Kỳ Ân liếc qua tấm thẻ đen, rồi nhìn lại người đàn ông, nhíu mày hỏi:
Lữ Uyển Thành nhướn môi, có chút bất đắc dĩ đáp:
"...."
Kỳ Ân càng cau mày chặt hơn, không hiểu hỏi tiếp:
Lữ Uyển Thành thở hắt ra một hơi, vô tội trả lời:
Kỳ Ân tặc lưỡi, cô lắc đầu nhìn người đàn ông, lên tiếng:
Lữ Uyển Thành gật đầu, thành thật đáp:
Dừng một chút, anh lại nói tiếp:
"...."
Khóe môi Kỳ Ân giật giật, cô híp mắt, đáp:
Dứt lời, cô xoay người nhìn về phía nữ tiếp tân, rút thẻ trong ví mình ra, lên tiếng:
Nữ tiếp tân nghe thấy, liền nhận lấy thẻ gật đầu, rồi chuyển sang cho người bên cạnh, sau đó, cô ta đưa bảng giấy cho Lữ Uyển Thành, nói:
Lữ Uyển Thành nhanh chóng cầm bút kí lên giấy, rồi đưa lại cho nữ tiếp tân, đúng lúc này, ánh mắt của Kỳ Ân vô tình liếc qua, dường như thấy thứ gì đó, cô vươn tay ra, chặn lại bảng giấy.
Cô cầm bảng giấy, nhìn dòng chữ nắn nót ghi phía hàng trên Lữ Uyển Thành, chớp mắt không lên tiếng.
Âu Dương Thiên Thiên? Không phải trùng hợp vậy chứ? Họ Âu Dương này ở Bắc Kinh chỉ có một thôi mà....
Không lẽ... là cô ấy?
Kỳ Ân cắn môi, cô nhìn nữ tiếp tân, vừa chỉ vào dòng chữ kí, vừa lên tiếng dò hỏi:
Nữ tiếp tân nhìn bảng giấy, gật đầu đáp:
Kỳ Ân chớp mắt, hỏi tiếp:
Vừa hỏi, Kỳ Ân vừa chỉ vào chiếc thẻ mà nữ tiếp tân đang cầm, chuẩn bị đưa nó cho Lữ Uyển Thành.
Người phụ nữ có chút bất ngờ, cô ta liếc nhìn xuống chiếc thẻ trong tay mình, rồi nhìn lên màn hình máy tính, dữ liệu nhập vào chỉ vừa mấy phút trước vẫn còn hiện rõ lên.
Hai số hiệu... hoàn toàn giống nhau!
Mím môi, nữ tiếp tân nhìn Kỳ Ân, gật đầu trả lời:
Trước câu nói của người phụ nữ, Kỳ Ân thở một hơi dài khó hiểu. Cô bặm môi, quay đầu nhìn Lữ Uyển Thành với gương mặt nghiêm túc, nói: