Du Mẫn Mẫn nói:
Lâm Triệt thở dài nói:
Du Mẫn Mẫn cười nói:
Người khác nghĩ cầu còn cầu không được đâu, scandal với Cố Tĩnh Dư, em hiện tại lại có thể được chú ý, vai diễn có thể không thành công, người thành công trước, thật tốt.
Chị Du, vậy chị là không thấy được người mắng em đâu.
Cô lục ra những tin nhắn kia, những người đó nhìn thấy cô tự chụp, nói thẳng, thật khó nhìn, xấu muốn chết, vừa thấy chính là phẫu thuật thẩm mỹ quá độ, không xứng với Cố Tĩnh Dư nhà bọn họ.
Quả thực là tức chết người.
Chị Du nói:
Lâm Triệt không cò gì để nói:
Chị Du nói:
Lâm Triệt nghe xong, đành phải đáp ứng, chuẩn bị trở về tùy cơ ứng biến, chờ an bài của công ty.
Trở về trong nhà, mấy ngày không làm việc, mới quay mấy cảnh, đã khiến cô mệt ngã xuống giường, cũng không muốn động.
Thời điểm Cố Tĩnh Trạch trở về, vào cửa đến liền nhìn thấy Lâm Triệt nằm ở trên giường.
Cố Tĩnh Trạch trở về chợt nghe quản gia Hồ báo cáo, nói phu nhân nhất định phải đi quay phim, không có biện pháp đành phải âm thầm phái người đi theo phu nhân để ngừa có chuyện xảy ra, nhưng mà bọn họ là người hầu, ngăn cản không tốt.
Cố Tĩnh Trạch trực tiếp đến phòng tìm cô, lại nhìn thấy, cô nằm ở trên giường, tứ ngẩng bát xiêng (bốn chi ngửa ra hai tay chắp lại),một bên quần DI lộ ra bên ngoài, màu trắng, mang theo đường viền hoa.
(nói đến đây chắc cũng không cần giải thích quần DI là gì nữa.
)
Yết hầu Cố Tĩnh Trạch vừa động, nhìn cô nhíu mày:
Lâm Triệt miễn cưỡng nói:
Cố Tĩnh Trạch nhìn chung quanh một chút, cầm lấy thảm bên cạnh, trực tiếp phủ lên trên thân thể cô, che đậy cảnh xuân cô lộ ở bên ngoài.
Lâm Triệt vặn vẹo vòng eo của mình:
Cố Tĩnh Trạch quay đầu đi:
Lâm Triệt sửng sốt, cúi đầu vừa thấy, bản thân ở không mặc quần đùi, tương đối rộng rãi, bên trong quần DI lộ ra bên ngoài.
Trên mặt ửng đỏ, cô vội kéo quần lên, ngẩng đầu lên nói:
Cố Tĩnh Trạch cười, hơi hơi tới gần, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trong trắng rõ ràng lộ ra chút hồng của Lâm Triệt:
Vậy ý của cô là nói, nhìn qua, về sau là có thể tùy tiện nhìn?
Tôi! tôi! tôi mới không phải có ý tứ kia đâu.
Lâm Triệt vội lui về sau một bước.
Cố Tĩnh Trạch càng nở nụ cười, nhìn bộ dạng này của cô, nhịn không được lại nhìn nhiều hơn, thấy quản gia ở cửa giống như là có chuyện muốn nói, mới đi ra ngoài.
Bên ngoài, Tần Hạo đang đợi ở ngưỡng cửa phòng sách.
Cố Tĩnh Trạch bước qua:
Tần Hạo một mặt khó xử, do dự mà đi tới, dè dặt cẩn trọng nhìn Cố Tĩnh Trạch mặt bình thường không gợn sóng:
Ánh mắt Cố Tĩnh Trạch ngừng một chút, nhìn Tần Hạo:
Nói qua, anh đã tiếp nhận tin tức đến nhìn.
Lại thấy trên chính diện đưa tin Cố Tĩnh Dư nghi ngờ có tình yêu, trong đó viết chuyện xưa tình yêu của anh và Lâm Triệt người mới cùng tổ kịch, viết cảm động lòng người.
Cố Tĩnh Trạch bình thường cũng không chú ý đến tin tức giải trí, cho nên đúng là mới nhìn thấy.
Nhưng mà, nói Cố Tĩnh Dư cùng phu nhân của anh!
Tần Hạo nói:
Cố Tĩnh Trạch cúi đầu nói:
Tần Hạo vội vàng lui lại đi ra ngoài.
Sau khi Lâm Triệt nghỉ ngơi xong, làm tổ ở trên ghế sofa trong phòng khách nhìn TV.
Thay đổi kênh, vừa vặn quét đến tin tức của cô cùng Cố Tĩnh Dư.
Phần trên nói, lúc này Cố Tĩnh Dư quay phim truyền hình kỳ huyễn, phòng bị được chú ý, nhưng mà làm cho người ta kinh ngạc đích thị, anh chưa cùng nữ chính Mộc Phỉ Nhiên trong phim truyền hình sinh ra tia lửa gì, lại là cùng một người mới truyền ra scandal.
Nhưng mà phóng viên còn không được công ty Cố Tĩnh Dư đáp lại, cho nên tạm thời còn không rõ ràng đến cùng là thật là giả.
Lâm Triệt che cái trán, có ý tứ gì sao, scandal của cô truyền thật giảm giá trị sao?
Cô trực tiếp thay đổi kênh, lại nghe thấy phía sau truyền đến một thanh âm âm trầm.
Cố Tĩnh Trạch đứng ở phía sau, nhìn Lâm Triệt, liền vài bước đã đi tới.
Lâm Triệt vội nói:
Trên mặt Cố Tĩnh Trạch âm trầm, ánh mắt sâu thẳm nhìn Lâm Triệt, tư thái tùy ý ngồi xuống, mở tờ báo nhìn lướt qua:
Lâm Triệt nhanh chóng giải thích:
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô:
Ánh mắt ý tứ hàm xúc không rõ, nhưng mà Lâm Triệt nhìn, vẫn là nhanh chóng gật gật đầu, ngầm tự hiểu Cố Tĩnh Trạch nhất định là mất hứng, không nói lời nào, cùng Cố Tĩnh Dư truyền ra scandal! anh có thể cao hứng mới là lạ.
Sắc mặt Cố Tĩnh Trạch giống như trầm trầm.
Mắt sâu không lường được, thu lại vẻ mặt, thoạt nhìn càng làm cho người khác cảm thấy nhìn không rõ.
Lâm Triệt vừa thấy, nhanh chóng nói:
Ừ, tôi không tức giận, làng giải trí không phải cứ như vậy sao.
Cố Tĩnh Trạch từ trên ghế từ từ đứng lên,
Nhưng mà, ánh mắt sắc bén nhìn cô một cái, thật sâu, giống như băng trùy (mũi khoan băng),lãnh khốc đâm cô một chút, sau đó cũng không quay đầu lại bước nhanh đi lên lầu.
Không phải nói là không tức giận sao!
Lâm Triệt ngồi ở chỗ kia, có chút cảm giác ngổn ngang trong gió.