Kim Dương quyền sáo, đỉnh cấp thần khí, là chiêu bài thần khí của mỗi đời Thiên Đế, uy lực vô cùng cường đại, một quyền có thể rung trời chuyển đất.
Trương Tinh Phong vừa nghe Thanh Đế nói, lập tức bước lên phía trước:
Trương Tinh Phong cũng biết quy củ. Tiên giới tam đế, xưng hô đều phải kèm theo hai từ “bệ hạ”, đây là điều mà tất cả mọi người tại Tiên giới đều phải tuân theo.
Thanh Đế mỉm cười nhìn Thiên Đế:
Thiên Đế trong lòng kinh ngạc: “Ồ! Thật không nghĩ đến! Trương Tinh Phong này lại gặp được kỳ ngộ như vậy, quả thật là khiến cho người ta hâm mộ!”
Thiên Đế mỉm cười nói.
Cho dù Thiên Đế cười nói với Trương Tinh Phong, Trương Tinh Phong vẫn có thể cảm nhận được bá khí nhàn nhạt phát ra từ người Thiên Đế. Có điều Thiên Đế đã nói như vậy, hắn có thể không đáp ứng sao?
Trương Tinh Phong làm ra vẻ rất cao hứng.
Thanh Đế nhìn Thiên Đế hỏi:
Thiên Đế thở dài một tiếng:
Thanh Đế cười nói:
Thiên Đế gật gật đầu, xoay người nhìn Trương Tinh Phong nói:
Thanh Đế cũng mỉm cười nhìn Trương Tinh Phong, đợi hắn trả lời.
Trương Tinh Phong đương nhiên là liên tục gật đầu:
Hai người Thanh Đế và Thiên Đế cùng bật cười.
Thanh Đế lên tiếng nhắc nhở. Chung quanh ba người quang mang bừng lên, nhất thời ba người tựa như thiểm điện trực tiếp phóng ra phía ngoài.
Trương Tinh Phong kinh ngạc nhìn hỏa diễm hừng hực bên ngoài. Hỏa diễm màu lam tại cho Trương Tinh Phong biết, đó là huyễn tật thiên hỏa, quang mang quanh quẩn xung quanh ba người chợt lóe lên, liền trực tiếp xuyên qua huyễn tật thiên hỏa, rời khỏi cấm vực chi nguyên, đi tới cấm chế không gian.
Cấm chế không gian, bên trong có vô số cấm chế. Nếu như vận khí tốt, có thể chỉ cần phá một cấm chế là vượt qua được. Nhưng nếu như vận khí không tốt, có thể phải phá đến vài cấm chế mới có thể đến được thanh yên tuyền sa.
Lúc này Trương Tinh Phong phát hiện bên ngoài phảng phất giống như Tử Vực, yên lặng không có một chút sinh cơ, quang mang hoàn toàn là hắc ám.
Thanh Đế cười nói.
Chỉ thấy trên tay Thanh Đế quang mang tựa như hỏa diễm lóe lên, không gian phảng phất rạn nứt ra. Ba người trực tiếp xuyên qua vết nứt không gian đi đến thanh yên tuyền sa.
Trương Tinh Phong trong lòng chấn động. Cấm chế không gian kia không ngờ dễ dàng bị phá như vậy, không hổ là Thanh Đế!
Thiên Đế đứng bên cạnh cũng lên tiếng giới thiệi:
Thanh Đế sắc mặt chợt lạnh, nhìn Thiên Đế nói:
Thiên Đế vội lấy lòng:
Ta sai rồi, ta sai rồi! Được chưa? Ngươi đương nhiên là giỏi, uy lực phá nát không gian của Hỏa Tường Trảm ta cũng không muốn thử nghiệm đâu!
Như vậy thì còn được!
Thanh Đế lúc này mới bật cười.
Trương Tinh Phong trong lòng kinh ngạc. Thiên Đế mười phần bá khí, không ngờ đối với Thanh Đế lại có bộ dạng như vậy. Mà Thanh Đế cũng giống như một kẻ hẹp hòi. Có điều hắn làm sao biết được, Thanh Đế và Thiên Đế cảm tình rất tốt. Lúc trước khi chưa kế nhiệm đế vị, hai người đã từng cùng nhau tung hoành Tiên giới, có danh hiệu là “Bá Ngạo Nhị Tiên”. Cả hai đã ở cùng nhau hơn ức năm, tình cảm huynh đệ vô cùng thâm sâu. Chuyện này Trương Tinh Phong há có thể tưởng tượng được.
Lần này đến Cổ Thần cấm vực, cũng là dịp để hai huynh đệ đã lâu không gặp có thể trùng phùng, thuận tiện đến Cổ Thần cấm vực dạo chơi một chuyến.
Trong lúc nói chuyện, ba người đã vượt qua thanh yên tuyền sa, đi đến bên ngoài Cổ Thần cấm vực.
Thanh Đế mỉm cười nhìn Trương Tinh Phong hỏi.
Trương Tinh Phong cười cười nói:
Thiên Đế nghe được, liền cười nói:
Nói đoạn, chung quanh người hắn liền hiện ra ba kiện thần khí.
Thanh Đế cũng lập tức nói:
Chung quanh Thanh Đế cũng xuất hiện hai kiện thần khí.
Đối với hai vị Tiên Đế mà nói, nếu như không phải đỉnh cấp thần khí, căn bản là không đáng quan tâm. Hai đại thế lực tiên giới, số lượng thần khí tuyệt đối vượt quá sự tưởng tượng của Trương Tinh Phong. Vài kiện trung cấp và hạ cấp thần khí, bọn họ còn không để vài mắt.
Trương Tinh Phong vốn không cần những thần khí này, có điều hắn cũng không nói ra, liền mỉm cười cảm kích:
Trương Tinh Phong lấy từ tay hai đại Tiên Đế mỗi người một kiện trung cấp thần khí.
Thiên Đế và Thanh Đế đều mỉm cười, thu hồi thần khí còn thừa lại.
Thanh Đế nhìn Trương Tinh Phong khuyên nhủ.
Trương Tinh Phong chợt nhớ đến thân nhân của mình vẫn đang ở tại Thiên Tiệm thành. Lúc trước khi vừa bị tuyền qua lưu cuốn đi, hắn sợ hãi nhất chính là không còn được nhìn thấy thân nhân, huynh đệ và thê tử của mình. Trong khoảnh khắc này, Trương Tinh Phong đột nhiên có mộ cảm giác nhớ nhung mãnh liệt. Hắn hiện tại chỉ muốn nhìn thấy huynh đệ, thân nhân và thê tử của mình.
Trương Tinh Phong khéo léo từ chối.
Thanh Đế gật đầu:
Thanh Đế lấy ra một khối lệnh bài màu đen.
Thiên Đế cũng lấy ra một khối lệnh bài, có điều lênh bài này lại lấp lóe kim quang. Thiên Đế cười nói:
Trương Tinh Phong lập tức nói:
Trương Tinh Phong cung kính tiếp lấy hai khối lệnh bài.
Thanh Đế và Tiên Đế cùng mỉm cười, thân hình nhoáng lên, liền hóa thành lưu quang biến mất không thấy nữa.
Trương Tinh Phong nhìn về hướng Thanh Đế và Thiên Đế biến mất, lại nhìn hai khối lệnh bài trong tay, cười cười. Quang mang trong tay lóe lên, lệnh bài liền biến mất.
Trương Tinh Phong nhìn chiếc vòng màu bạc trên cánh tay phải, thân hình nhoáng lên, lập tức biến mất.
Tại cổng thành của Thiên Tiệm thành, một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Trương Tinh Phong lẩm bẩm nói: “Cũng không tệ lắm, quả nhiên khoảng cách gấp mười lần trước kia. Hiện tại không ngờ ta chỉ phát động một lần không gian đại na di mà đã đến được nơi này.” Đột nhiên Trương Tinh Phong mỉm cười, bởi vì hắn nghĩ đến thân nhân huynh đệ của mình.
Bên ngoài trú địa Thiên Tâm tông người qua kẻ lại, bên trong cũng có không ít tiên nhân đến mua tiên khí.
Trọng Hoành chợt nhìn thấy ngoài cửa có một người đang đến gần, lập tức kinh hỉ, liền nói ngay:
Những tiên nhân chỉ nhíu mày, cũng không nói gì. Từ sau khi có vài tên gia hỏa thiển cận muốn cướp đoạt tiên khí của Thiên Tâm tông, sau đó Vu Phong cường hoành ra mặt, tất cả tiên nhân đều biết Thiên tâm tông cùng với quản lý giả của Tiên giới tại Thiên Tiệm thành quan hệ rất tốt.
Nhìn thấy những người khác đều đã rời đi, Trọng Hoành lập tức đóng cửa lại, sau đó quay về phía sau hô lên:
Trương Tinh Phong cười cười nhìn Trọng Hoành, trong lòng thầm nghĩ: “Trọng Hoành này cũng thực sự có công lao đối với Thiên Tâm tông ta. Vốn ta chuẩn bị giúp hắn tiêu diệt tiểu tông phái kia, nhưng hắn lại cứ muốn tự mình động thủ. Ừm! Lần này cấp cho hắn một kiện thần khí, như vậy thực lực của có lẽ cũng đủ rồi!”
Tiểu Long hộ lớn, từ hậu viện lao đến.
Phong Ngữ Yên cũng vội vàng chạy đến, nhìn Trương Tinh Phong, trong mắt đầy lệ quang. Trương Tinh Phong cũng khẽ run lên, nghĩ đến tuyền qua lưu lúc trước, hắn không nhịn được ôm chặt Phong Ngữ Yên vào lòng. Thiếu chút nữa hắn đã vĩnh viễn không thể gặp lại Ngữ Yên rồi…
Trương Tinh Phong thì thào.
Phong Ngữ Yên cũng cảm động vì chân tình hiếm có của Trương Tinh Phong. Tiểu Long đứng một bên thì lại chớp chớp mắt, nhìn Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên, hạ giọng nói: “Ồ! Xem ra bổn trưởng lão cũng phải tìm bạn thôi. Có điều phải tìm ai đây, thần thú sao? Giới này không có. Nếu như không được, vậy thì tìm linh thú, ma thú, tiên thú đạt đến Hóa Hình kỳ gom góp lại cũng được!”
Trương Tinh Phong kìm nén tâm tình lại, buông Phong Ngữ Yên ra, nắm lấy tay nàng đi về phía hậu viện:
Lúc này Trương Tinh Phong đã quyết định, từ bây giờ trở đi sẽ không để Phong Ngữ Yên rời khỏi hắn, cho dù gặp nguy hiểm cũng phải để Phong Ngữ Yên ở bên cạnh, cùng lắm thì để Phong Ngữ Yên ở bên trong Long Linh không gian.
Đi đến hậu viện, Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên cùng ngồi lên ghế đá.
Trương Tinh Phong hỏi.
Tiểu Long chép miệng, chẳng hề quan tâm nói:
Hiển nhiên Tiểu Long đối với chuyện Thiên Thần tử và Vũ Tiển tiên tử vui vẻ ở cùng nhau cảm thấy đố kị. Hoặc là nói hắn nhìn không thuận mắt. Bởi vì hắn cảm thấy vô cùng nhàm chán, còn Thiên Thần tử lại vô cùng vui sướng, chuyện này làm sao không khiến cho hắn bực bội!
Trương Tinh Phong cười nói:
Trương Tinh Phong trên tay quang mang lóe lên, một thanh trảm đao cỡ lớn dài chừng hai mét hiện ra. Tiểu Long vung tay một cái, lập tức bắt lấy trảm đao, hưng phấn vung lên vài cái.
Tiểu Long dùng thần thức của mình xâm nhập vào bên trong trảm đao.
Tiểu long kinh hỉ hô lên.
Trương Tinh Phong cười cười. Thần khí này là kiện trung cấp thần khí hắn chọn từ chỗ Thanh Đế.
Trương Tinh Phong vung tay một cái, bảy kiện thần khí liền xuất hiện bên trong viện lạc, lơ lửng quanh người hắn.
Trương Tinh Phong lần này tổng cộng lấy được mười ba kiện thần khí. Bản thân giữ một kiện Phá Không, cho Tiểu Long một kiện, lưu lại cho Ngữ Yên hai kiện, lưu lại cho Thiên Thần tử một kiện phòng ngự thần khí, lại chuẩn bị cho lang phong một kiện công kích thần khí, bây giờ chỉ còn lại bảy kiện.
Trọng Hoành khiếp sợ nhìn bảy kiện thần khí trước mắt, lập tức quỳ xuống:
Trương Tinh Phong lập tức tiến lên đỡ Trọng Hoành dậy:
Mà lúc này, trong lòng hắn lại thầm nghĩ: “Còn phải lập tức đến Ma giới, đem ma tinh đổi thành tiên tinh. Có điều khí tức trên người Ngữ Yên thì phải làm thế nào cho tốt đây?” Trương Tinh Phong thật sự đau đầu.