Ngụy Phong đi tới đi lui trong phòng, lòng vô cùng rối rắm.
Không phải ai đều có thể tu chân, cái này cần thiên phú. Người không có thiên phú thì không thích hợp tu chân, dù cưỡng ép tu luyện đến cuối cùng thành tựu cực kỳ hữu hạn.
Giọng Lâm Thiên vang lên sau lưng Ngụy Phong:
Mắt Ngụy Phong lộ tia vừa mừng vừa sợ, vụt xoay người.
Chỗ Ngụy Phong ở là trong quân doanh, gã không ngờ Lâm Thiên lặng lẽ xuất hiện sau lưng mình.
Lâm Thiên mỉm cười nói:
Ngụy Phong xua tay:
Lâm Thiên nói:
Lâm Thiên lòng máy động, ngọc giản Tu La Chiến quyết nằm trong tay hắn.
Hai tay Ngụy Phong run rẩy nhận lấy ngọc giản:
Lâm Thiên nói:
Nghe Lâm Thiên nói làm mắt Ngụy Phong buồn bã.
Lâm Thiên nói:
Ngụy Phong đấm mạnh Lâm Thiên, cười mắng:
Lâm Thiên trầm giọng nói:
Tục ngữ nói thường đi ở bờ sông sao không ướt giày? Cái này là hay chơi bên bờ sống chết, trời biết hôm nào xong phim.
Ngụy Phong nói:
Lâm Thiên buông tiếng thở dài:
Ngụy Phong khó hiểu hỏi:
Lâm Thiên giải thích rằng:
Ngụy Phong làm theo lời Lâm Thiên, ý niệm tập trung vào ngọc giản. Thực lực Ngụy Phong quá thấp, khoảng ba phút mới có dòng tin tức từ ngọc giản chảy vào não. Ngụy Phong cẩn thận cảm nhận, xác định những tin tức này là phần mở đầu Tu La Chiến quyết.
Ngụy Phong thì thào:
Trong mắt Ngụy Phong tràn ngập kích động nói:
Lâm Thiên hiểu ý chữ chết Ngụy Phong nói, đó không phải chết hẳn mà là trăm lần, vạn lần, trăm vạn lần bên bờ sống chết.
Lâm Thiên cười khổ nói:
Ngụy Phong nói:
Lần đầu tiên tu luyện không phải chiến đấu mà cần tu luyện ra lũ chiến khí thứ nhất, chiến khí hình thành thì khát vọng với thực lực, với chiến đấu càng thêm mãnh liệt, càng muốn tu luyện ra. Người tâm tính hòa bình, chán ghét chiến đấu thì dù bỏ ra ba, năm năm cũng không thể tu luyện ra chiến khí, Tu La Chiến quyết không thích hợp loại người này.
Lâm Thiên gật đầu nói:
Ngụy Phong không nói nhiều, mặc kệ dưới đất có sạch sẽ không, gã khoanh chân ngồi dưới đất tu luyện.
Lâm Thiên, Tả Vân Phi, Tiêu Bạch lần lượt tu chân, thực lực tăng vọt kích thích Ngụy Phong rất nhiều. So tài thua đội viên càng khiến Ngụy Phong vô cùng khao khát thực lực, khát vọng chiến đấu không cam lòng làm người bình thường rực cháy trong lòng gã. Nên Ngụy Phong tu luyện Tu La Chiến quyết siêu mau, không gặp trắc trở gì. Lũ chiến khí thứ nhất xuất hiện trong đan điền Ngụy Phong, lao ra đan điền chạy khắp người gã.
Cùng với chiến khí xuất hiện, người Ngụy Phong toát ra khí thế sắc bén, không quá cường đại nhưng rất sắc bén.
Hình dung khí thế bằng từ mũi nhọn thì không thỏa đáng, nhưng khí thế trên người Ngụy Phong cho Lâm Thiên cảm giác như thế.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
Lâm Thiên tin tưởng vào Ngụy Phong nhưng niềm tin ít ỏi, công pháp Tu La Chiến quyết cực kỳ nguy hiểm.
Ba tiếng qua đi, Ngụy Phong đột nhiên mở mắt ra, con ngươi lóe tia sáng, khí thế phát ra liền thu về. Ba tiếng khiến Ngụy Phong tu ra lũ chiến khí thứ nhất, chiến khí bước đầu cường hóa cơ thể Ngụy Phong một lần.
Chiến đấu, chiến khí tăng lên, chiến khí cường hóa thân thể.
Tu La Chiến quyết đi con đường trong cuộc chiến sống chết vô tận đột phá bản thân.
Lâm Thiên nói:
Tu vi của Lâm Thiên cao hơn Ngụy Phong nhiều nên nhìn sơ đã xem thấu thực lực của gã.
Ngụy Phong trầm giọng nói:
Lâm Thiên cười nói:
Ngụy Phong cười gian:
Không đơn giản là không nghe lời, thực lực Ngụy Phong thấp nhưng lại làm đội trưởng, gia đình gã có thế lực lớn trong quân nên hay có người nhiều chuyện này nọ.
Lâm Thiên cười nói:
Lâm Thiên biến mất ngay. Trong không gian Tinh Giới, Dương Thi, Dương Tuyết, Mộ Dung Tuyết, Thạch Huyên Hiên cố gắng tu luyện.
Nếu chỉ có một mình thì các nàng sẽ không cố gắng như vậy, bây giờ là bốn người, nhìn người ta tu luyện làm sao ngươi ngồi không được? Tuy các nàng công nhận nhau nhưng không có nghĩa là không muốn giành tình yêu của Lâm Thiên nhiều hơn.
Cố gắng một chút sẽ ưu tú hơn chút, có lẽ địa vị cao hơn trong lòng Lâm Thiên, bốn người nghĩ vậy.
Lâm Thiên nhìn nhóm Thạch Huyên Hiên cố gắng thì mỉm cười đi vào Tàng Tinh tháp. Lâm Thiên phải tăng tốc học trận pháp trong Tàng Tinh tháp, tuy hiện tại hắn không cần dùng nhưng trận pháp rất quan trọng.
Trong Tu Chân giới, địa vị trận pháp đại sư vô cùng siêu nhiên. Không nói cái khác, chỉ tính pháp bảo, nếu bên trong không có trận pháp thì còn uy lực gì? Uy lực của pháp bảo chủ yếu xem bên trong phong ấn loại trận pháp gì.
Suốt nửa tháng trời Lâm Thiên luôn tu luyện trong Tàng Tinh tháp, hơn nữa không tính thời gian trong Tàng Tinh tháp mà là nửa tháng bên ngoài, tương đương một trăm năm mươi ngày Tàng Tinh tháp.
Lâm Thiên khẽ thở dài:
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
Lâm Thiên hỏi:
Tiểu Linh trả lời:
Mười ức hai ngàn vạn duy thưa chủ nhân.
Không tệ, tiếc rằng chỉ đường hầm không gian đã cần tám ức duy, không dùng được bao nhiêu.
Lâm Thiên nói:
Càng có nhiều tiền càng cảm thấy tiền xài hoài không dư. Càng nhiều giới lực càng cảm thấy thiếu thốn, nếu lúc bắt đầu có hơn mười ức duy giới lực thì ta sẽ cho rằng dùng cả đời cũng không hết tám ức duy. Tiểu Linh nói xem tám ức duy hình thành công kích thì uy lực mạnh cỡ nào?
Chỉ cần một trăm vạn duy giới lực hình thành công kích là có thể đánh chết thực lực Xuất Khiếu Kỳ như chủ nhân.
Tiểu Linh đáp:
Lâm Thiên thở dài: