–—
Tới một thị trấn mua một con tuấn mã sắc lông đen tuyền với giá hai mươi lạng vàng ròng. Tần Bảo và Chử Đồng tiếp tục lên đường thiên lý. Hai người đi không một hướng định, cứ thế đi mãi để truy tìm căn cứ địa Đoạn Hồn giáo, tung tích Tuyệt Thế Hằng Nga Đông Thi và Thiên Tà Đại Ma Tôn cùng thanh Mạc Da Hùng Kiếm.
Mặt trời vừa xế bóng.
Người ngựa Tần Bảo và Chử Đồng đang thong dong đi trên quan đạo bỗng thấy ba thớt ngựa trên lưng chở ba người từ trước mặt phi nhanh tới.
Hai đằng vừa chạm mặt nhau, một trong ba tên đàn ông kỵ mã đảo mắt nhìn Tần Bảo chợt kêu lên:
Ba thớt ngựa chạy ào qua hai thớt ngựa của Tần Bảo và Chử Đồng.
Nhưng khi vừa qua khỏi bọn Tần Bảo khoảng mười trượng, ba thớt ngựa kia vụt quay trở lại theo phía sau lưng.
Trong lòng phát sinh nghi hoặc, Tần Bảo lướt ngựa tới nói khẽ vào tai Chử Đồng:
Chử Đồng quay nhìn về phía sau, trông thấy ba thớt ngựa đi cách khoảng mười trượng.
Hắn hừ một tiếng:
Chử Đồng định dừng ngựa lại bên đường, nhưng Tần Bảo đã ngăn cản:
Chử Đồng gật đầu:
Hai người cho hai con tuấn mã chạy song song, vừa vận thính lực nghe ngóng phía sau đề phòng ám khí phóng tới để kịp thời phản ứng.
Chử Đồng chỉ nghi ba tên đàn ông đi phía sau lưng là thù nhân nhưng không xác định là ai.
Riêng Tần Bảo hoài nghi ba tên này là bọn sát thủ Đoạn Hồn giáo nhưng không bịt mặt như bọn sát thủ chàng đã gặp từ trước.
Có lẽ bọn này đang theo dõi sát hai chàng để báo tin cho tên tổng lãnh Đoạn Hồn giáo.
Đi khoảng bốn năm dặm, chợt từ phía sau lưng ba thớt ngựa phi nhanh vượt qua người ngựa Tần Bảo, Chử Đồng ào ào như trận gió lốc.
Chử Đồng đặt tay vào chuôi thanh trường kiếm toan phát tác, nhưng bị bàn tay Tần Bảo kéo lại.
Chàng nói:
Chử Đồng khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn ba thớt ngựa chạy phía trước.
Hình như bọn chúng đang có một chuyện gì đó rất khẩn cấp nên chẳng mấy chốc đã bỏ xa người ngựa Tần Bảo, Chử Đồng, bỏ lại phía sau đám cát bụi mịt mù.
Chử Đồng kinh ngạc:
Tần Bảo đáp:
Chử Đồng băn khoăn:
Tần Bảo lắc đầu:
Chử Đồng gật đầu:
Hai người thúc ngựa đi nhanh, vừa đảo mắt nhìn hai bên đường đề phòng bất trắc, lo chuyện đối phó với bọn người kia, không một ai nói với ai lời nào nữa.
Cặp tuấn mã song song chạy chừng bẩy tám dặm đường, bỗng trước mắt Tần Bảo và Chử Đồng vừa xuất hiện lố nhố nhiều bóng người và ngựa.
Chử Đồng nói mau:
Tần Bảo thản nhiên:
Tần Bảo và Chử Đồng phi ngựa tới…Đoàn kỵ mã từ xa cũng phi ngựa tới đối diện Tần Bảo và Chử Đồng.
Nhìn đoàn kỵ mã đang lướt tới, Tần Bảo thầm khẽ:
Chàng chú mắt nhìn những gã đàn ông trên lưng ngựa.
Khi hai bên còn cách nhau chừng ba mươi trượng. Tần Bảo nói mau:
Chàng và Chử Đồng ghìm sợi dây cương cho hai con tuấn mã dừng lại bên đường.
Đằng kia, đoàn người ngựa cũng dừng lại.
Tần Bảo nhận ra có tất cả hai mươi tên kỵ mã và một tên thiếu niên áo gấm.
Nhận ra Tần Bảo, gã thiếu niên áo gấm liền nhảy xuống lưng ngựa bước tới.
Tần Bảo cũng nhảy xuống ngựa, đứng bên đường chờ gã thiếu niên áo gấm…