Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
Lâm Thiên sử dụng Nhiếp Hồn Nhãn, linh hồn Bá Ni bị hút đi. Thân xác không còn linh hồn, đôi mắt chẳng chút ánh sáng, người mềm nhũn ngã xuống.
Lâm Thiên lạnh nhạt nói:
Tạp Nhĩ tròn mắt nhìn Bá Ni tắt thở nằm dưới đất:
Lâm Thiên hỏi ngược lại:
Lâm Thiên nói:
Tạp Nhĩ hơi biến sắc mặt, gã chỉ vào xác chết Bá Ni nằm dưới đất:
Lâm Thiên liếc nữ nhân kia:
Nữ nhân lộ vẻ mặt khó xử nói:
Lâm Thiên lạnh nhạt nói:
Ra khỏi Thu Thủy các, Tạp Nhĩ thấy ngay Khải Đế đang ngồi trên chiếc xe ngựa gần đó. Thấy Lâm Thiên, Tạp Nhĩ nhanh chóng đi ra thì Khải Đế nở nụ cười. Lâm Thiên, Tạp Nhĩ lên xe ngựa.
Xe ngựa chạy hướng gia tộc Bá Minh Hàn, lạnh lùng nói:
Tạp Nhĩ lắc đầu nói:
Lâm Thiên nói:
Tay Lâm Thiên nhanh như tia chớp chụp cổ tay Tạp Nhĩ, Khải Đế, hai luồng giới lực từ tay trái và tay phải của hắn vào trong cơ thể hai người.
Tạp Nhĩ, Khải Đế, một người là Kiếm Giả cao cấp, một người là Ma Đạo Sĩ cao cấp, thực lực này ở lứa tuổi của họ đã rất giỏi. Nhưng trong mắt Lâm Thiên thì thực lực như vậy quá kém cỏi.
Kiếm Giả cao cấp chỉ tương đương với tu vi địa giai trung kỳ, hậu kỳ, sao có thể vào mắt cao thủ Xuất Khiếu Kỳ như Lâm Thiên được?
Lâm Thiên không ngừng đưa giới lực vào cơ thể Tạp Nhĩ, Khải Đế, tu vi hai người nhanh chóng thăng cao, rất nhanh đã đến Kiếm Sư, Ma Đạo Sư. Nếu bây giờ Lâm Thiên ngừng đưa vào giới lực thì Tạp Nhĩ, Khải Đế chỉ lên đến Kiếm Sư hoặc Ma Đạo Sư sơ giai, hai người đã rất vừa lòng. Nhưng bây giờ Lâm Thiên không thiếu chút giới lực đó, hắn ngồi im không nhúc nhích, giới lực liên miên không dứt chảy vào cơ thể Tạp Nhĩ, Khải Đế.
Mười phút sau Lâm Thiên thả tay ra, lạnh nhạt nói:
Tạp Nhĩ cảm nhận lực lượng dâng trào mãnh liệt trong cơ thể, khó tin hỏi:
Trong mắt Khải Đế tràn ngập khó tin:
Hai người cho rằng muốn đến thực lực như thế ít nhất cần mười năm, vậy mà chỉ mười phút ngắn ngủi Tạp Nhĩ, Khải Đế đã đi xong con đường tu luyện vốn mất mười năm.
Lâm Thiên nói:
Sau nửa tiếng, xe ngựa đậu gần cổng gia tộc Bá Minh Hàn.
Tạp Nhĩ đã bình tĩnh lại, nhẹ giọng nói:
Lâm Thiên nói:
Lâm Thiên nhảy xuống xe ngựa:
Tạp Nhĩ biết gia tộc của gã là gia tộc thương nghiệp, không thích hợp dính dáng vào vụ thế lực quý tộc như gia tộc Bá Minh Hàn bị diệt.
Tạp Nhĩ gật đầu hướng Lâm Thiên:
Chờ xe ngựa nhóm Tạp Nhĩ đi xa, Lâm Thiên bắn ra mấy kiếm khí cắt nát cửa gỗ sắt có lịch sử trăm năm của gia tộc Bá Minh Hàn.
Bên trong cửa lớn vỡ nát vọng ra tiếng quát mắng:
Trong gia tộc Bá Minh Hàn, khí thế kinh người dâng lên, khí thế đến từ gia gia của Bá Ni, gia chủ đời trước của gia tộc Bá Minh Hàn.
Phụ thân của Bá Ni là một tên mập, sắc mặt âm trầm lao vào sân nơi phụ thân mình ở.
Gia gia của Bá Ni cười khẩy nói:
Cửa cái một gia tộc cực kỳ quan trọng với họ, bị người phá nát cửa tương đương với bị người tát tai giữa đường cái.
Phụ thân, e rằng việc này không ổn. Nếu đối phương không đến có chuẩn bị sao dám hủy cửa cái của gia tộc chúng ta?
Mặc kệ đến có chuẩn bị hay không, đối phương làm như vậy là đã không cho chúng ta đường lựa chọn. Chúng ta chỉ có một sự lựa chọn là giết đối phương, lấy lại vinh diệu của gia tộc!
Gia gia của Bá Ni lạnh lùng nói:
Lâm Thiên đập nát cửa cái xong đứng yên chờ đợi. Nhiều người từ trong phủ lao ra nhưng chỉ bao vây vòng xa, không dám đến gần công kích Lâm Thiên. Bọn họ không công kích, Lâm Thiên tạm thời không thèm để ý tới. Họ chỉ là con chó của gia tộc Bá Minh Hàn, có diệt hay không cũng chẳng sao. Quan trọng nhất là tiêu diệt phụ thân, gia gia của Bá Ni, hai người đó chết dù gia tộc Bá Minh Hàn không ngã ngay cũng sắp sụp đổ.
Rất nhanh phụ thân, gia gia của Bá Ni đã đến trước mặt Lâm Thiên.
Gia gia của Bá Ni trầm giọng quát:
Gia gia của Bá Ni nhìn ra Lâm Thiên bất phàm, muốn dùng lời nói dụ hắn khai thật.
Lâm Thiên lạnh lùng hỏi:
Gia gia của Bá Ni biến sắc mặt hỏi:
Bá Ni là độc đinh hệ gia chủ gia tộc Bá Minh Hàn, nếu gã bị gì chẳng phải là sẽ truyền vị trí gia chủ cho bàng chi sao?
Lâm Thiên lạnh lùng nói:
Gia gia của Bá Ni cuồng cười:
Làm Pháp Thánh, thân phận của lão cao quý vô cùng, không ngờ có người dám buông lời ngông cuồng trước mặt lão.
Lâm Thiên lòng máy động, pháp bảo Xuất Khiếu Kỳ xuất hiện trong tay.
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
Pháp bảo Xí Ngầu bay lên trời, khí lạnh mãnh liệt toát ra từ pháp bảo Xí Ngầu, chớp mắt khí lạnh bao phủ nguyên gia tộc Bá Minh Hàn. Nếu Lâm Thiên dốc hết sức, với thực lực hiện có dư sức đóng băng mấy chục dặm. Gia tộc Bá Minh Hàn không chiếm diện tích lớn như vậy, đóng băng nguyên gia tộc Bá Minh Hàn không khó khăn gì với Lâm Thiên.
Lâm Thiên thu về Xí Ngầu, phát động Nhiếp Hồn Nhãn hấp thu linh hồn những người bị đông chết.
Lâm Thiên khẽ thở dài:
Lâm Thiên không đi tìm Tạp Nhĩ, Khải Đế, hắn trở về không gian Tinh Giới rồi vào thế giới nơi Nhã Sa ở.
Lão Ốc Luân trông thấy Lâm Thiên xuất hiện thì giật mình kêu lên:
Lâm Thiên đến gần Ốc Luân viện trưởng, hỏi:
Ốc Luân viện trưởng nói:
Lâm Thiên hỏi:
Ốc Luân viện trưởng nói:
Người Lâm Thiên rung lên, chua xót hỏi:
Với tinh linh kia?
Đúng vậy! Nhã Sa vốn muốn Lâm tiểu hữu chủ trì hôn lê nhưng mãi không thấy Lâm tiểu hữu xuất hiện.
Ốc Luân viện trưởng nói:
Cảm giác của Lâm Thiên vô cùng phức tạp, thật lâu sau hắn gật đầu nói:
Lâm Thiên nói xong lòng máy động trở về không gian Tinh Giới.
Trong không gian Tinh Giới, Thạch Huyên Hiên và Dương Thi, Dương Tuyết đang trò chuyện vui vẻ. Lâm Thiên thấy vậy tâm tình cảm thương vì Nhã Sa xuất giá tốt hơn nhiều.
Lâm Thiên đến gần hôn ba nàng, hỏi:
Thạch Huyên Hiên nhìn Lâm Thiên, hỏi:
Thiên, hình như Thiên không vui?
Có sao?
Lâm Thiên gãi mũi, mỉm cười nói:
Dương Thi cười duyên:
Lâm Thiên nhào qua đè Dương Tuyết xuống sofa: