Chỉ là Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú mà thôi, lúc trước hắn cần tập hợp đủ một số nguyên liệu hiếm có mới giải trừ được.
Hiện giờ chỉ là chuyện cần hao phí chút thời gian.
Dùng thứ này tới uy hiếp hắn, Long Tuyệt nghĩ đơn giản quá rồi.
Hơn nữa cho dù hắn trúng Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú, hắn cũng không phá giải.
Long Ngạo Thiên diệt Mạc gia hắn, móc mắt Tiểu Vũ, còn đoạt Tiểu Tuyết, hắn muốn dùng nguyền rủa này hấp dẫn người của Ngạo Nhật Sơn Tông xuất hiện, dùng máu của Ngạo Nhật Sơn Tông trả nợ Mạc gia.
Chú này, cũng là một trong những mục đích hắn giết Long Tuyệt.
Mạc Phàm lạnh nhạt nhìn thoáng qua cái tay ẩn trong tay áo của Long Tuyệt.
ẩ ắVẻ mặt Long Tuyệt ngẩn ra, sau đó anh ta nhíu mày, mắt đảo liên tục.
Quả thật thực lực của Mạc Phàm mạnh hơn anh ta nhiều, Mạc Phàm lại muốn giết anh ta, anh ta liều mạng với Mạc Phàm chỉ có đường chết.
Nếu anh ta có thể chạy khỏi nơi này quay về Ngạo Nhật Sơn Tông, lần sau gặp Mạc Phàm sẽ là cảnh cậu ta bị giết, mà không phải anh ta bị Mạc Phàm giết.
Tuy Mạc Phàm rất mạnh, nhưng không là gì trước mặt Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ, cho dù là Long Ngạo Thiên cũng có thể giết Mạc Phàm dễ dàng.
Chỉ là anh ta không ngờ, vậy mà Mạc Phàm phát hiện anh ta đang khu động Trục Nhật Toa.
Trong mắt hắn chớp lóe tinh quang, linh khí không hề giữ lại trút vào trong pháp bảo hình thoi.
Pháp bảo này trở nên sáng lên, ánh sáng bao phủ anh ta ở bên trong.
Anh ta khẽ quát một câu, hào quang trên pháp bảo đại phóng, mang theo một cái đuôi bay về phía xa.
Trục Nhật Toa là pháp khí nổi tiếng của Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ, được xưng là trục nhật tróc nguyệt, tốc độ cũng có tiếng ở Tu Chân giới, dựa vào bản thân tu sĩ và tốc độ phi kiếm, căn bản không thể đuổi theo Trục Nhật Toa.
Cho dù là pháp bảo tốc độ, cũng ít có thể đuổi theo Trục Nhật Toa.
Chỉ trong chớp mắt anh ta đã tới chân trời sát mặt trời.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lắc đầu cười.
Một tay hắn duỗi về phía Long Tuyệt, nheo mắt lại.
Ba chữ vang lên, bỗng nhiên mặt trời trên bầu trời thay đổi, từ một vòng tròn biến lớn gấp trăm lần, giống như một mặt trời siêu cấp treo trên bầu trời, gần như che khuất cả bầu trời, chắn phía trước Long Tuyệt.
Ngay sau đó mặt trời này thay đổi, từ vòng tròn thành một bàn tay to chộp lấy Long Tuyệt.
Long Tuyệt nhìn thấy mặt trời biến thành đại thủ, sắc mặt anh ta thay đổi.
Tróc Nhật Thủ, sao anh ta có thể không biết.
Khắc tinh của Trục Nhật Toa của Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ, nhưng gia tộc dùng Tróc Nhật Thủ này đã bị Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ tiêu diệt, công pháp đã thất truyền.
Anh ta gần như không do dự, sử dụng Trục Nhật Toa bay về một phía.
Mạc Phàm cười lạnh lùng, năm ngón tay nắm chặt, dùng lực kéo về sau.
Không đợi Long Tuyệt thoát đi, cự nhật biến thành đại thủ chộp lấy Long Tuyệt.
Âm thanh như trên vạn tấn thuốc nổ nổ tung trong không trung, đại thủ như sao chổi tiến tới Thái Sơn.
“Rầm!” Âm thanh kinh thiên động địa bùng nổ, bàn tay khổng lồ đụng vào trong Thái Sơn.
Sơn thể lắc lư, tảng đá to lớn rơi xuống, rất lâu sau mới yên bình lại.
Gương mặt Mạc Phàm lạnh lùng, cái tay kia kéo về sau.
Long Tuyệt được kéo ra khỏi sơn động sâu không thấy đáy, chiến giáp bị tàn phá không chịu nổi, trên người tràn đầy vết thương, máu tươi chảy từ bên trong ra, dáng vẻ vô cùng chật vật.
Mạc Phàm ném Long Tuyệt sang một bên như ném chó chết.
Mạc Phàm hỏi với vẻ hờ hững.
Long Tuyệt nhíu chặt mày, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng, một tay ôm ngực chậm rãi đứng dậy.
Long Tuyệt nói.
Thực lực của anh ta không phải là đối thủ của Mạc Phàm, dùng Trục Nhật Toa chẳng những không chạy thoát được, còn bị Tróc Nhật Thủ của Mạc Phàm bóp mạnh.
Anh ta muốn sống sót, chỉ có thể hợp tác với Mạc Phàm.
Chỉ cần có thể sống sót, sẽ có cơ hội lật bàn.
Mạc Phàm cười nhạt nói.
Long Tuyệt nói rất chắc chắn.
Mạc Phàm hỏi.
Long Tuyệt nhíu chặt mày.
Động phủ ở Tu Chân giới là một trong những tài nguyên vô cùng quan trọng, động phủ cũng bày tỏ càng nhiều tài nguyên linh khí.
Quả thật Long Ngạo Thiên có chín động phủ, nhưng chín nơi này ở đâu, bên trong có thứ gì anh ta không biết, Long Ngạo Thiên cấm anh ta bước vào chín động phủ này.
Nhưng đổi lại là người khác, ngay cả Long Ngạo Thiên có mấy động phủ cũng không biết, vậy mà Mạc Phàm biết Long Ngạo Thiên có chín động phủ?
Mạc Phàm hỏi tiếp.
Ngạo Nhật Sơn Tông có nhiều đệ tử như vậy, nhưng Long Ngạo Thiên lại nằm trong số ít thiên tài, trên người tất phải có điểm đặc biệt, giống như huyết mạch Hồng Liên của hắn.
Sắc mặt Long Ngạo Thiên khó coi, mồ hôi như hạt đậu chảy từ trán anh ta xuống.
Bí mật liên quan tới thiên phú của tu sĩ còn quan trọng hơn động phủ, có rất ít người nói cho người khác.
Nhòm ngó bí mật này, thậm chí sẽ gây ra họa sát thân.
Chắc chắn Long Ngạo Thiên có điểm gì khác biệt, nhưng chắc chắn sẽ không nói cho anh ta biết chuyện này, anh ta cũng không dám hỏi.
Sắc mặt Long Tuyệt xanh mét, nói quanh co hồi lâu cũng không nói ra được gì.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Kiếp trước hắn phái người đi giết Long Ngạo Thiên, cho nên biết rõ thông tin về Long Ngạo Thiên trong lòng bàn tay, một tôi tớ như Long Tuyệt, cũng dám nói không ai hiểu rõ về Long Ngạo Thiên hơn anh ta.
Mặt Long Tuyệt đỏ bừng nói, trên mặt như bị người ta tát mạnh.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Khi nói chuyện một tay hắn kéo Long Tuyệt lại, Long Tuyệt bị kéotới trước người hắn, tay còn lại của hắn nắm chặt, hào quang màu đen sáng lên, đánh mạnh về phía Long Tuyệt.