Lâm Thiên bình tĩnh nói:
Người Hứa Ưng run bần bật:
Dĩ nhiên Lâm Thiên có Độ Ách Kim Đan, Tiểu Linh có thể chế tạo ra, thứ này vô cùng quý báu với người khác nhưng Lâm Thiên thì chỉ cần đủ giới lực là có thể ăn như kẹo. Tất nhiên nếu Lâm Thiên làm vậy sẽ bị dược lực cuồng bạo nổ tan nát.
Lâm Thiên không gật cũng không lắc đầu, thái độ của hắn xem như mặc nhận.
Hứa Ưng mừng như điên, nhưng gã có tu vi thâm sâu, bình tĩnh lại ngay:
Hứa Ưng không cho rằng sao chép một phần tư liệu tinh bàn, nói thông tin Từ Hàng Tịnh Trai không rõ ràng có thể đổi lấy một viên Độ Ách Kim Đan.
Lâm Thiên hỏi:
Trong không gian Tinh Giới, Tiểu Linh đã chế tạo ra một tinh bàn nhưng thứ kia chỉ có thể lưu trữ cỡ một tinh vực. Khi đó Lâm Thiên không rõ, hiện tại hắn đã biết trên tinh vực còn có tinh thiên, trên tinh thiên có trọng thiên. Tinh vực quá nhỏ bé.
Hứa Ưng cười ngại ngùng nói:
Hứa Ưng là cao thủ Độ Kiếp Kỳ, còn là chủ một phái vậy mà tinh bàn rác như vậy.
Hứa Ưng nhíu mày nói:
Hứa Ưng nhíu mày nói:
Lâm Thiên mỉm cười nói:
Có tinh bàn tốt chỉ lợi không hại.
Lâm Thiên thầm cảm thán rằng:
Tiểu Linh nói:
Hứa Ưng mời:
Lâm Thiên gật đầu nói:
Hứa Ưng thi pháp, tạm thời giải trận pháp cách âm của lầu trúc, cao giọng nói với Thiên Huyền Chân Nhân, Xích Luyện Tiên Nữ:
Thiên Huyền Chân Nhân, Xích Luyện Tiên Nữ nghe vậy đi vào lầu trúc.
Xích Luyện Tiên Nữ liếc Lâm Thiên, cười nói với Hứa Ưng:
Bị Xích Luyện Tiên Nữ nhìn làm lòng Lâm Thiên thít chặt, cảm giác như bị rắn độc theo dõi.
Tiểu Linh cười cợt trong đầu Lâm Thiên:
Lâm Thiên cũng biết mình với đến rắc rối, thầm cười khổ:
Hứa Ưng và Lâm Thiên trò chuyện một lúc thì đã mặt mày hớn hở, trời biết Thiên Huyền Chân Nhân, Xích Luyện Tiên Nữ nghĩ sao.
Hứa Ưng cũng biết mình mang đến rắc rối cho Lâm Thiên, vội bổ cứu:
Hứa Ưng vung tay, trên bàn đá trắng tinh như ngọc trong lầu trúc xuất hiện bốn ngọc bôi.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
Ngọc bôi nhỏ xíu, nhưng càng làm Lâm Thiên mong chờ vào Hàm Hương linh dịch của Hứa Ưng hơn.
Trong ánh mắt long lanh của ba người Lâm Thiên, tay Hứa Ưng chợt cầm cái hồ lô nhỏ màu hoàng kim.
Hứa Ưng nói:
Tay trái Hứa Ưng cầm hồ lô nhỏ, tay phải búng vào hồ lô nhỏ. Bốn dòng nước nhỏ bay ra khỏi hồ lô rót vào bốn ngọc bôi, mỗi dòng nước rót đầy ngọc bôi.
Hứa Ưng nói:
Lâm Thiên cầm ngọc bôi lên ngửi, không màu không mùi, thứ trong ly trông như nước lã.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
Lâm Thiên không lo Hứa Ưng sẽ hạ độc trong rượu nên uống hết một hơi, các loại mùi vị lần lượt kích thích vị giác của hắn. Lâm Thiên cảm giác toàn thân lâng lâng như từ trần thế bước đến vườn hoa nở muôn vàn đóa hoa tươi.
Lâm Thiên thốt một tiếng:
Lâm Thiên nhắm mắt cảm nhận tiếp loại cảm giác này. Vô số hương vị, không hương vị nào lặp lại.
Thiên Huyền Chân Nhân, Xích Luyện Tiên Nữ thấy Lâm Thiên uống xong bình yên thì thả lỏng, cũng uống cạn linh dịch. Rất nhanh hai người chìm trong hưởng thụ vô tận của Hàm Hương linh dịch mang lại.
Khoảng mười phút sau, Lâm Thiên, Thiên Huyền Chân Nhân, Xích Luyện Tiên Nữ tỉnh táo lại.
Hứa Ưng hỏi:
Xích Luyện Tiên Nữ nói:
Thiên Huyền Chân Nhân lắc đầu nói:
Hứa Ưng nhìn hướng Lâm Thiên:
Lâm Thiên chỉ nhấm nháp ra một ngàn lẻ một loại, chắc chắn có sai lầm.
Tiểu Linh nói:
Bị Hứa Ưng hỏi, nghe Hứa Ưng nói, Lâm Thiên đã biết trong Hàm Hương linh dịch có bao nhiêu loại hương vị.
Ngoài mặt Lâm Thiên làm bộ ngại ngùng nói:
Hứa Ưng cười nói:
Thiên Huyền Chân Nhân khẽ hừ:
Trong ly của Hứa Ưng còn một nửa Hàm Hương linh dịch chưa uống hết, gã nhấp nhẹ:
Xích Luyện Tiên Nữ hỏi:
Trong tay Xích Luyện Tiên Nữ cầm cái bình ngọc cao một thước, nhìn bình ngọc e rằng có thể chứa mười cân Hàm Hương linh dịch.
Hứa Ưng mặt xanh mét nhìn bình ngọc, gã trừng Xích Luyện Tiên Nữ: