Lão bất tử chính ma liên minh tập trung ở đây đã là một nửa sức mạnh của mỗi thế lực. Họ sống rất lâu vì thế, kinh nghiệm, suy tính thì khó mà ai hơn nỗi họ. Có điều, dù là vậy nhưng thật lực vẫn là vì tôn. Người mạnh mới có quyền lên tiếng. Nếu không được hai vị minh chủ cho phép, ít người dám lên tiếng. Với lại tình hình bây giờ thì hầu hết đều có suy nghĩ khư khư giữ mình vì thế từ lúc hai vị minh chủ cảnh cáo liền đều biết điều hơn. Không dám như thường ngày muốn nói gì thì nói.
La Sát liền nhìn quanh mọi người rồi nhìn đến đám đệ tử. Sau đó thở dài nói với mọi người.
Bên cạnh lão là một trung niên nhân mặt lạnh như tiền nói.
Một người khác lại thở dài nói.
Lão mình chủ liền khoát tay, bảo mọi người yên tĩnh.
Mọi người đều lâm vào trầm mặt. Nhất Thành cũng ngồi xem nhưng một lúc sau vẫn chưa thấy ai lên tiếng. Lão mình chủ mà đạo liền phất tay nói.
Là Sát thở dài nói.
Nghe La Sát ý kiến, một phần gật đầu một phần lại trầm mặt. Bên kia, Mưu Cầu của Pháp Tông lại hừ lạnh nói.
Một số người đồng ta với ý kiến này. Nhưng cũng có người phản đối. Một lão bất tử của Nhân Tông cười lạnh nhìn Mưu Cầu, lên tiếng trách mắng.
Mưu Cầu lạnh lùng nhìn lại.
Đến lúc này thì khẩu chiến bắt đầu. Một nhóm đồng ý lao ra, một nhóm thì nghỉ nên ở lại thành tìm hiểu. Thế là lời qua tiếng lại như một đám ô hợp, làm mấy tên đệ tử trợn tròn mắt mà nhìn. Có thể đây là lần đầu bọn họ thấy mấy vị thái thượng cao cao tại thượng thường ngày lại như vậy.
Trong phòng đang khâu chiến thì có một nơi đang ngồi ba người lại yên tĩnh, nheo mắt nhìn đám này. Đó là Nhất Thành, hai vị minh chủ và hai vị lão tổ của thư viện sau lưng Nhất Thành.
Qua một lúc, Nhất Thành nhìn bên ngoài bây trời càng lúc càng đỏ thì nhíu mày hỏi hai vị minh chủ bên cạnh.
Hai người nhìn Nhất Thành cười khồ.
Hai vị minh chủ nhìn bầu trời bên ngoài cũng cảm thấy không thể kéo dài được nữa. Cả hai lão khuôn mặt trở nên lạnh lùng, trên người tỏa ra một áp lực cực lớn làm cho mọi người giật mình. Lúc này trong phòng mới yên lặng trở lại, ánh mắt dồn về phía hai lão. Lão mình chủ chính đạo thở dài nói.
Lão lạnh lùng liếc nhìn mọi người trong phòng.
Lão nhìn sang Nhất Thành hỏi.
Nhất Thành giật mình, sau đó mới hiểu lão muốn hỏi đến Nhất Thiên. Hắn trầm giọng nói.
Nghe đến vậy thì cả đám trợn tròn mắt nhìn Nhất Thành. Đến hai vị minh chủ cũng vậy. Câu trả lời thật làm mọi người giật mình. Thậm chí quá khó tin, vì huynh đệ của Nhất Thành gì bao nhiêu tuổi lắm, mấy lão ở đây đều sống vạn năm cả. Vậy tên kia yêu nghiệt cỡ nào? Thật khó tin!
Nhất Thành như đọc được suy nghĩ mọi người thì cười lạnh nói.
Nhất Thành tin tưởng thực lực Nhất Thiên. Hắn từng thấy Nhất Thiên xuất thủ, thậm chí lúc đánh lùi con mắt trong vết nứt không gian kia. Hắn tin tưởng Ma pháp kia đủ làm thịt mỗi người ở đây.