Trương Tinh Phong trở lại Thiên Tiệm thành cũng đã được một tháng. Sư tôn Thiên Thần tử của hắn và Vũ Tiển tiên tử cuối cùng cũng chính thức trở thành đạo lữ.
Lúc này bên trong viện lạc phía sau trú địa của Thiên Tâm tông, Trương Tinh Phong đang nhíu mày nhìn vườn hoa trước mặt, hiển nhiên tâm tư của hắn không hề đặt ở nơi này.
“Thần khí của sư tôn cũng đã giao cho người. Hiện giờ sư tôn và sư nương cũng đã ở cùng với nhau, ta cũng bớt được một mối quan tâm. Có điều hiện tại việc đến Ma giới đã rất cấp bách, đệ tử của Thiên Tâm tông muốn phát triển thì cần phải có thêm nhiều tiên tinh, nhưng khí tức của Ngữ Yên thật sự là một vấn đề lớn. Chẳng lẽ lại không mang Ngữ Yên cùng ta đến Ma giới?” Trương Tinh Phong trong lòng rất phiền não.
Hắn không muốn xa cách Ngữ Yên, nhưng hắn cũng không nhẫn tâm để cho nàng một mình cô độc trong Long Linh không gian. Phải làm thế nào cho tốt?
Ngữ Yên từ phía sau viện lạc đi đến, chậm rãi bước qua cây cầu nhỏ, đi đến bên cạnh vườn hoa. Nàng yên lặng đứng bên cạnh Trương Tinh Phong, một lúc lâu cũng không nói lời nào. Nàng hiểu rõ Trương Tinh Phong đang phiền não điều gì, chính nàng cũng đang phiền não vì điều đó. Trương Tinh Phong muốn đi đến Ma giới, đây là quyết định lúc đầu trước khi đến Thiên Tiệm thành. Nhưng nàng là một tu chân giả, khí tức hoàn toàn không giống với tu ma giả.
Đột nhiên thần sắc Phong Ngữ Yên trở nên kiên định, nàng quay sang nhìn Trương Tinh Phong:
Trương Tinh Phong cũng nhìn Phong Ngữ Yên, cố gắng làm ra vẻ tươi cười, chỉ là lại có chút gượng gạo.
Phong Ngữ Yên cười nói:
Trương Tinh Phong nghe Phong Ngữ Yên nói, trong lòng rất cảm động. Hắn rất muốn được cùng nàng dạo chơi ngao du vũ trụ, nhưng trên người hắn còn mang theo kỳ vọng của Thiên Tâm tông, mang theo gánh nặng của cả tông phái. Hắn không thể vì bản thân mình mà hoàn toàn bỏ mặc lợi ích của tông phái.
“Ai… Trương tiểu tử, ta thật sự là không nhìn nổi nữa rồi. Tiểu tử ngươi cũng thật là, con mẹ nó dứt khoát một chút đi, cứ mang theo Phong nha đầu kia đến Ma giới. Huống hồ không phải ngươi còn có thần thức hay sao? Ma giới có người nào mà ngươi không thể phát hiện được? Hơn nữa chỉ cần ngươi dùng vô cực lực đem lực lượng của Phong nha đầu ngụy trang một chút, phỏng chừng cao thủ không có thực lực Tiên Quân cũng không thể nhìn ra. Ai… Tiểu nha đầu Phá Không kia lại đòi ta kể chuyện xưa rồi…” Thanh âm của Thiên Vũ đột nhiên biến mất.
Trương Tinh Phong thần tình chợt động, lập tức trên mặt lộ ra vẻ cuồng hỉ. Hắn chợt ôm lấy Phong Ngữ Yên, phá lên cười:
Phong Ngữ Yên được Trương Tinh Phong ôm lấy, trong lòng cảm thấy vui sướng, đồng thời cũng có chút nghi hoặc, thầm nghĩ: “Phong ca rốt cuộc làm sao vậy nhỉ? Chẳng lẽ… chẳng lẽ huynh ấy đã nghĩ ra phương pháp?” Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Phong Ngữ Yên cũng bắt đầu kích động. Nàng muốn cùng Trương Tinh Phong ngao du Ma giới biết bao, muốn được ở cùng hắn biết bao.
Phong Ngữ Yên khẽ run giọng hỏi.
Trương Tinh Phong vẻ mặt tươi cười, gật đầu khẳng định:
Phong Ngữ Yên lập tức kinh hỉ hô lên:
Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu. Phong Ngữ Yên vừa nhìn thấy, lập tức hưng phấn bắt đầu nhảy nhót hoan hô…
o0o
Ba ngày sau, tại hậu viện phía sau trú địa của Thiên Tâm tông tại Thiên Tiệm thành, nhân mã của Thiên Tâm tông tại nơi này đều tập hợp tại đây.
Trương Tinh Phong nắm tay Phong Ngữ Yên, nhìn Tiểu Long nói.
Tiểu Long há hốc mồm, vò đầu bứt tai nói:
Nói xong, Tiểu Long dường như tỏ ra rất tức giận, trong miệng vẫn còn thở hổn hển.
Tiểu Long trước đây đều tự xưng là “bổn trưởng lão”, lần này lại xưng là “Tiểu Long”, hiển nhiên là muốn tỏ ra mình là “nạn nhân” bị Trương Tinh Phong ức hiếp, muốn đột phá dáng vẻ đáng thương vô tội của bản thân. Nhưng nhìn bộ dạng siêu cấp tráng hán của hắn, thật sự rất khó mà liên tưởng đến bốn chữ “đáng thương vô tội”.
Trương Tinh Phong nhìn nhìn Tiểu Long, thản nhiên nói:
Tiểu Long vừa nghe liền ngẩn người. Chuyện này không thể được! Làm sao có thể bỏ qua cổ thạch sơ nhũ được? Cổ thạch sơ nhũ có thể giúp hắn bớt đi mấy trăm vạn năm khổ tu. Trương Tinh Phong làm sao biết được, một cửa khó khăn nhất của thần thú chính là Luyện Thể kỳ. Thần thú bình thường muốn đạt đến Luyện Thể kỳ đều phải mất hơn ngàn vạn năm, cho dù thiên tư của Tiểu Long có tốt, cũng phải cần hơn trăm vạn năm. Thân thể của thần thú vốn cực kỳ cường hãn, so với nhân loại thì mạnh hơn rất nhiều. Nhưng thân thể quá mức cường hãn cũng không phải hoàn toàn là chuyện tốt. Luyện Thể kỳ chính là đem nguyên anh dung hợp cùng với thân thể, bởi vì thân thể quá cường hãn, cho nên dung hợp cũng khó khăn hơn rất nhiều. Nhưng nếu như có cổ thạch sơ nhũ, thông qua mật pháp, Tiểu Long tin tưởng tuyệt đối có thể đạt đến Luyện Thể kỳ trong vòng nửa năm.
Đến Ma giới, Tiểu Long cũng chỉ là muốn dạo chơi. Nhưng nếu như vì dạo chơi mà phải tu luyện thêm hơn trăm vạn năm, hắn không thể nào chấp nhận được.
Tiểu Long lập tức cười hì hì nhìn Trương Tinh Phong:
Tiểu Long bộ dạng rất hùng dũng oai vệ, khi phách hiên ngang.
Trương Tinh Phong nhìn thấy, không khỏi cười cười, nhìn Tiểu Long nói:
Nói đến đây, Trương Tinh Phong cũng không khỏi thở dài một tiếng. Năm đó hắn chính là bởi vì khi bắt đầu tu luyện thì tuổi tác đã quá lớn, gân cốt không được tốt, cho nên tu luyện quá lãng phí thời gian. Nếu như năm đó hắn cũng có được một giọt cổ thạch sơ nhũ, có thể trực tiếp thoát thai hoán cốt, tu luyện sẽ nhanh hơn nhiều.
Trọng Hoành nghe được, cũng gật đầu nói:
Trương Tinh Phong cười thầm: “Ta đã sớm nghĩ đến công hiệu của bảo vật bên người, làm sao có thể lãng phí được chứ?”
Trương Tinh Phong cũng phải suy nghĩ rất lâu mới nghĩ ra phương pháp này, không làm ảnh hưởng đến căn cơ của đệ tử Thiên Tâm tông nhưng vẫn có thể đề cao tốc độ tu luyện.
Trương Tinh Phong mỉm cười, nói chuyện không hề có chút xấu hổ, mặc kệ Long Linh điên cuồng gào lên: “Tên hấp huyết tiểu ma đầu ngươi, linh huyết đều là do ngươi uy hiếp ta mà có, cái gì mà vô tư dâng tặng! Ghê tởm…”
Trương Tinh Phong không hề để ý đến sự bất mãn của Long Linh, trên mặt vẫn mỉm cười như cũ:
Tiểu Long còn chưa hiểu gì, Trọng Hoành đã lập tức vỗ tay mừng rỡ:
Trọng Hoành đã có thể tưởng tượng đến tràng diện của Thiên Tâm tông trong tương lai, so với Tử Hà cảnh còn cường đại hơn.
Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu:
Trương Tinh Phong mỉm cười tự đắc.
(1) May áo cưới cho người: Khó khăn vất vả để người khác sử dụng. Hãy đọc Giá Y thần công trong Giang Hồ Thập Ác của Cổ Long tiên sinh ^^.
Trương Tinh Phong nhìn Tiểu Long hỏi.
Tiểu Long gãi gãi đầu, nghi hoặc nói:
Câu này vừa nói ra, Trương Tinh Phong không khỏi cảm thấy đau đầu. Trọng trách đưa linh huyết và cổ thạch sơ nhũ trở về, hắn lại không dám dễ dàng giao cho người khác. Còn Tiểu Long có Ám Kim thần giáp, tại Tu Chân giới tuyệt đối không người nào có thể uy hiếp đến hắn.
Tiểu Long lập tức nở một nụ cười giảo hoạt:
Trương Tinh Phong không khỏi hiếu kỳ trợn mắt nhìn Tiểu Long:
Nhiều linh huyết và sơ nhũ xuất ra một lần như vậy, linh khí phỏng chừng lớn đến mức có thể khiến cho toàn bộ Thiên Tiệm thành đều phát hiện ra, đến lúc đó thì không hay. Trương Tinh Phong vận chuyển vô cực lực, thiên địa chung quanh viện lạc lập tức lấp lóe quang mang, hoàn toàn ngăn cách với khí tức bên ngoài.
Trương Tinh Phong vung tay lên, cổ thạch sơ nhũ và linh huyết đều bay ra.
Tiểu Long lập tức thu lấy cổ thạch sơ nhũ và linh huyết, cất vào bên trong Trạm Lam thủ trạc.
Trương Tinh Phong quay người nhìn Thiên Thần tử nói.
Thiên Thần tử và Vũ Tiển tiên tử đều mỉm cười. Thiên Thần tử quay đầu nhìn Trương Tinh Phong nói:
Đột nhiên, vẻ mặt Thiên Thần tử trở nên nghiêm túc:
Trương Tinh Phong gật đầu nói:
Trương Tinh Phong cười đùa, liền nắm lấy tay Phong Ngữ Yên, lập tức phi thân rời đi.
Lúc này Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên đã chỉ còn là một chấm nhỏ ở phía xa.
Thiên thần tử cũng không biết là giận, là vui, hay là cảm động, biểu tình trên mặt cực kỳ phức tạp.