Trương Tinh Phong trong đầu choáng váng, nhưng chỉ trong nháy mắt hắn đã thanh tỉnh lại. Sau khi bình tĩnh lại, việc đầu tiên hắn làm là cẩn thận quan sát chung quanh.
“Nơi này là một không gian hư ảo!” Đây là phán đoán của Trương Tinh Phong. Kết luận này khiến cho hắn kinh ngạc. Nếu như không phải dựa vào thần khí, có thể chế tạo được không gian cũng chỉ có bản lĩnh của thần mà thôi.
“Xin chào, chúc mừng ngươi đã có thực lực khai mở truyền tống thông đạo!”
Trương Tinh Phong đưa mắt nhìn trung niên nhân trước mặt. Là Bàn Cổ! Trương Tinh Phong trong nháy mắt chợt hiểu ra. Hiển nhiên Bàn Cổ trước mặt chỉ là một ảnh tượng lưu lại, bởi vì hắn không cảm nhận được sự ba động. Nếu như đây là thần thức của Bàn Cổ thì đã có thể nhận ra Trương Tinh Phong rồi.
“Tại khu vực hạch tâm sâu nhất của Hồng Hoang, đó là nơi có truyền tống thông đạo. Người khai mở truyền tống thông đạo thực lực phải đạt đến Thiên Tiên kỳ. Đương nhiên nếu như muốn đi qua thì chỉ cần thực lực đạt đến Nguyên Anh kỳ là đủ rồi. Nhưng mà khu vực hạch tâm của hồng hoang, cũng chính là khu vực thứ năm, tại khu vực này còn có thần thú rồng. Đương nhiên không cần phải lo lắng, tại Phàm Nhân giới này rồng có tu vi cao nhất cũng chỉ đạt đến thực lực Đại La Kim Tiên mà thôi. Sau khi ngươi đạt tới Thiên Tiên kỳ, có thể trực tiếp sử dụng thuấn di tiến vào truyền tống thông đạo. Nhớ kỹ, không thể đối kháng!”
Lời của Bàn Cổ khiến cho Trương Tinh Phong vui mừng: “Thiên a! Vốn dĩ ta cứ phiền não làm thế nào đưa mấy người Ngữ Yên đến Tu Chân giới, bây giờ tự nhiên lại có một cái truyền tống thông đạo, quả thật là khiến cho người ta phải hưng phấn. Khu vực thứ năm còn có thần thú rồng?” Trương Tinh Phong trong lòng nảy ra một ý tưởng.
Bàn Cổ chợt nở nụ cười: “Đương nhiên ở chỗ truyền tống thông đạo, ta có cất giữ vài món chiến lợi phẩm thu được năm đó sau khi đại chiến với Ma Giới thất hung, đây là phần thưởng cho người đầu tiên đi qua truyền tống thông đạo. Tại phàm nhân giới có thể đạt đến Thiên Tiên kỳ quả thật là rất gian nan, mấy kiện bảo vật này coi như là một chút bồi thường. Nếu như ngươi không phải là người đầu tiên đi qua, vậy thì sẽ phải thất vọng rồi, ha ha ……” Bàn Cổ vui vẻ cười ha hả.
“Chiến lợi phẩm!” Trương Tinh Phong trong lòng máy động. Hắn đã từng hoài nghi, năm đó Bàn Cổ đã giết vài người trong Ma Giới thất hung. Theo như Thiên Vũ nói, năm đó chỉ có lão đại Trọng Huyền Ma Đế cùng với lão thất Nghịch Thiên Ma Đế trọng thương đào thoát được. Trương Tinh Phong cũng biết, lão đại Trọng Huyền Ma Đế sau này cũng đã chết. Lão thất Nghịch Thiên Ma Đế thì không biết, có lẽ cho dù còn sống thì nguyên khí cũng đại thương.
Nếu như thất đại ma đế đã thất bại thê thảm như thế, vậy còn thần binh của họ thì sao? Trạm Lam thủ trạc đâu? Trương Tinh Phong đã từng tìm trong Thiên Vũ, chỉ thấy vài viên thần hỏa tinh hạch, còn lại không hề có một kiện thần khí hoặc Trạm Lam thủ trạc nào. Hắn không tin Bàn Cổ lại tùy tiện vứt mấy bảo vật ấy đi, mà sẽ cất giữ ở đâu đó. Bây giờ xem ra, Bàn Cổ đem đống bảo bối này làm phần thưởng.
“Nhắc nhở ngươi một chút, Tu Chân giới, Tiên Ma hai giới không hề tốt đẹp như ngươi tưởng. Nơi đó vô cùng hỗn loạn, nếu như muốn sống tốt, ngươi nhất định phải có thực lực. Nói cho ngươi biết, ở Phàm Nhân giới có một vài loại khoáng vật mà ở Tiên Ma hai giới rất trân quý, nếu như ngươi mang theo nhiều một chút, sau này tu luyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Ha ha, còn như là loại khoáng vật gì, ta sẽ không nói, nếu không thì mấy loại khoáng vật này sẽ tuyệt chủng hết! Ha ha …… không nói nữa!” Ảnh tượng của Bàn Cổ đột nhiên biến mất.
Trương Tinh Phong trong đầu choáng váng, sau khi thanh tỉnh lại trở về Hồng Hoang. Hắn nhớ lại câu nói cuối cùng của Bàn Cổ, không khỏi cảm thán: “Bàn Cổ sư tôn quả thật là …… người tốt! Tu Chân giới, Tiên Ma hai giới như thế nào, ta làm sao lại không biết. Các loại khoáng vật nguyên liệu trân quý tại Phàm Nhân giới ta cũng biết. Ha ha, sư tôn không muốn những loại khoáng vật này biến mất quá nhanh, ta cũng không thể nghịch lại ý của sư tôn!!”
Bàn Cổ cũng không biết, vì câu nói này, Trương Tinh Phong đã không cho phép người của Thiên Tâm tông khai thác hoàn toàn Bí Thiên thạch và Kiên Dục thạch, chỉ khai thác một nửa mà thôi.
“Truyền tống thông đạo, Thiên Tâm tông!” Trương Tinh Phong trong lòng kích động. Kỳ thật trong lòng của hắn, cảm tình đối với Thiên Tâm tông tại Tu Chân giới cực kỳ sâu sắc, cao hơn rất nhiều so với Thiên Tâm tông tại Phàm Nhân giới. Nên biết rằng, Trương Tinh Phong năm đó đã ở tại Thiên Tâm tông của Tu chân giới suốt ba ngàn năm. Vì để cho thế lực của Thiên Tâm tông càng lớn mạnh, hắn đã làm không biết bao nhiêu chuyện. Nhưng vì ở Tu chân giới cao thủ hiển nhiên đông đảo hơn Phàm nhân giới rất nhiều, cho nên Trương Tinh Phong mặc dù nỗ lực rất lớn, nhưng vẫn không có tiến triển bao nhiêu.
“Phải trở về thôi!” Trương Tinh Phong hoàn toàn chìm đắm trong sự háo hức của một lãng tử trở về cố hương.
Trên Phương Diễn sơn, vô số cây cối xanh tươi rậm rạp, sơn môn của Thiên Tâm tông ở tại nơi này. Tại dốc núi phía sau sơn môn, một căn nhà trúc bên bờ hồ chính là nơi ở của Trương Tinh Phong năm đó. Phảng phất như chỉ vừa mới xảy ra, hắn ngồi trước căn nhà trúc, thả câu bên hồ ……
Trương Tinh Phong lắc lắc đầu: “Không nghĩ đến Trương Tinh Phong ta đã qua hai kiếp tu luyện vậy mà vẫn còn như vậy, ha ha ……” Trương Tinh Phong tự cười mình, ngự trên “Phù Vân tiên phủ” bay về hướng Thiên Tâm tam đảo ……
Chính điện của Thiên Tâm tông ở trên một ngọn núi cao tại Thiên Tâm tam đảo. Lúc này Trương Tinh Phong đã triệu tập những đệ tử đời bảy mươi bảy và một vài đệ tử đời thứ bảy mươi tám.
Trương Vũ cao giọng hăm hở nói.
Trương Tinh Phong nghe xong khẽ gật đầu. Đây là chuyện bình thường, nhìn khắp phàm nhân giới này, hắn còn phải nể mặt ai sao?
Trương Tinh Phong nhìn nhi tử của mình. Trương Tinh Phong cùng Trương Lăng kỳ trông rất giống nhau, nhìn qua chỉ khoảng hai mươi tuổi, nhưng quan hệ lại là phụ tử. Đối với người bình thường mà nói quả thật là có vẻ quái dị, nhưng đối với tu chân giả thì lại là chuyện rất bình thường, một người trẻ tuổi nói không chừng lại là một lão gia hỏa mấy ngàn tuổi. Còn tại Tiên giới, nói không chừng còn có người sống đến vài chục vài trăm vạn năm. Tu chân không năm tháng, thời gian đã không thể trở thành yếu tố phân chia địa vị, tại Tu Chân giới tất cả đều phải dựa vào thực lực.
Trương Lăng Kỳ nghe phụ thân mình hỏi, liền trả lời:
Trương Tinh Phong gật gật dầu, vui vẻ cười, đột nhiên thở dài nói:
(Thiếu một đoạn)
Trương đại thúc công lực đã gần ngang với Trương Tinh Phong, hiện tại đã đạt đến Hợp Thể hậu kì, chỉ còn cách độ kiếp khoảng mấy chục năm mà thôi.
Trương đại thúc nhìn Trương Tinh Phong cười khổ. Trương Tinh Phong lên tiếng:
Trương Tinh Phong nhìn bộ dạng của Lang Phong, khẽ cười cười. Hiển nhiên Lang Phong không hề biết địa vị của chính mình.
Trương Tinh Phong trên mặt lộ ý cười.
Lý Nhị nhìn Trương Tinh Phong, dường như rất ngượng ngập
Trương Tinh Phong nhìn bộ dáng của hắn, không nhịn được cười, nói:
Trương Tinh Phong đột nhiên đưa mắt nhìn tất cả mọi người chung quanh, lên tiếng:
Trương Tinh Phong lúc này trong lòng đang nghĩ đến điều thứ nhất được ghi lại trong tâm điển, cho nên mới nói như vậy.
Lang Phong kỳ quái nhìn Trương Tinh Phong, hiển nhiên là rất nghi hoặc. Hắn chưa độ kiếp thành công, tại sao lại đi trước?
Trương Tinh Phong trong lòng cũng vì việc nhân khí song tu của Long Phong mà khổ não. Hắn không dám để Lang Phong phải một thân một mình ở đây. Nên biết rằng khi độ kiếp, nhất định phải dựa vào tiên khí. Lang Phong không có được thực lực cường hãn như Trương Tinh Phong, quan trọng nhất là tu chân giả nhân khí song tu chỉ có thể sử dụng một kiện pháp khí, cũng chính là kiện nhân khí song tu.
Đây cũng là nguyên nhân mà Trương Tinh Phong muốn mang Lang Phong đi theo. Hắn tin tưởng chỉ cần đem Trọng huyền Tạm bảo vệ Lang Phong, sinh mệnh của Lang Phong sẽ không có vấn đề gì. Mặc dù không phải là Trọng Huyền Tạm đầy đủ, nhưng tốt xấu gì thì cũng là hai kiện hạ cấp thần khí, rất dễ dàng chống lại thiên kiếp. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là thực lực của Trương Tinh Phong phải đột phá lên Thiên Tiên kỳ.
Kỳ thật lực công kích của Trương Tinh Phong đã đạt đến Thiên Tiên kỳ. Chính là bởi vì khi hắn xuất ra chiêu “Không Bách Liệt” uy lực quá lớn vượt qua thực lực Thiên Tiên kỳ, cho nên mới được Bàn Cổ triệu hồi đến.
Lang Phong nhìn biểu tình của Trương Tinh Phong, hắn cũng hiểu được nhị đệ nhất định là lo lắng cho mình. Không nên nói gì cả, cho dù muốn hỏi cũng phải chờ đến sau khi buổi họp kết thúc!
Trương Tinh Phong nhìn xuống những đệ tử bên dưới, lạnh lùng nói:
Lúc này ánh mắt của Trương Tinh Phong lại tập trung vào mấy đồ đệ mà mình đã thu nhận khi còn nhỏ.
Trương Vũ, Lý Đại, Lý Nhị, Xi Vưu, Xi Dị, Xi Đồng, sáu người. Đối với sáu người này, cảm tình của Trương Tinh Phong rất sâu đậm.
Đám người Trương Vũ ánh mắt cực kỳ kiên định. Bọn họ cũng biết, thực lực của bọn họ đi theo sư phụ chỉ làm vướng bận thêm mà thôi.
Trương Tinh Phong nhìn ánh mắt của những đồ đệ cũng hiểu được suy nghĩ trong lòng bọn họ, có chút cảm khái. Hắn vẫn nhớ kỹ khi còn là một đứa nhỏ, những đồ đệ này đã đi theo mình, cho đến bây giờ mình đã đạt đến Đại Thành kỳ.
Trương Tinh Phong trên mặt nở nụ cười:
Theo mệnh lệnh của Trương Tinh Phong, tất cả đệ tử đều ly khai, Lang Phong và Lăng Kỳ hai người bước đến bên cạnh Trương Tinh Phong.
Trương Lăng Kỳ tự tin nói:
Trương Tinh Phong cười nhẹ nói:
Lăng Kỳ nghe nói, không ngừng gật đầu. Trương Tinh Phong tiếp tục nói:
Lăng Kỳ gật đầu. Đối với Trương Tinh Phong, hắn có một sự sùng bái không giải thích được. Khi hắn vừa ra đời, Trương Tinh Phong đã đạt đến đỉnh cao, hắn biết được truyền kỳ về Trương Tinh Phong, hiểu được địa vị của Trương Tinh Phong. Những hài tử bình thường đều sùng bái phụ thân, càng huống chi một người phụ thân như Trương Tinh Phong lại càng có sức hút, Lăng Kỳ sùng bái phụ thân cũng là chuyện bình thường.
Lăng Kỳ gật đầu vâng lời. Hắn được Trương Tinh Phong dùng vô số linh dược, tốc độ tu luyện cực nhanh, tuyệt đối tiếp cận được với Trương Tinh Phong. Hơn nữa lại có địa vị cao, ngay cả hoàng đế cũng không dám đắc tội, không có ngạo khí mới là chuyện lạ.
Trương Tinh Phong cười nói:
Lăng Kỳ nhìn thấy thần sắc của phụ thân, lập tức gật đầu. Trương Tinh Phong tiếp tục nói: