(Một tuần sau)
Sau khi thái y đến kiểm tra lần cuối, vết thương của tướng quân đã hồi phục hẳn, tướng quân thay xong xiêm y thì bước ra khỏi phòng đến đại sảnh dùng điểm tâm sáng, nhìn thấy dáng vẻ tươi tỉnh của tướng quân Ninh Tuyết mừng rỡ nói:
Tướng quân mỉm cười gật đầu nói:
Tất cả ngồi vào bàn chuẩn bị dùng bữa thì từ cổng có hai tiếng bước chân tiến vào đi kèm một giọng cười lớn nói:
An Thành đi theo sau trên tay cầm một ít dược phẩm cùng hoa quả nói:
Phu nhân nghe vậy liền đứng lên khách sáo nói:
Ninh Tuyết đứng lên chào hỏi Dương bá bá rồi nói:
Dương tướng quân cười hì hì vẫy vẫy tay nói:
An Thành cũng mỉm cười nói:
Hạ tướng quân nhìn thấy vậy liền đứng lên vẫy tay nói:
Dương tướng quân cười phá lên gật đầu nói:
Nói xong Hạ tướng quân nói:
Dương tướng quân ngại ngùng liền từ chối nói:
Ninh Tuyết nhìn sang Hạ tướng quân, tướng quân mỉm cười nói:
Nói xong liền kêu Ninh Tuyết kêu người chuẩn bị thêm muỗng đũa cho Dương tướng quân và An Thành, thế nhưng Dương tướng quân vẫn e ngại không chịu ngồi, thấy thế Hạ tướng quân liền nói:
Nghe đến năm chữ “ đều là người trong nhà” Dương tướng quân cười phá lên, nhìn sang Ninh Tuyết và An Thành rồi gật gật đầu tán đồng nói:
Nói xong Dương tướng quân ngồi xuống bên cạnh Hạ tướng quân, An Thành hiểu ý của Dương tướng quân ngại ngùng bước đến ngồi cạnh Ninh Tuyết, Hạ phu nhân thấy thế liền che miệng cười mỉm, lại gắp đồ ăn để vào bát cho An Thành rồi nói:
Dương tướng quân thấy vậy liền trách mắng An Thành:
Vừa dứt lời Dương tướng quân nháy nháy mắt ra hiệu cho An Thành, An Thành liền thuận nước đẩy thuyền nhanh chóng nắm bắt cơ hội mà đứng dậy gắp miếng đồ ăn bỏ vào bát của phu nhân và nói:
Hạ phu nhân vô cùng hài lòng liền mỉm cười nói:
Ninh Tuyết ngồi cạnh trêu ghẹo An Thành nói:
Phu nhân nghe vậy liền cười khúc khích, Ninh Tuyết bất mãn nói tiếp:
An Thành lườm Ninh Tuyết rồi nói:
Ninh Tuyết bĩu môi cúi đầu cảm thán nói:
Nghe vậy An Thành lắc đầu thở dài, chỉ còn cách đứng dậy gặp miếng điểm tâm Ninh Tuyết thích đặt vào bát rồi nói:
Ninh Tuyết lập tức vui vẻ cười lên nói:
Vừa nói Ninh Tuyết vừa chỉ vào món đó, An Thành lại bất lực đứng lên gắp cho Ninh Tuyết nói:
Ninh Tuyết nhìn thấy sự chiều chuộng của An Thành dành cho mình liền bỉu môi gương mặt nũng nịu nhìn An Thành rồi nói:
Phu nhân ngồi cạnh đưa tay xoa xoa đầu luôn miệng trách móc Ninh Tuyết nói:
Đối diện với gương mặt ấy An Thành cũng phải chịu hàng chỉ còn biết cúi đầu mỉm cười nói:
Hạ tướng quân và Dương tướng quân nhìn nhau gật đầu cười, Hạ tướng quân liền nói:
Dương tướng quân nghe vậy liền tỏ vẻ không hài lòng với ý kiến của Hạ tướng quân liền nói:
Ninh Tuyết bị tướng quân nói đúng ý liền nhìn Dương tướng quân mỉm cười rồi nói:
Hạ tướng quân quay sang trách móc Dương tướng quân nói:
Dương tướng quân vui vẻ cười lớn đáp:
Thế là mọi người đều cười phá lên, tiếng cười vang khắp phủ, thế nhưng đột nhiên từ ngoài cửa một hạ nhân hối hả chạy vào bẩm báo:
Dương tướng quân nhìn sang Hạ tướng quân với nét mặt căng thẳng, Hạ tướng quân liền nói:
Tên hạ nhân nghe vậy liền chạy đi mời Lương công công vào, Dương tướng quân nhìn sang Hạ tướng quân nói:
Hạ tướng quân trầm tư hồi lâu rồi gật đầu nói:
Phu nhân và Ninh Tuyết gật đầu, An Thành nói:
Hạ tướng quân gật đầu rồi vội bước ra hậu viện gặp công công, đến nơi vừa mới thấy công công Hạ tướng quân hành lễ chào hỏi nói:
Lương công công quay người lại liền nói:
Hạ tướng quân bất ngờ thắc mắc hỏi:
Lương công công rất kín miệng nửa lời cũng không lộ ra liền đáp:
Hạ tướng quân gật đầu rồi nói:
Lương công công mỉm cười đưa tay mời Hạ tướng quân nói:
Nói xong công công quay người đi về hướng cổng lớn, Hạ tướng quân về lại đại sảnh nơi mọi người đang dùng bữa, nhìn thấy Hạ tướng quân mọi người liền đứng dậy chạy lại, Dương tướng quân hỏi:
Trước ánh mắt hiếu kì của mọi người, Hạ tướng quân điềm nhiên nói:
Dương tướng quân lòng vô cùng sốt sắng liền nói:
Hạ tướng quân nghe vậy liền khuyên ngăn:
An Thành cũng tàn thành với những lời Hạ tướng quân nói liền ra sức khuyên ngăn Dương tướng quân:
Dương tướng nghe vậy lòng vô cùng bực dọc mà quay người đi, Hạ tướng quân thấy vậy liền nói:
Dương tướng quân nghe vậy liền phần nào yên tâm mà quay người lại nói:
Hạ tướng quân gật đầu mỉm cười, Ninh Tuyết trong lòng lo lắng không yên liền nói:
Hạ tướng quân mỉm cười nói:
Phu nhân gương mặt thất thần mà dõi theo bóng lưng của tướng quân, Ninh Tuyết đứng cạnh cũng vô cùng sốt sắng thở dài ôm chằm lấy phu nhân, hai mẫu nữ nương tựa vào nhau, phu nhân nắm chặt lấy tay của Ninh Tuyết, Ninh Tuyết vỗ về nói:
Phu nhân nghe như vậy cũng yên tâm phần nào liền gật đầu nhưng lòng vẫn lo lắng cho tướng quân mà siết chặt hai tay cầu nguyện: