Hắc Nhật lão tổ mặc dù đã biết cách tìm được hung thủ, nhưng chuyện quan trọng nhất bây giờ là đem sơn môn của tông phái di dời đến nơi khác. Còn về việc báo thù cho nhi tử, hiện tại đã có biện pháp truy tìm hung thủ, Hắc Nhật lão tổ cũng yên tâm.
“Hừ! Cứ để cho ngươi sống thêm một thời gian nữa. Chờ lão tổ ta an bài mọi chuyện của tông phái xong, đến lúc đó…” Trên mặt Hắc Nhật lão tổ hiện lên vẻ hung tàn, hắn hiện tại chỉ hận không thể đem hung thủ ăn tươi nuốt sống. Có điều cơ nghiệp của tông phái vẫn quan trọng hơn.
Hắc Nhật lão tổ cũng có chút hối hận. Lúc trước vì cái chết của nhi tử hắn đã muốn phát điên, tự cho rằng hung thủ là nhân vật cấp Ma Đế của Huyết Sát môn. Trong tình huống không có chứng cứ, hắn lại điên cuồng quyết định giết chết tất cả nhân vật cấp Ma Đế của Huyết Sát môn, thà giết lầm chứ không bỏ sót. Vì vậy mới khiến cho Huyết Sát môn bắt đầu tiến hành truy sát Hắc Nhật tông.
Hắc Nhật lão tổ lạnh lùng ra lệnh. Tám tinh diệu của Hắc Nhật tông liền khởi động. Những tinh diệu này đều là sở hữu của Hắc Nhật tông, có thể phóng to thu nhỏ, nhưng thể tích càng lớn thì lực phòng ngự cũng giảm đi.
Tám tinh diệu xuyên qua tinh không Ma giới, tiến tới cực nam loạn vực hỗn loạn…
o0o
Tại nội đường bên trong trú địa Thiên Tâm tông.
Trương Tinh Phong mỉm cười nói với Trọng Hoành.
Trọng Hoành gật gật đầu, trong lòng có chút buồn bực, thầm nghĩ: “Ở đây kỳ thật cũng không có chuyện gì, chỉ là buôn bán tiên khí và kết giao với các những thế lực ở Tiên giới. Chân nhân không ngờ lại để cho ta làm loại chuyện nhỏ nhặt như thế này!”
Trương Tinh Phong liếc mắt đã hiểu được suy nghĩ của Trọng Hoành, cười nói:
Trương Tinh Phong liếc mắt nhìn Tiểu Long đang buồn bực, cười cười tiếp tục nói:
Trọng Hoành tắc họng, liếc mắt nhìn Thiên Thần tử và Vũ Tiển tiên tử lúc này đang ngồi một bên thân mật trò chuyện. Cũng không biết hai người rốt cuộc là nói chuyện gì, có điều Trọng Hoành biết Thiên Thần tử phỏng chừng là chẳng có tâm tư nào phụ trách chuyện này.
Còn Phong Ngữ Yên thì vẫn luôn rầu rĩ không vui, đứng bên cạnh Trương Tinh Phong không nói một câu nào.
Tiểu Long đột nhiên bực bội nói:
Tiểu Long có chút cầu khẩn.
Trương Tinh Phong sắc mặt chợt biến đổi:
Vừa nói đến đây, Tiểu Long lập tức kêu lên:
Nói đoạn, hắn còn chớp chớp mắt nhìn Trương Tinh Phong, chỉ sợ Trương Tinh Phong không đáp ứng.
Trương Tinh Phong tức giận nói:
Lúc này, Phong Ngữ Yên sắc mặt chợt biến đổi:
Trương Tinh Phong nhìn Phong Ngữ Yên cười đáp:
Trương Tinh Phong nói như vậy, Phong Ngữ Yên cũng cảm thấy yên tâm.
Trương Tinh Phong cũng biết, nếu như thật sự ở bên trong Thiên Vũ từ từ tu luyện, phỏng chừng không có mấy trăm năm, mấy ngàn năm thì không thể đột phá. Cho nên nếu như hắn quả thật bị vây khốn, thì chỉ có thể luyện chế tiên đan. Hiện tại, trong số tam đại tiên đan đã có hai loại được chuẩn bị sẵn sàng luyện chế.
o0o
Một ngày sau, Trương Tinh Phong rời khỏi Thiên Tiệm thành.
Dựa vào tinh diệu, Trương Tinh Phong rất nhanh đã đi đến bên ngoài Cổ Thần cấm vực. Hắn lập tức thu hồi tinh diệu, cẩn thận dùng thần thức quan sát.
Cổ Thần cấm vực từ xa quan sát giống như một quang cầu nhiều màu sắc. Chỉ có điều quang cầu này lại lớn đến mức kinh người. Từng tia quang mang rực rỡ không ngừng lóe lên bên trong quang cầu. Quang cầu phi thường lớn, so với một hằng tinh bình thường còn lớn hơn gấp mười lần. Có điều trên bề mặt quang cầu này còn có một “lớp áo màu xanh” mỹ lệ. Quan sát cẩn thận mới phát hiện được, “lớp áo màu xanh” bao trùm cả quang cầu này là vô số những hạt cát.
Đột nhiên, thần thức của Trương Tinh Phong quan sát thấy cách đó không xa có không ít cao thủ đang tụ tập. Hắn lập tức dùng thần thức quan sát kỹ càng.
Một trung niên nhân toàn thân bạch y lay động đang nói với chín người trước mặt.
Những người khác đều gật đầu. Đây là quy củ hình thành cả trăm vạn năm nay, mọi người đương nhiên đều biết.
Mười người này chính là nhân mã của Tây Nam ngũ phái có danh khí tương đối lớn tại Tiên giới. Nên biết rằng không một tông phái nào dám phái tất cả cao thủ của mình đến đây. Dù sao nếu như tất cả cao thủ đều chết tại đây, vậy thì tông phái sẽ vô cùng khó khăn. Cho nên những tông phái tương đối mạnh bình thường cũng chỉ phái ra hai người. Nhưng nếu như đơn độc hành động thì thực lực không khỏi quá yếu nhược, không thể uy hiếp nổi thất đại thế lực Tiên giới, cho nên hợp tác là chuyện tất nhiên. Tất cả các thế lực tiến vào bên trong đều do các tông phái lớn nhỏ của Tiên giới liên hợp lại. Đơn lẻ mặc dù yếu nhược, nhưng cộng lại cũng sẽ rất mạnh.
Địa vị của Tây Nam ngũ phái vượt xa so với Thú Dương tông. Chỉ thấy bọn họ mỗi phái đều xuất ra hai vị Tiên Quân là có thể biết được thực lực. Thú Dương tông kia chẳng qua cũng chỉ có một đại trưởng lão là Tiên Quân. Hơn nữa đây cũng chỉ là một phần thực lực của Tây Nam mgũ phái mà thôi.
Mỗi một lần thần hàng, Tây Nam ngũ phái cũng là kẻ có thực lực cạnh tranh thần khí.
Một vị tiên nhân nói với tiên nhân đầu lĩnh.
Lặc Lam Đắc không khỏi gật đầu, liếc nhìn ”thanh yên tuyền sa” dày đặc xung quanh Cổ Thần cấm vực, cười cười nói:
Một nữ tiên nhân đứng bên cạnh cũng tán đồng nói:
Lặc Lam Đắc chợt lớn tiếng nói:
Chúng nhân đều hưởng ứng, lập tức bắt đầu bay về hướng “thanh yên tuyền sa”.
Trương Tinh Phong ở phía xa sắc mặt chấn kinh, đưa mắt nhìn “lớp áo màu xanh” bên ngoài Cổ Thần cấm vực, sợ hãi nói: “Lão thiên, sao lại lợi hại như vậy! Lớp cát này nguyên lai gọi là ‘thanh yên tuyền sa’, chỉ nghe tên thì hình như cũng không quá nguy hiểm. Có điều nghe những người kia nói, ‘thanh yên tuyền sa’ này cũng quá khủng bố. Chỉ đơn giản là xuyên qua mà đã khó khăn như vậy, bên trong Cổ Thần cấm vực rốt cuộc còn có cái gì đây?”
“Ồ… Mười tên gia hỏa các ngươi sao lại vội đi như thế, ta còn muốn đi cùng các ngươi mà! Có điều trước tiên phải vũ trang bản thân đã!” Trương Tinh Phong lập tức đem Nhu Kim hóa thành chiến giáp, đi theo nhân mã của Tây Nam ngũ phái tiến vào bên trong “thanh yên tuyền sa” vô tận.
Trương Tinh Phong vừa tiến vào bên trong “Than Yên tuyền sa”, lập tức cảm thấy lực trùng kích mạnh mẽ. May mắn là có Nhu Kim chiến giáp, có thể dễ dàng chống lại được. Nếu như không có chiến giáp, nhục thể của hắn cũng có thể miễn cưỡng kháng cự. Đột nhiên sắc mặt của hắn đại biến: “Tại sao lại thế này? Thần thức của ta ở nơi này phạm vi bao phủ chỉ được hơn ngàn trượng, chỉ bằng một phần vạn lúc trước!”
Thanh âm của Thiên Vũ lập tức vang lên: “Trương tiểu tử, bên trong Cổ Thần cấm vực không hề giống với bên ngoài. Bởi vì bên trong Cổ Thần cấm vực có trận pháp cấm chế đặc thù, thần thức đều bị áp chế!”
Trương Tinh Phong gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.
Có điều Trương Tinh Phong cũng không biết, thần thức của hắn bị áp chế còn một phần vạn lúc đầu, nếu như tin tức này bị tiên nhân khác tiến vào trong nghe được, nhất định sẽ phát điên. Bởi vì tiên nhân của Tiên giới, thần thức của bọn họ lại bị áp chế chỉ còn một phần trăm vạn lúc đầu. Cho dù là Tiên Quân cũng chỉ có thể quan sát mấy trăm trượng, cự li còn kém xa Trương Tinh Phong. Còn Tiên Đế thì rất mạnh, cho dù bị áp chế xuống một phần trăm vạn, cũng quan sát được mấy vạn trượng.
Cửu Thiên Huyền Tiên sở dĩ gặp nguy hiểm tại đây, là bởi vì bọn họ chỉ có thể quan sát trong cự ly khoảng mười trượng. Điều này giống như ở bên trong Cổ Thần cấm vực nguy cơ tứ bề mà lại không có mắt nhìn. Dù sao khi nguy hiểm đến gần, cự ly mười trượng căn bản là vô pháp phản ứng.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản khiến cho Cửu Thiên Huyền Tiên cửu tử nhất sinh.
Thần thức của Trương Tinh Phong bị áp chế thấp hơn một trăm lần so với tiên nhân, đó là bởi vì thần thức của hắn đẳng cấp cao hơn. Nếu như là Thần Nhân tiến vào bên trong, thần thức căn bản sẽ không hề bị áp chế chút nào.
“Áp lực của ‘thanh yên tuyền sa’ này hình như càng lúc càng lớn!” Trương Tinh Phong nhíu mày. Hắn cảm nhận rõ áp lực trên Nhu Kim càng lúc càng lớn. Càng đền gần Cổ Thần cấm vực, áp lực cũng càng lúc càng mạnh.
Thần thức Trương Tinh Phong đảo qua mười Tiên Quân cách đó không xa, trong lòng không khỏi giận dữ: “Bọn chúng là mười Tiên Quân, không ngờ lại giảo hoạt như vậy!”
Trương Tinh Phong nhìn thấy cái gì? Hắn nhìn thấy mười Tiên Quân không ngờ lại hợp thành trận pháp, đồng loạt chống lại áp lực của “thanh yên tuyền sa”. Mười vị Tiên Quân liên thủ, đương nhiên là rất dễ dàng, chuyện này khiến cho Trương Tinh Phong bực bội.
“Cẩn thận, oanh viêm thỉ phong đến rồi! Định phong quyết, khởi!” Lặc Lam Đắc lập tức truyền âm đến chín vị Tiên Quân còn lại. Bọn họ đã đến Cổ Thần cấm vực mấy lần, cũng biết một vài địa phương nguy hiểm, cho nên đã sớm nghĩ ra phương pháp giải quyết. Mà lúc này Trương Tinh Phong thì lại không hề biết.
Thần thức của Trương Tinh Phong đột nhiên phát hiện một cơn lốc xoáy bên trong “Thanh yên tuyền sa” điên cuồng xoay chuyển, dường như phương hướng của nó chính là mười vị Tiên Quân và Trương Tinh Phong phía sau. Chỉ thấy mười Tiên Quân hai tay lấp lóe quang mang, không ngừng kết thành thủ ấn đánh vào trung tâm của mười người. Tất cả thủ ấn chợt dung hợp lại, sinh ra một chiếc lồng khí gấp nếp bảo hộ mười người bên trong. Lốc xoáy quét qua mười Tiên Quân, chỉ thấy ba văn trên lồng khí chấn động một chút, thực sự không có uy hiếp gì.
“Tiểu tử, đây là oanh viêm thỉ phong vô cùng tàn độc. Nhiệt độc bên trong vô cùng khủng bố, cho dù là Tiên Quân cũng phải toàn lực chống cự. Cẩn thận, cố gắng đừng để nó chạm vào người. Có điều… oanh viêm thỉ phong này trong thanh yên tuyền sa rộng lớn cũng là cực kỳ hiếm thấy. Tiên nhân tiến vào bên trong, phỏng chừng mười nhóm thì chỉ có một nhóm gặp phải mà thôi. Tại sao ngươi lại đen đủi như vậy chứ?” Thiên Vũ chế giễu.
Trương Tinh Phong cũng không dám phân tâm, vô cực lực vận chuyển khắp toàn thân, thiên hỏa cũng mạnh mẽ phát ra…