Sau lưng Liễu Tiếu Tiếu có người đi tới, nhẹ giọng nói với Liễu Tiếu Tiếu mấy câu.
Liễu Tiếu Tiếu quét qua Lý Lập, lập tức xem trọng hắn vài lần, người này thật thông minh, thế mà đã liên hệ cao tầng Tẩy Tâm Các, chỉ mấy phút, Dược Các các chủ đã bỏ ra cái giá rất lớn chạy đến.
Nhìn thấy bộ dáng của Liễu Tiếu Tiếu, Lý Lập thở phào, hắn đương nhiên đoán được sự tình phát triển, may mắn mình quyết định đủ nhanh.
Liễu Tiếu Tiếu cười lạnh nhìn hắn, dò hỏi:
Người kia hồi đáp:
Nghe được đội hình này, Lý Lập giật mình, không thể tin được Huyền Cơ Môn lại coi trọng tên đệ tử ngoại môn kia như vậy.
Liễu Tiếu Tiếu cười lạnh, nàng thường xuyên lăn lộn với cao tầng Huyền Cơ Môn, làm sao không biết cao tầng của Huyền Cơ Môn cực kỳ coi trọng Lâm Phong.
Có thể được coi trọng như vậy, là vì Lâm Phong đủ ưu tú, mặc dù có tư chất nửa tinh, nhưng trên thực tế vô luận là chiến lực hay tốc độ tu hành, thậm chí lên Đại Đạo Các tầng thứ mười bốn, bất kỳ phương diện nào cũng đủ để Huyền Cơ Môn trọng điểm bồi dưỡng.
Thật coi hắn là đệ tử ngoại môn sao, cái gọi là đệ tử ngoại môn nội môn, đối với Lâm Phong mà nói đã không có ý nghĩa, hắn từ vừa mới bắt đầu đã nhằm vào truyền thừa cuối cùng của Huyền Cơ Môn thất mạch.
Các phương đã tới, Liễu Tiếu Tiếu không có khả năng khư khư cố chấp giết hai người kia, bây giờ quan trọng nhất là tìm được vị trí truyền tống của Lâm Phong.
Sự tình còn lại phải nhìn Tẩy Tâm Các, Huyền Cơ Môn và Tần quốc thảo luận.
Liễu Tiếu Tiếu lòng có chút loạn, lúc trước vỗ ngực cam đoan với lão đại, sẽ chăm sóc tốt tiểu tử này, không nghĩ tới bị chân truyền thứ ba không ngừng đánh mặt.
Nói đến, ban đầu chiếu cố tiểu tử này, một là bởi vì lão đại nhờ vả, hai là bởi vì cảm thấy chơi vui.
Nhưng bây giờ ẩn ẩn đã có chút cải biến, chiếu cố hắn, thuần túy là ý nghĩ của mình, không có quan hệ gì tới lão đại.
Lâm Phong là tiểu sư đệ của mình, nếu hắn có chuyện bất trắc, cho dù là Tẩy Tâm Các, cuối cùng cũng có một ngày, Liễu Tiếu Tiếu ta sẽ để các ngươi trả giá thê thảm.
Đi tới trước truyền tống trận, không ít cao thủ Tần quốc canh giữ ở bốn phía, bởi vì cần bảo vệ hiện trường.
Chân truyền thứ tư của Huyền Cơ Môn là một nữ tử hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, tướng mạo văn nhã ngọt ngào, tóc dài tới eo, lấy dây lụa buộc lên, hai mắt nàng linh động, tay trái khẽ vuốt mái tóc, tay phải ghi chép, đang suy tính địa điểm mà Lâm Phong có khả năng thất lạc.
Mặc dù nàng nhìn như hai mươi bảy hai mươi tám, nhưng trên thực tế tuổi tác còn không bằng Liễu Tiếu Tiếu.
Liễu Tiếu Tiếu nhìn bất quá mười bảy mười tám tuổi, là bởi vì thời điểm nàng tiến vào Kim Đan kỳ điều chỉnh lại dung mạo, nàng thích bộ dáng thanh xuân mười bảy mười tám tuổi của mình.
Chân truyền thứ tư tên Lâm Nhược Vũ, là nữ nhân rất cổ quái, nói dễ nghe một chút là người chính trực, nói khó nghe chính là cổ hủ.
Nàng mười sáu tuổi nhập môn, hai mươi bảy tuổi tiến vào Kim Đan kỳ, thuộc về phạm trù thiên tài, nhưng nàng đối với dung mạo không làm một tia sửa chữa, thậm chí tuổi tác cũng thuận theo tự nhiên, dừng lại ở bộ dáng hai mươi bảy tuổi.
Phải biết ngay cả lão đại lôi thôi lếch thếch cũng dừng tuổi tác ở chừng hai mươi, cơ bản không có Kim Đan kỳ không điều chỉnh tuổi tác của mình, duy chỉ có quái thai lão Tứ.
Liễu Tiếu Tiếu ra vẻ buông lỏng nói.
Lâm Nhược Vũ thở dài nói:
Liễu Tiếu Tiếu buồn cười nói:
Lâm Nhược Vũ thản nhiên nói:
Liễu Tiếu Tiếu bất đắc dĩ nói:
Lâm Nhược Vũ có chút bất đắc dĩ, nàng cảm thấy mình siêu thoát thế gian, nhìn hết thế gian phồn hoa, nhưng miễn không được bị thế tục liên lụy, nghiên cứu trận đạo quá tốn tiền, làm trận cơ mất tiền, chế tạo trận kỳ cũng mất tiền, luyện chế trận bàn càng tốn tiền.
Tổng thể mà nói, Huyền Cơ Môn thất mạch đều có đặc thù riêng, Liễu Tiếu Tiếu không thể nghi ngờ là đứng ở đỉnh tiền tài, không nói mình, trong thất mạch trừ Đại tỷ, Tam tỷ có thể tự cung tự cấp, người khác đều phải dựa vào Liễu Tiếu Tiếu sống qua ngày.
Chỉ là nàng không biết, chân truyền thứ ba từ trước đến nay đều là trực tiếp đi tới bảo khố của Liễu Tiếu Tiếu trộm tiền, chỉ trách Liễu Tiếu Tiếu quá nhiều tiền, thẳng đến gần đây mới phát hiện vấn đề.
Nàng có chút buồn bực, đành phải chuyển đề tài nói:
Liễu Tiếu Tiếu cười khổ nói:
Bên lão đại kia, đến lúc đó ta chỉ có thể dập đầu cầu xin tha thứ, ngươi tranh thủ thời gian đi, có thể tính ra vị trí đại khái không?
Lấy trình độ linh thạch tiêu hao tính toán, có hơn phân nửa ở Trung Châu, nếu như ở phía tây Trung Châu còn dễ xử lý, dù sao tuy Thiện Tâm Tông đáng ghét, nhưng vẫn tính là chính phái.
Như vậy vấn đề lớn nhất là bọn hắn bị truyền tống đến bên kia đúng không!
Liễu Tiếu Tiếu nhìn phương hướng Nam Cương nói.
Lâm Nhược Vũ gật đầu:
Liễu Tiếu Tiếu thở dài, kia là kết quả xấu nhất, chỗ đó còn không tốt hơn Sơn Hải Nhai bao nhiêu.
Liễu Tiếu Tiếu bất đắc dĩ nói.
Hai người kết bạn mà đi, đến ngoài cửa đại điện, đụng phải không ít người đi ra.
Hai người tiến lên hành lễ nói:
Không Hư trưởng lão gật đầu, bảo hai người đi theo sau lưng, vừa đi vừa nói:
Hai người gật đầu, Liễu Tiếu Tiếu dò hỏi:
Không Hư trưởng lão nói:
Ý của hắn rất rõ ràng, vấn đề này đã qua, nhưng trong lòng Liễu Tiếu Tiếu lại rất khó chịu, nàng không thiếu bất kỳ vật gì, chỉ thiếu tiểu sư đệ.
Không Hư Tử tiếp tục nói: