Hai người không coi ai ra gì nói chuyện, làm cho thần sắc của Quan Duyệt càng không vui, nàng không nghĩ tới Túy Tửu Tiên sẽ giúp Tần Vấn Thiên.
Kinh Thành Thập Tú bài danh đệ tam Túy Tửu Tiên, cũng không phải tồn tại dễ trêu chọc gì.
Quan Duyệt nhàn nhạt nhìn Tần Vấn Thiên:
Thời điểm Mộc Thanh cùng Quan Duyệt ở Thiên Ung Thành, cũng đã điều tra Tần Vấn Thiên rõ rõ ràng ràng, thời điểm đó Tần Vấn Thiên triển lộ ra thiên phú tốt, ngưng tụ Tinh Hồn trên Tam Trọng Thiên, nghe nói còn dùng thủ đoạn đặc thù giết chết Diệp Lang, bây giờ ba tháng trôi qua, mặc dù thực lực của Tần Vấn Thiên tiến bộ hơn một chút, nhưng thì đã sao?
Còn ở Tinh Hà Công Hội xuất hiện Yêu Viên, Mộc Thanh nói cho nàng biết kia hẳn là triệu hoán ra Tinh Thần Chiến Thú, cực kỳ có khả năng là Võ Vương của Tần phủ để lại bùa bảo mệnh.
Quan Duyệt cười lạnh, lập tức xoay người nói:
Tuy Quan Duyệt kiêu ngạo, nhưng còn không có cuồng vọng đến trực tiếp động thủ ở trong Thần Binh Các.
Mấy người ở bên cạnh Quan Duyệt đều cười nhìn Tần Vấn Thiên, mặt lộ vẻ châm chọc, thật là thứ không biết sống chết.
Người chung quanh đều mang tâm tính xem náo nhiệt, đám người Tần Vấn Thiên nhấc chân đi ra, đồng thời nhìn Phong Bình ở bên cạnh hỏi:
Luyện Khí Sư đều điên cuồng như thế sao?
Luyện Khí Sư lợi hại, bọn họ đều có loại cao ngạo trong xương.
Phong Bình cười nói:
Nói xong, Phong Bình có chút không có ý tứ nhìn Tần Vấn Thiên một chút.
Tần Vấn Thiên nở nụ cười, đích xác, lúc trước hắn mới vừa nhìn thấy Phong Bình, người này ở trước mặt hắn cũng cực kỳ cao ngạo a.
Đi ra Thần Binh Các, Quan Duyệt quay người lại nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt lóe lên lãnh ý, vừa rồi Tần Vấn Thiên cố ý đấu giá, để cho nàng tổn thất không nhỏ, chỉ là điểm ấy, liền đầy đủ Tần Vấn Thiên dùng mệnh tới thường.
Ánh mắt của Phàm Nhạc híp lại, nữ nhân này, không chỉ cao ngạo đơn giản như vậy, tâm tựa hồ cũng có chút độc ác, dĩ nhiên động sát niệm.
Đột nhiên, thân thể Quan Duyệt động, động tác của nàng phiêu dật mà nhanh nhẹn, nhanh như thiểm điện, một đạo kiếm quang đột ngột nở rộ, lộ ra hàn ý sâm lãnh, một kiếm này trực tiếp trảm về phía thân thể của Tần Vấn Thiên.
Thần sắc của đoàn người cứng lại, Quan Duyệt này muốn mạng của Tần Vấn Thiên.
Bàn tay Tần Vấn Thiên tràn ngập ra khí thế kinh khủng, tu luyện Thiên Thủ Ấn thời gian dài như vậy, hôm nay cũng nên thực tế một chút.
Chân đạp một cái, mặt đất run rẩy, cả người Tần Vấn Thiên như tràn đầy lực lượng bùng nổ, bay thẳng đến phía trước vỗ ra một chưởng, chưởng ấn kinh khủng lộ ra lực lượng mạnh mẽ đáng sợ, hào quang kim sắc nở rộ, chính là thức thứ nhất Kim Cương Ấn của Thiên Thủ Ấn.
Quan Duyệt lấy Tinh Thần Chi Lực ngưng tụ thành kiếm bị tạc nổ, uy lực của kiếm pháp còn chưa kịp phát ra liền tao ngộ áp chế.
Thiên Thủ Ấn vốn lấy công kích mạnh mẽ xưng danh, mà Tinh Thần Chi Lực của Tần Vấn Thiên đều tới từ Ngũ Trọng Thiên, Thiên Chùy Tinh bá đạo cuồng bạo, mặc dù không có sử dụng Thần Nguyên, lực công kích cũng cực kỳ đáng sợ.
Tần Vấn Thiên chân đạp đất mặt, lao thẳng tới Quan Duyệt, song chưởng đồng thời phát ra, hai đạo ấn pháp khủng bố trấn áp xuống, thần sắc của Quan Duyệt trắng bệch, trực tiếp rút ra Quy Nguyên Kiếm, đồng thời thi triển Kiếm Chi Tinh Hồn, kiếm quang nở rộ, lại cứng rắn chém nát một đạo Kim Cương Ấn, nhưng vẫn có một đạo chưởng ấn khác cận thân, nàng chỉ có thể vội vàng giơ tay lên đáp lại.
Một tiếng vang ầm ầm trầm đục, Quan Duyệt chỉ cảm thấy cánh tay muốn chấn nứt ra, đồng thời khóe miệng tràn ra tiên huyết.
Tần Vấn Thiên căn bản không cho Quan Duyệt cơ hội đánh trả, Long ngâm trận trận, một Nộ Long Thủ Tí bắt lấy Quy Nguyên Kiếm trong tay Quan Duyệt, sau đó một quyền đánh vào trên người này, trực tiếp đánh bay Quan Duyệt, hung hăng té lăn trên đất.
Chiến đấu, trong sát na liền kết thúc, đoàn người nhìn kết quả chiến đấu đều ngây dại, công kích của người này quá cuồng bạo rồi, sau khi chiếm được tiên cơ chính là cuồng phong bão táp trực tiếp phá hủy Quan Duyệt.
Đám người Vương Sùng xông lên phía trước, chỉ thấy Túy Tửu Tiên cũng bước ra một bước, kiếm khí kinh khủng bao phủ không gian, làm cho thân thể đám người Vương Sùng cứng ở chỗ đó.
Cũng ngay lúc này, Tần Vấn Thiên đã hàng lâm ở trước người Quan Duyệt, đứng ở đó, cúi đầu quan sát Quan Duyệt nằm dưới đất, khóe miệng mang nụ cười thản nhiên, trong tay hắn cầm Quy Nguyên Kiếm, chỉ cần một kiếm đâm tới, Quan Duyệt nhất định phải chết.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, đôi mắt kia mang theo vài phần đùa giỡn, làm tâm Quan Duyệt đau đớn, nàng chưa từng bị nhục nhã như vậy.
Nhưng hôm nay, nàng thua đối phương, nàng không lời nào để nói.
Chiến bại đau nhức, cùng với loại nhục nhã này, đều rất đau.
Vương Sùng lạnh lùng nhìn Túy Tửu Tiên che ở trước mặt, ánh mắt lại dời về phía Tần Vấn Thiên:
Túy Tửu Tiên cười cười nói:
Nếu như ta là ngươi, liền lập tức câm miệng, bằng không vạn nhất hắn thật giết Quan Duyệt, liền không tốt lắm.
Quan Duyệt là học viên của Hoàng Gia Học Viện, Luyện Khí Sư Nhị giai của Tinh Hà Công Hội.
Vương Sùng lạnh nhạt nói.
Túy Tửu Tiên không thèm để ý nhún vai.
Một học viên Hoàng Gia Học Viện ở bên người Vương Sùng thần sắc ngưng tụ, hiển nhiên, Tần Vấn Thiên làm ra sự tình ở Đế Tinh Học Viện, sớm đã khuếch tán trong Hoàng Gia Học Viện, chỉ là bởi vì qua một tháng rất ít người nhắc lại, mới làm cho Quan Duyệt trở lại Học viện không lâu chưa biết sự tình này.
Quan Duyệt ngồi dậy, nhìn đồng bạn của nàng hỏi.
Người nọ gật đầu, nhìn Tần Vấn Thiên một cái, lại nói:
Quan Duyệt nghe được lời của đối phương, thần sắc trở nên cổ quái, nhìn thiếu niên mỉm cười kia, ba tháng, cũng đã hoàn thành lột xác sao.
Tần Vấn Thiên ném Quy Nguyên Kiếm xuống đất, Quan Duyệt đứng dậy tơi tả ly khai.
Tần Vấn Thiên bước chân vào Đế Tinh Học Viện, hơn nữa có thiên phú như vậy, điều này làm cho nội tâm của nàng bị trùng kích cực lớn.
Tần Vấn Thiên không có giết nàng, hắn rõ ràng tình cảnh của mình ở Hoàng Thành, Diệp gia cùng Âu gia đã không có bất kỳ chỗ trống cứu vãn, cục diện ngươi chết ta sống, mặc dù bây giờ vào Đế Tinh Học Viện, nhưng hắn cũng không thấy bản thân vô tư, ngược lại, bây giờ có rất nhiều người muốn hắn chết.
Vô luận là Đế Tinh Học Viện, hay Thần Binh Các, hoặc Túy Tửu Tiên, này đều không phải là lực lượng của bản thân hắn, chỉ có khi hắn lấy lực lượng bản thân có thể đối kháng hết thảy, mới có tư cách hoành hành vô kỵ, muốn làm gì thì làm.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên dời về phía Túy Tửu Tiên, chỉ thấy Túy Tửu Tiên cười nói:
Bao say?
Bao say.
Tần Vấn Thiên cười gật đầu:
Đi đâu?
Đi đâu chẳng được, ngươi trả tiền là được.
Túy Tửu Tiên nở nụ cười, Tần Vấn Thiên nhún vai, nhìn Phàm Nhạc cùng Hân Nhiên nói:
Mập mạp, hai người các ngươi thì sao?
Hắc hắc.
Mập mạp trừng mắt nhìn hắn, cười nói:
Như vậy đi, Hân Nhiên, ngươi đi chọn một Thần binh, ghi vào sổ sách của lão đại, ta và lão đại đi ra ngoài một chút.
Chuyện này...
Hân Nhiên hồ nghi nhìn Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên nhìn Phong Bình nói, trừng mập mạp một cái, mập mạp chết bầm này mỗi ngày hô lão đại, hắn thì phải trả giá thật lớn.
Mập mạp bỉ ổi cười, hắn là kiến thức Luyện Khí Sư giàu có, sau này phải hảo hảo bắt chẹt mới được.
Phong Bình mang Hân Nhiên đi vào Thần Binh Các, mà ba người Tần Vấn Thiên thì đi ra ngoài, mập mạp đánh giá Túy Tửu Tiên, hỏi:
Kinh Thành Thập Tú bài danh đệ tam, thực lực của ngươi hẳn rất mạnh a?
Còn tạm.
Túy Tửu Tiên nhìn mập mạp, cảm giác có chút thú vị.
Ánh mắt mập mạp tặc tặc, Tần Vấn Thiên đảo cặp mắt trắng dã, người này tính toán vô cùng tốt, nếu có thể mời Túy Tửu Tiên đánh nhau, giết chết Âu Thần cũng không có nửa điểm áp lực a.
Túy Tửu Tiên cười đáp lại, mắt mập mạp sáng lên.
Túy Tửu Tiên nhìn Tần Vấn Thiên nói.
Tần Vấn Thiên sảng khoái gật đầu, Túy Tửu Tiên tính tình cởi mở, căn bản không lưu tâm trực tiếp hỏi hắn Thần binh, nếu là người bình thường, có lẽ sẽ kiêng kỵ rất nhiều.
...
Đế Tinh Học Viện, Kỵ Sĩ minh, đám người Âu Thần, Mộ Dung Phong tụ chung một chỗ, chỉ thấy Âu Thần nhìn Mộ Dung Phong, mở miệng nói:
Hôm nay ở bên ngoài Thần Binh Các phát sinh một trận chiến, tu vi của Tần Vấn Thiên đã đột phá đến Luân Mạch cảnh nhị trọng, hơn nữa, Mạc Thương hẳn cho hắn Thần Thông Địa cấp Thiên Thủ Ấn, hắn đã tu thành thức thứ nhất Kim Cương Ấn rồi.
Ngươi cho là hắn có thể uy hiếp được ta?
Mộ Dung Phong nhìn Âu Thần nói.
Con ngươi của Mộ Dung Phong ngưng tụ, Đế Tinh ngọc bài cấp năm, hưởng thụ tài nguyên tốt hơn, chuyện này với hắn mà nói, không thể nghi ngờ có hấp dẫn rất lớn, nhưng số lượng Tinh Thạch khổng lồ kia, hắn không bỏ ra nổi.
Mộ Dung Phong gật đầu.
Trong thần sắc của Âu Thần mơ hồ có ánh sáng lạnh, chỉ cần phế bỏ Tần Vấn Thiên, như vậy Đế Tinh Học Viện sẽ không nuôi phế vật, Tần Vấn Thiên liền chắc chắn phải chết.
Diệp gia cùng Âu gia, sẽ nguyện ý cung cấp 300 viên Tinh Thạch kia.
Mộ Dung Phong híp mắt, này để hắn cảm thấy có chút mạo hiểm, nếu như thật phế đi Tần Vấn Thiên, Đế Tinh Học Viện sẽ có thái độ như thế nào.
Đôi mắt của Âu Thần vô cùng lạnh lẽo, nghe được hắn nói, trong mắt Mộ Dung Phong lóe lên một đạo quang mang tàn nhẫn.