản hắn, toàn bộ xếp hàng ngay ngắn, giống như đội nghi trượng, đón Chu Văn hướng về phía biển rộng mà đi.
Binh tôm và tướng cua đều xếp thành hai phía, đem nước biển tách ra, giống xóc rèm lên, tạo thành một đại đạo hướng về chỗ sâu biển cả.
Người đàn ông trung niên thấy Chu Văn ôm hài tử đi vào bên trong biển, lúc này mới cắn răng rời khỏi Dị thứ nguyên lĩnh vực, đến bên ngoài Dị thứ nguyên lĩnh vực, quay đầu nhìn thoáng qua bãi cát và vùng biển bao phủ sương mù, cảm giác bản thân mình như lâm vào giấc mộng.
Ngảy cả bản thân người trung niên kia cũng hoài nghi, vừa rồi không phải hắn bị ảo giác.
Quy thừa tướng ở phía trước dẫn đường, Chu Văn một đường hướng đi biển sâu, phong cảnh dưới đáy biển mỹ lệ quỷ dị, khắp nơi đều thấy đủ loại sinh vật biển lảng vàng xung quanh.
Thậm chí có thể thấy nữ tử mỹ lệ nằm trong vỏ só, nghĩ đến Trai Tiên trong truyền thuyết.
Chu Văn vẫn cho rằng Hải Long tộc hắn trong Cung điện dưới đáy biển, tựa như Thủy Tinh cung đại danh đỉnh đỉnh, chính là nơi ở của Đông Hải Long Vương.
Nhưng Long Vương này không quá chú trọng, thời điểm Chu Văn đến nơi gọi là Long cung, phát hiện nơi này chỉ là một chiếc thuyền đắm to lớn, Chu Văn đối với thuyền không hiểu rõ lắm, cũng không biết rốt cuộc chiếc thuyền này thuộc loại gì, có điều nhìn quy mô chiếc thuyền này, Chu Văn đoán nó chính là tàu sân bay tại Dị thứ nguyên phong bạo trước đó.
Có điều Dị thứ nguyên phong bạo về sau, tàu sân bay và đủ loại hạm đội chiến thuyền, hầu như đều bị Dị thứ nguyên sinh vật làm chìm.
Coi như chiếc thuyền này không phải tàu sân bay, nhưng nhìn đi nhìn lại không hề phù hợp với địa danh như Long cung.
Thuyền đắm tựa hồ có lực lượng nào đó bảo hộ, khiến cho nước biển vô phương tới gần Chu Văn đi theo Quy thừa tướng đi vào boong thuyền, Quy thừa tướng lần nữa quỳ gối xuống, hướng về phía buồng nhỏ trên tàu nói:
Chủ thượng, đại nhân đến đây phó ước.
Đại nhân, mời đi theo ta.
Một nữ nhân dáng vẻ mềm mại thướt tha chậm rãi đi tới, hướng về phía Chu Văn hành lễ về sau, làm một thủ hiệu mời.
Chu Văn đi theo nàng tiến nhập vào trong khoang thuyền, rất nhanh đi đến một không gian tương đối lớn bên trong khoang thuyền.
Thời điểm trong lòng Chu Văn đang hoài nghi, làm sao đầu Kim Long to lớn kia có thể tiến nhập vào trong khoang thuyền này, đã thấy một người vóc dáng đầy đặn, mặc Hoàng Kim chiến giáp, trên đỉnh đầu mọc Long giác, tóc màu vàng, như Nữ Vương ngồi trên Vương tọa rộng lớn.
Có điều cái Vương tọa kia không phải Vương tọa san hô lấp lánh ánh ngọc như trong truyền thuyết, nó giống loại ghế dùng trong buồng điều khiển chiến hạm nhân loại.
Trong lòng Chu Văn hơi kinh ngạc, không khỏi liếc mắt đánh giá vị Nữ Long Vương kia vài lần.
Nữ Long Vương có làn da trắng ngần, con ngươi lại có màu vàng, nàng thấy Chu Văn hỏi:
Ngươi là người phát ngôn Thượng cổ Long tộc?
Cái gì Thượng cổ Long tộc, ta chưa nghe nói qua.
Chu Văn nói.
Nữ Long Vương nhíu mày hỏi.
Chu Văn hơi ngẩn ra, sau đó nhớ ra cái gì đó, xách ra trên cổ chiếc dây truyền Long nhan kia nói:
Nữ Long Vương nhìn chằm chằm Chu Văn dò xét trong chốc lát: