Đế Thích Già chậm rãi nói:
Đây xem như tổng kết cho lần trùng kích đạo đồ thiên đạoa thất bại này.
Đế Thích Già biết rõ có muốn trông chờ Lâm Minh cũng không được. Tu vi hiện tại của Lâm Minh là cảnh giới Thiên Tôn thượng vị, cảnh giới này muốn chiến thắng Tạo Hóa Thánh Hoàng là điều không thể, dù hắn nghịch thiên cách mấy cũng không có hy vọng.
Đế Thích Già nhìn Tiểu Ma Tiên mất hồn mất vía, mở miệng nói:
Đế Thích Già muốn an ủi khuyên nhủ vài câu nhưng không biết nên nói từ đâu.
Tiểu Ma Tiên phất tay:
Tiểu Ma Tiên nói tiếp:
Tiểu Ma Tiên hiểu biết Lâm Minh, tính cách của hắn kiên cường cố chấp, đã nhận sự việc gì là sẽ kiên trì đến cùng. Lâm Minh đi ra ngoài lịch lãm, không tu luyện đến cảnh giới có thể đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng thì quyết không trở về.
Nhưng đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng nói thì hay, làm thì khó. Thực lực của Tạo Hóa Thánh Hoàng vốn sâu không lường được, hiện giờ cắn nuốt khí vậnnhân tộc, thực lực sẽ tiến bộ bước dài. Trong Tam Thập Tam Thiên trừ Hồn Đế chưa ra tay không rõ thực lực thật sự thế này, Tạo Hóa Thánh Hoàng đã là vô địch tuyệt đối.
Lâm Minh muốn vượt qua Tạo Hóa Thánh Hoàng sợ rằng còn cần thời gian dài, nghĩa là trong vòng hai, ba ngàn năm sắp tới Tiểu Ma Tiên vẫn sẽ không được gặp Lâm Minh.
Hơn nữa hệ thống tụ nguyên bị Tạo Hóa Thánh Hoàng phong kín, Lâm Minh đột phá có chịu ảnh hưởng không?
Lâm Hoang đoán ra suy nghĩ của Tiểu Ma Tiên, khẳng định rằng:
Lâm Hoang tôn sùng Lâm Minh đến mù quáng không cần lý do.
Quân Bích Nguyệt tiếp lời, từ tốn nói:
Long Nha nhìn sóng gợn không gian hình thành sau khi đạo đồ thiên đạo biến mất, không cam lòng:
Tiểu Ma Tiên khẽ nói:
Chợt người Tiểu Ma Tiên run rẩy, tay cầm bình đan chợt rơi xuống, lăn lông lốc dưới đất phát ra tiếng đinh đang. Viên đan dược tỏa mùi thuốc quay tròn lăn ra ngoài.
Đám người đứng quanh Tiểu Ma Tiên sửng sốt, thực lực như nàng tuyệt đối sẽ không trượt tay làm rớt đan bình.
Mẫu thân, sao vậy?
Chuyện gì xảy ra?
Mọi người quan tâm đứng dậy, Đế Thích Già đã đứng lên một tay ấn trên Tu Di giới, biểu tình trầm trọng. Vào thời kỳ phi thương này dù bọn họ ở trong ảo trận Thần Mộng bài bố vẫn không an toàn, rất có thể gặp địch tập.
Tiểu Ma Tiên ngơ ngác sờ ngực mình lôi ra dây chuyền xưa cũ.
Dây chuyền cũ này là Thiên Lý Liên Tâm dẫn dắt Lâm Minh tìm đến Tiểu Ma Tiên lúc hắn trở về hoang dã. Thiên Lý Liên Tâm do thần văn thuật luyện chế ra, trước kia Tiểu Ma Tiên dùng quá mức hao hết năng lượng của Thiên Lý Liên Tâm, thần văn phù vỡ nát.
Nhưng khi Lâm Minh rời đi đã dùng thần văn thuật cải tạo Thiên Lý Liên Tâm.
Lâm Minh không chỉ chế tạo lại thần văn phù còn tăng mạnh công năng cho Thiên Lý Liên Tâm. Vốn Thiên Lý Liên Tâm chỉ có thể liên lạc một chiều từ Tiểu Ma Tiên đến Lâm Minh, giờ có thể liên lạc hai chiều.
Làm như vậy tránh cho giống lần đầu tiên Lâm Minh quay về vũ trụ hoang dã không cách nào tìm được Tiểu Ma Tiên, nếu hắn không quay lại lần hai, tốn nhiều công sức tìm kiếm Tiểu Ma Tiên thì đã tự chuốc rắc rối.
Mới rồi Tiểu Ma Tiên cảm nhận rung động từ Thiên Lý Liên Tâm, có thể thông qua Thiên Lý Liên Tâm liên lạc với nàng thì chỉ có Lâm Minh!
Tiểu Ma Tiên không tin được nhìn Thiên Lý Liên Tâm trong tay, giọng do dự ngần ngừ.
Mọi người ngây ra, chưa kịp phản ứng gì. Thiên Lý Liên Tâm trong tay Tiểu Ma Tiên tỏa ánh sáng nhạt.
Mọi người thấy ánh sáng này nhưng chỉ có Tiểu Ma Tiên nghe được thanh âm Thiên Lý Liên Tâm truyền đến.
Thật sự là
Lâm Minh!
Lâm Minh trở lại!
Đế Thích Già kinh ngạc hỏi:
Đế Thích Già cho rằng Lâm Minh rời đi phải tu luyện đến tình trạng có thể chính diện đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng, không thì hắn có trở về cũng chẳng ý nghĩa gì.
Hiện tại mới hai ngàn năm, Lâm Minh trở về quá sớm.
Lâm Hoang lo lắng nói:
Mặc Hiểu lên tiếng:
Giọng Mặc Hiểu êm tai, nói lời khiến lòng Tiểu Ma Tiên ấm áp.
Nhiều năm qua Tiểu Ma Tiên rất lo lắng Lâm Minh.
Tiểu Ma Tiên rất vui vẻ, tảng đá lớn trong lòng đã buông xuống.
Đế Thích Già hưng phấn nói:
Căn cứ chỗ bọn họ ở tụ tập nhiều nhân vật quan trọng nhân tộc, có vài người có thể từ căn cứ gần bên đến.
Nhân Hoàng Lâm Minh trở về là việc lớn của nhân tộc.
Tiểu Ma Tiên nói:
Tiểu Ma Tiên bước nhanh ra ngoài đại điện.
Đế Thích Già nghi hoặc hỏi:
Bên ngoài căn cứ bọn họ ở có từng tầng ảo trận, một tay Thiên TônThần Mộng bày ra những trận pháp này.
Dù Lâm Minh nhờ vào Thiên Lý Liên Tâm thoải mái tìm ra vị trí của bọn họ nhưng để vào ảo trận cũng phải tốn công một phen.
Mọi người vội vàng đi theo.
Bọn họ nối đuôi nhau bay ra ngoài đại điện, trong hư không cách chục dặm có một nam nhân áo đen đạp bước đi tới. Khoảng cách mười dặm nhưng hắn chỉ bước ra một bước đã đến trước mặt mọi người.
Người này chính là Lâm Minh!
Lâm Minh!
Phụ thân!
Lâm tiền bối...
Vài người cùng hét lên. Tiểu Ma Tiên thở dồn dập, mắt ngấn lệ.
Mặc Hiểu kinh ngạc kêu lên:
Lâm Minh trở về trước tiên, tâm tình Tiểu Ma Tiên kích động không kịp chú ý nhiều. Người sùng bái Lâm Minh như Mặc Hiểu đầu tiên chú ý tới tu vi của hắn.
Mặc Hiểu cảm nhận hơi thở đáng sợ dù Lâm Minh đã áp chế trong người nhưng vẫn chấn động tâm linh, khiến linh hồn của nàng rung động.
Như thể Lâm Minh trên bầu trời là thiên địa vũ trụ sâu thẳm, khí thế bàng bạc, ẩn chứa lực lượng vô cùng, khiến người không thể phỏng đoná.
Chẳng lẽ đây là...
Chân Thần cảnh?
Không thể nào!
Chân Thần!?
Mọi người giật nảy mình. Đừng nói Đế Thích Già, Long Nha, Hành Si, dù Lâm Hoang vô cùng sùng kính Lâm Minh cũng cảm thấy khó tin.
Chân Thần là ngưỡng cửa cực kỳ khắc nghiệt trên con đường tu luyện, trước khi đại kiếp nạn Thần vực bộc phát thì văn minh võ đạo nhân tộc suy sụp. Đoạn thời gian không có cách đột phá nhân tộc, ba mươi sáu ức năm nhân tộc không ra một Chân Thần. Mặc cho ngươi là thiên tài tuyệt thế cũng phải nuốt hận trước ngưỡng cửa này.
Tuy bây giờ con đường Chân Thần đã mở rộng như hai ngàn năm trước khi Lâm Minh ra đi mới chỉ là Thiên Tôn hạ vị, khi trở về là Chân Thần khiến bọn họ cảm thấy rất khoa trương.
Cái gì tu luyện như thế hai chữ nghịch thiên đã không đủ để hình dung.
Lâm Minh, sao ngươi đột phá nhanh quá vậy?
Cái gì đột phá như thế căn cơ của ngươi không bất ổn sao?
Đây không phải lúc lo đến chuyện căn cơ bất ổn, dù không để ý tới căn cơ cũng không thể nào đột phá mau vậy. Người căn cơ bất ổn làm sao đột phá Chân Thần?
Mấy người tư duy đã hỗn loạn.
Huống chi mấy trăm năm trước Tạo Hóa Thánh Hoàng phong tỏa khí vậnnhân tộc, đột phá đã khó càng khó thêm.
Lâm Minh không ngạc nhiên trước hản ứng của mọi người, mở miệng giải thích:
Sáu ngàn năm trăm năm?
Nghe giải thích xong mọi người bớt thắc mắc nhưng vẫn khó chấp nhận. Từ Thiên Tôn đến Chân Thần thì thời gian sáu ngàn năm trăm năm vẫn quá ngắn.
Đặc biệt Lâm Minh tu luyện pháp tắc vô cùng thâm ảo, tuy luyện thành thì uy lực to lứn nhưng tốn nhiều thời gian, mỗi lần đột phá cần tích lũy năng lượng khủng khiếp.